Video: Cần làm gì khi bị nhiễm HIV?
Nhiều triệu chứng HIV giống nhau ở nam và nữ, nhưng không phải tất cả. Dưới đây là danh sách 9 triệu chứng phổ biến, bao gồm cả những triệu chứng HIV dành riêng cho phụ nữ.
Các triệu chứng sớm, giống nhiễm cúm
Trong những tuần đầu sau khi nhiễm HIV, nhiều người người không có triệu chứng. Một số người khác có thể có các triệu chứng giống cúm nhẹ, gồm:
Các triệu chứng này thường biến mất trong vòng vài tuần. Trong một số trường hợp, có thể mất tới 10 năm để các triệu chứng nghiêm trọng hơn xuất hiện.
Phát ban và lở loét da
Hầu hết những người nhiễm HIV đều gặp các vấn đề về da, phổ biến nhất là các loại phát ban. Chúng có thể là triệu chứng của chính HIV hoặc là kết quả của một tình trạng hoặc nhiễm trùng đồng thời.
Nếu xuất hiện phát ban, bạn nên nhờ các chuyên gia y tế xem xét tiền sử bệnh. Họ có thể dựa vào bệnh sử để xác định những xét nghiệm chẩn đoán nào là cần thiết.
Vết loét hoặc tổn thương cũng có thể hình thành trên niêm mạc miệng, bộ phận sinh dục và hậu môn của người nhiễm HIV.
Tuy nhiên, khi sử dụng thuốc thích hợp, các vấn đề về da có thể trở nên ít nghiêm trọng hơn.
Sưng hạch bạch huyết
Các hạch bạch huyết nằm trên khắp cơ thể con người, bao gồm cổ, sau đầu, nách và bẹn. Là một phần của hệ thống miễn dịch, các hạch bạch huyết chống lại nhiễm trùng bằng cách lưu trữ các tế bào miễn dịch và lọc các mầm bệnh.
Khi HIV bắt đầu lây lan, hệ thống miễn dịch bắt đầu hoạt động mạnh mẽ, dẫn đến các hạch bạch huyết mở rộng, gọi là các sung hạch bạch huyết.
Đây thường là một trong những dấu hiệu đầu tiên của HIV. Ở những người nhiễm HIV, điều này có thể kéo dài trong vài tháng.
Nhiễm trùng
HIV khiến hệ thống miễn dịch khó chống lại vi khuẩn hơn, do đó, các bệnh nhiễm trùng cơ hội (Opportunistic Infections - OIs) dễ xảy ra hơn.
Một số trong số này bao gồm viêm phổi, bệnh lao và nhiễm nấm Candida ở miệng hoặc âm đạo. Nhiễm trùng nấm men (một loại nấm Candida) và nhiễm trùng do vi khuẩn có thể phổ biến hơn ở phụ nữ dương tính với HIV và cũng khó điều trị hơn.
Nhìn chung, những người nhiễm HIV dễ bị nhiễm trùng các khu vực sau:
- Da
- Mắt
- Phổi
- Thận
- Đường tiêu hóa
- Não
HIV cũng có thể làm cho việc điều trị các bệnh thông thường như cảm cúm trở nên khó khăn hơn.
Tuy nhiên, dùng thuốc kháng virus và đạt được hiệu quả ức chế virus sẽ làm giảm đáng kể nguy cơ mắc các bệnh OIs. Các biện pháp phòng ngừa khác, như rửa tay thường xuyên, cũng giúp ngăn ngừa một số bệnh trên và các biến chứng của chúng.
Sốt và đổ mồ hôi ban đêm
Người nhiễm HIV có thể bị sốt nhẹ kéo dài, khoảng từ 37.7 ° C đến 38.2 ° C.
Cơ thể phát sốt khi có điều gì đó không ổn, nhưng nguyên nhân không phải lúc nào cũng rõ ràng. Do đây là một cơn sốt nhẹ, những người không biết về việc mình dương tính với HIV có thể bỏ sót điều này.
Đôi khi, đổ mồ hôi ban đêm gây cản trở giấc ngủ và có thể kèm theo sốt.
Các thay đổi về kinh nguyệt
Phụ nữ nhiễm HIV có thể trải qua những thay đổi đối với chu kỳ kinh nguyệt của họ. Kinh nguyệt của họ có thể nhẹ hơn, nặng hơn bình thường, hoặc hoàn toàn không có kinh.
Phụ nữ dương tính với HIV cũng có thể có các triệu chứng tiền kinh nguyệt nghiêm trọng hơn.
Tăng nguy cơ nhiễm các bệnh nhiễm trùng khác lây qua đường tình dục (STIs)
Đối với những người đã mắc bệnh nhiễm trùng lây truyền qua đường tình dục khác (Sexually Transmitted Infections - STI), HIV có thể dẫn đến các triệu chứng tồi tệ hơn, như virus u nhú ở người (Human Papilloma Virus - HPV), gây ra mụn cóc sinh dục. HIV cũng phát triển mạnh hơn ở những người bị herpes sinh dục.
Bệnh viêm vùng chậu (PID)
Bệnh viêm vùng chậu (Pelvic Inflammatory Disease - PID) là tình trạng nhiễm trùng tử cung, ống dẫn trứng và buồng trứng.
PID ở phụ nữ dương tính với HIV có thể khó điều trị hơn. Ngoài ra, các triệu chứng có thể kéo dài hơn bình thường hoặc dễ tái phát hơn.
Các triệu chứng của HIV và AIDS trở nặng
Khi HIV tiến triển nặng, các triệu chứng có thể bao gồm:
Trong các giai đoạn sau, HIV có thể dẫn đến:
- Mất trí nhớ ngắn hạn
- Rối loạn tâm thần
- Hôn mê
Giai đoạn tiến triển nhất của HIV là hội chứng suy giảm miễn dịch mắc phải (AIDS).
Ở giai đoạn này, hệ thống miễn dịch bị tổn hại nghiêm trọng và các bệnh nhiễm trùng ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn. Một người được chẩn đoán mắc bệnh AIDS khi số lượng tế bào CD4 của họ giảm xuống dưới 200 tế bào trên một milimét khối máu (mm3).
Lúc này, nguy cơ mắc một số bệnh ung thư sẽ tăng lên, ví dụ như ung thư Kaposi, u pympho không Hodgkin và ung thư cổ tử cung (dành riêng cho phụ nữ). Đây là các bệnh ung thư thường mắc phải khi nhiễm HIV.
Các cách làm giảm nguy cơ nhiễm HIV
HIV lây truyền qua dịch cơ thể. Điều này có thể xảy ra khi dùng chung kim tiêm khi sử dụng ma túy hoặc qua quan hệ tình dục. Các cách chính để giảm nguy cơ nhiễm HIV bao gồm:
- Không dùng chung kim tiêm khi sử dụng thuốc tiêm
- Dùng thuốc dự phòng trước phơi nhiễm (PrEP); Lực lượng Đặc nhiệm Dịch vụ Phòng ngừa Hoa Kỳ (USPSTF) khuyến nghị loại thuốc phòng ngừa này cho những người có các yếu tố nguy cơ đã biết của HIV
- Không thụt rửa sau khi quan hệ tình dục; do việc này có thể làm thay đổi sự cân bằng tự nhiên của vi khuẩn và nấm men trong âm đạo, làm tình trạng nhiễm trùng hiện có trở nên tồi tệ hơn hoặc làm tăng nguy cơ lây nhiễm HIV và STDs
- Sử dụng bao cao su đúng cách, nếu không phải trong quan hệ với duy nhất một người bạn tình không nhiễm HIV
Phụ nữ không nhiễm HIV có bạn tình nhiễm HIV không có nguy cơ lây nhiễm virus nếu bạn tình của họ sử dụng thuốc điều trị HIV hàng ngày và đạt được hiệu quả ức chế virus, mặc dù vẫn được khuyến cáo sử dụng bao cao su.
Theo Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh (CDC), những người dương tính với HIV “không có nguy cơ lây truyền HIV” khi tải lượng virus của họ luôn được đo ở mức dưới 200 bản sao HIV trên mỗi ml máu.
Tầm quan trọng của việc xét nghiệm
Nếu các triệu chứng trên xuất hiện và lo ngại về khả năng nhiễm HIV, bước đầu tiên tốt nhất là đi xét nghiệm. Đó là cách duy nhất để một người biết chắc họ có bị nhiễm HIV hay không.
CDC thực sự khuyến cáo rằng tất cả mọi người trong độ tuổi từ 13 đến 64 nên xét nghiệm HIV ít nhất một lần, bất kể nguy cơ của họ là gì. Nếu một người đã biết các yếu tố nguy cơ, tốt nhất là họ nên xét nghiệm hàng năm.
Xét nghiệm rất dễ dàng và có thể được thực hiện kín tại phòng khám, ẩn danh tại nhà hoặc tại địa điểm xét nghiệm.
Các bước tiếp theo
Nếu kết quả xét nghiệm HIV âm tính nhưng các triệu chứng vẫn còn, hãy cân nhắc việc gặp bác sĩ để được theo dõi. Các triệu chứng như phát ban có thể là dấu hiệu của một tình trạng bệnh lý nghiêm trọng, kể cả khi không nhiễm HIV.
Nếu kết quả xét nghiệm HIV dương tính, bác sĩ có thể hỗ trợ đưa ra kế hoạch điều trị. Tình trạng này có thể được kiểm soát bằng cách điều trị thích hợp và những tiến bộ gần đây đã cải thiện đáng kể tuổi thọ của những người nhiễm HIV.
Bên cạnh đó, hãy cân nhắc tìm kiếm sự hỗ trợ từ các tổ chức chuyên giúp đỡ các bé gái và phụ nữ nhiễm HIV:
- Liên minh Toàn cầu về Phụ nữ và AIDS
- Dự án Well
- WORLD (Tổ chức Phụ nữ Đối phó với các bệnh đe dọa cuộc sống)
Xem thêm
- Phát ban HIV: Phân loại, nguyên nhân và triệu chứng kèm theo
- Hướng dẫn toàn diện về HIV và AIDS: Triệu chứng, nguyên nhân, điều trị...
- Những lầm tưởng về sự lây nhiễm HIV
- Các dấu hiệu sớm của nhiễm HIV
- Diễn biến các triệu chứng của HIV
- Xét nghiệm HIV khi mang thai: Những điều bạn cần biết
- Các xét nghiệm HIV: Chẩn đoán, theo dõi...
- Test nhanh HIV: Xét nghiệm tại nhà, độ chính xác và lợi ích
- 15 dấu hiệu HIV sớm ở nam giới
- HIV và AIDS có chữa được không?
- HIV: Giai đoạn cửa sổ là gì?