Đề bài: Nêu cảm nghĩ của em về bài thơ À ơi tay mẹ.
Dàn ý: Nêu cảm nghĩ của em về bài À ơi tay mẹ.
1. Mở đoạn:
- Giới thiệu tác giả, tác phẩm.
- Nêu khái quát cảm nghĩ của em về bài thơ.
2. Thân đoạn: Cảm nghĩ về bài thơ:
- Về nội dung:
+ Tình yêu thương, che chở, chăm sóc của mẹ dành cho con.
+ Sự hi sinh của mẹ: mẹ ru con suốt đời nhưng "chẳng một câu ru mình".
- Về nghệ thuật:
+ Thể thơ lục bát.
+ Ngôn ngữ cô đọng, giàu nhạc điệu.
+ Các biện pháp tu từ: điệp ngữ, nhân hóa, ẩn dụ.
3. Kết đoạn:
- Khẳng định lại giá trị bài thơ.
Một số bài văn mẫu: Nêu cảm nghĩ của em về bài À ơi tay mẹ.
Đoạn văn mẫu số 1
Bài thơ "À ơi tay mẹ" của tác giả Bình Nguyên đã để lại trong em những rung động sâu sắc về tình yêu thương bao la của mẹ. Nhà thơ thật khéo léo khi khắc họa hình ảnh người mẹ - hình ảnh trung tâm thông qua "bàn tay mẹ". Đôi tay ấy tuy nhỏ bé nhưng lại mang sức mạnh phi thường "Bàn tay mẹ chắn mưa sa/ Bàn tay mẹ chặn bão qua mùa màng". Đó còn là bàn tay dịu dàng đưa con vào giấc ngủ bình yên "cái trăng còn nằm nôi", "cái trăng vàng ngủ ngon" cùng những lời hát ru gần gũi, quen thuộc. Mẹ dành cho con sự quan tâm, chăm sóc vô bờ. Mẹ vỗ về, nuôi nấng con từng ngày dù "Mai sau bể cạn non mòn/ À ơi tay mẹ vẫn còn hát ru". Những tình cảm cao đẹp ấy còn được thể hiện thông qua đức hi sinh của người mẹ. Mẹ làm lụng vất vả, chịu bao cực khổ để mong con có thể lớn lên toàn diện về mọi mặt "Ru cho đời nín cái đau/ À ơi... Mẹ chẳng một câu ru mình". Bao nhiêu điều tốt đẹp trên cuộc đời này, mẹ chẳng giữ lại cho riêng mình mà dành hết cho đứa con bé bỏng. Bằng biện pháp ẩn dụ "bàn tay mẹ", điệp ngữ "ru cho" cùng ngôn ngữ cô đọng, nhà thơ đã khắc họa tình mẫu tử thiêng liêng, cao quý. Qua đó, gợi nhắc mỗi người chúng ta hãy biết yêu thương, kính trọng đấng sinh thành.
Đoạn văn mẫu số 2
Bài thơ "À ơi tay mẹ" của Bình Nguyên đã mang đến cho em những cảm nhận sâu đậm về tình thương yêu cao cả của mẹ. Mượn hình ảnh "bàn tay mẹ", nhà thơ khắc họa hình bóng mẹ tần tảo, dịu dàng, săn sóc người con. Đứng trước mưa giông bão tố của cuộc đời, mẹ mạnh mẽ, vững vàng che chắn để bảo vệ con "Bàn tay mẹ chắn mưa sa/ bàn tay mẹ chặn bão qua mùa màng". Khi con cần giấc ngủ bình yên, ấm áp, mẹ lại nhẹ nhàng cất lời ru ngọt ngào, quen thuộc "Vẫn bàn tay mẹ dịu dàng/ À ơi này cái vầng trăng vàng ngủ ngon". Ngắm nhìn sinh linh bé bỏng do mình mang nặng đẻ đau chín tháng mười ngày, mẹ lại cảm thấy hạnh phúc, âu yếm biết bao. Trong đôi mắt ngập tràn tình thương của mình, con mãi là "cái trăng vàng", "cái Mặt trời bé con". Với mẹ, con là nguồn sống, là tất cả mọi thứ. Chính bởi vậy, mẹ sẵn sàng hi sinh, làm tất thảy mọi thứ để con được sống cuộc đời bình an và hạnh phúc "Bàn tay mang phép nhiệm màu/ Chắt chiu từ những dãi dầu đấy thôi". Nhờ thể thơ lục bát truyền thống, ngôn ngữ cô đọng cùng các biện pháp ẩn dụ "bàn tay mẹ", "cái trăng", "Mặt Trời", nhân hóa "cái trăng vàng ngủ ngon" đã khiến cho bài thơ trở nên tha thiết giống như những lời hát ru thân thương, quen thuộc. Qua đây, nhà thơ khéo léo thể hiện tình yêu thương trìu mến, bao la như "nước trong nguồn chảy ra" của mẹ đối với con.
Đoạn văn mẫu số 3
Đọc bài thơ "À ơi tay mẹ" của tác giả Bình Nguyên, em lại thấy ấn tượng sâu sắc về tình mẫu tử thiêng liêng, cao đẹp. Người mẹ hiện lên qua hình ảnh "bàn tay mẹ" đã khắc họa tình yêu thương bao la vô bờ dành cho con. Đôi bàn tay ấy đã che chở để con vượt qua những giông tố cuộc đời "Bàn tay mẹ chắn mưa sa/ Bàn tay mẹ chặn bão qua mùa màng". Khi còn thơ bé, mẹ vẫn bồng bế con trên đôi tay quen thuộc ấy. Từng lời ru ngọt ngào, trong trẻo của mẹ đã đưa con vào giấc ngủ say nồng. Mẹ còn gọi con bằng những cái tên âu yếm, thân thương "cái trăng vàng", "cái trăng tròn", "cái Mặt trời bé con". Có thể nói, con là động lực, sức mạnh cổ vũ cho mẹ. Mẹ sẵn sàng hi sinh mọi thứ để con có thể lớn khôn, trưởng thành bước vào đời "Bàn tay mang phép nhiệm mầu/ Chắt chiu từ những dãi dầu đấy thôi". Với thể thơ lục bát truyền thống, hình ảnh thơ gần gũi kết hợp với biện pháp điệp "À ơi cái này", nhân hóa "cái trăng vàng ngủ ngon" đã giúp các câu thơ có nhịp điệu, sâu lắng như lời hát ru thân thương. Từ đây, nhà thơ gợi nhắc tới chúng ta tình yêu thương rộng lớn không gì sánh bằng của mẹ dành cho con cái.
Đoạn văn mẫu số 4
À ơi tay mẹ là một khúc hát ru được thể hiện bằng hình thức một bài thơ lục bát. Với giai điệu nhịp nhàng đặc trưng vốn có của thể thơ này, lời ru được cất lên càng thêm du dương, da diết, chở theo biết bao tình yêu thương của mẹ. Trong bài thơ, người mẹ xuất hiện gián tiếp qua hình tượng đôi bàn tay. Bàn tay mẹ vất vả, bàn tay mẹ dịu dàng, bàn tay mẹ bế bồng, chăm sóc cho con. Đó chính là hình ảnh người mẹ to lớn, vĩ đại. Mẹ cũng từng chỉ là một người con gái nhỏ bé, nhưng từ khi là mẹ của con, mẹ chẳng còn sợ điều gì cả. Mẹ yêu con, nên hi sinh mọi thứ cho con. Tất cả những tình yêu của mẹ hóa thân thành những mong cầu cho thiên thần bé nhỏ trong vòng tay mình. Bàn tay mẹ hóa thành bầu trời, thành mái ấm che chở cho con. Đọc bài thơ À ơi tay mẹ, em cảm giác như được nhỏ lại, được vùi vào vòng tay ấm áp của mẹ để cảm nhận hơi ấm của tình mẹ bao lấy quanh người. Có lẽ, trên thế giới này không có thứ gì có thể cao cả, đong đầy và bất tận như tình mẹ ấy.
Đoạn văn mẫu số 5
“À ơi tay mẹ” của Bình Nguyên là một trong những bài thơ hay viết về tình cảm mẫu tử thiêng liêng. Trong bài thơ, tác giả đã sử dụng hình ảnh mang tính biểu tượng - “đôi bàn tay” để nhắc về người mẹ. Đôi bàn tay kì diệu mang phép nhiệm màu che chở cho con. Chỉ là một đôi bàn tay rất bình thường, nhưng dường như lại có sức mạnh phi thường. Điều đó xuất phát từ tình yêu sâu sắc mà người mẹ dành cho đứa con của mình. Mẹ đã bảo vệ, che chở con qua “mưa sa”, “bão mùa màng”. Không chỉ vậy, người mẹ gọi con “vầng trăng” và “mặt trời bé con”. Cách gọi đó cho thấy tình cảm yêu thương của mẹ đối với con. Với mẹ, con chính là ánh trăng hay mặt trời, bất kể là đêm hay ngày đều đem lại nguồn sống cho mẹ. Dù vạn vật có biển chuyển không ngừng thì đôi bàn tay của mẹ vẫn sẽ ôm lấy con, lời ru của mẹ vẫn cất lên. Tình yêu của mẹ là không có gì thay đổi. Lời ru ngọt ngào đó đã cho con giấc ngủ êm đềm, đã tác động đến vạn vật trong cuộc sống. Và đôi bàn tay của mẹ đã làm nên phép màu. Nó không những là ru con vào giấc ngủ yên lành mà còn nâng niu con trên từng bước đường đời. Thật vậy, “À ơi tay mẹ” của Bình Nguyên đem đến tình cảm ngọt ngào, mà sâu lắng cho mỗi người đọc.
Đoạn văn mẫu số 6
Tình mẫu tử vô cùng quý giá đối với mỗi người. Trong kho tàng văn học, nhiều tác giả đã viết về tình cảm này, trong đó có bài thơ “À ơi tay mẹ” của Bình Nguyên.
Bài thơ được viết theo thể thơ lục bát - thể thơ truyền thống giúp ích trong việc thể hiện cảm xúc của nhân vật trữ tình. “Đôi bàn tay” là hình ảnh trung tâm, tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ hoán dụ để chỉ người mẹ. Đôi bàn tay của mẹ thật kì diệu, mang phép nhiệm màu che chở cho con:
“Bàn tay mẹ chắn mưa sa
Bàn tay mẹ chắn bão qua mùa màng”
Dù chỉ là đôi bàn tay rất đỗi bình thường, nhưng dường như lại có sức mạnh phi thường. Nó đã bảo vệ, che chở con qua “mưa sa”, “bão qua mùa màng” - ý chỉ những khó khăn, thử thách trong cuộc đời.
Những câu thơ tiếp theo, tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ điệp ngữ. Cụm từ “À ơi” được điệp lại nhiều lần, đứng đầu câu thơ gợi ra suy nghĩ bài thơ giống như bài hát ru của mẹ mà con được nghe khi còn thơ ấu:
"Vẫn bàn tay mẹ dịu dàng
À ơi này cái trăng vàng ngủ ngon
À ơi này cái trăng tròn
À ơi này cái trăng còn nằm nôi…
Bàn tay mẹ thức một đời
À ơi này cái Mặt Trời bé con
Mai sau bể cạn non mòn
À ơi tay mẹ vẫn còn hát ru"
Người mẹ gọi con “vầng trăng” và “mặt trời bé con”. Vầng trăng và mặt trời là hai sự vật không thể thiếu được trong tự nhiên. Vạn vật đều cần đến để duy trì sự sống. Gọi con là “vầng trăng” và “mặt trời bé con” cho thấy con chính là nguồn sống, niềm tin của mẹ.
Lời ru ngọt ngào của mẹ không chỉ cho con giấc ngủ êm đềm mà có thể tạo nên nhiều điều kì diệu:
“Ru cho mềm ngọn gió thu
Ru cho tan đám sương mù lá cây
Ru cho cái khuyết tròn đầy
Cái thương cái nhớ nặng ngày xa nhau”
Đôi bàn tay của mẹ đã nâng niu con trên từng bước đường đời. Bàn tay ấy phải chắt chiu biết bao sương gió mới tạo ra phép màu như vậy:
“Bàn tay mang phép nhiệm mầu
Chắt chiu từ những dãi dầu đấy thôi”
Hai câu thơ cuối dường như đã khắc họa hết nỗi nhọc nhằn trong cuộc đời của mẹ. Đôi bàn tay chai sần làm lụng để chắt chiu điều tốt đẹp nhất cho đứa con.
“À ơi tay mẹ” là một bài thơ giàu hình ảnh, gợi nhiều cảm xúc. Đọc xong bài thơ, tôi thêm thấu hiểu hơn về tình mẹ bao la, đẹp đẽ.
Đoạn văn mẫu số 7
Một trong những bài thơ hay viết về tình mẫu tử là “À ơi tay mẹ” của Bình Nguyên. Bài thơ đã đem đến cho em nhiều cảm nhận sâu sắc về tình mẫu tử thiêng liêng.
Bình Nguyên đã sử dụng biện pháp tu từ hoán dụ với hình ảnh “bàn tay” để chỉ người mẹ. Mở đầu bài thơ là lời khẳng định về sự kì diệu của đôi bàn tay mẹ:
“Bàn tay mẹ chắn mưa sa
Bàn tay mẹ chắn bão qua mùa màng”
Bàn tay nhỏ bé nhưng lại ẩn chứa một sức mạnh phi thường. Chính mẹ là người đã bảo vệ con qua mọi bão táp mưa sa của cuộc đời. Đôi bàn tay ấy chứa chan biết bao tình yêu thương của mẹ.
“Vẫn bàn tay mẹ dịu dàng
À ơi này cái trăng vàng ngủ ngon
À ơi này cái trăng tròn
À ơi này cái trăng còn nằm nôi…
Bàn tay mẹ thức một đời
À ơi này cái Mặt Trời bé con
Mai sau bể cạn non mòn
À ơi tay mẹ vẫn còn hát ru”
Đọc đến đây, chúng ta bắt gặp một cụm từ quen thuộc - “à ơi”, thường thấy trong lời ru. Việc sử dụng cụm từ này giúp cho bài thơ mang âm hưởng như của một lời ru đấy ngọt ngào và da diết. Và trong lời ru đó, mẹ gọi con là “vầng trăng” và “mặt trời bé con”. Hình ảnh giúp chúng ta cảm nhận được vai trò của đứa con với người mẹ. Con chính là nguồn sống, là niềm tin của mẹ. Và dù thời gian có thay đổi đến đâu, mẹ vẫn dành cho con tình yêu thương vô bờ.
Tiếp đến, Bình Nguyên nói về sức mạnh to lớn của lời ru với những hình ảnh giàu tính biểu tượng. Lời ru của mẹ có thể làm vạn vật trở nên dịu dàng hơn, tươi sáng hơn và tròn đầu hơn.
“Ru cho mềm ngọn gió thu
Ru cho tan đám sương mù lá cây
Ru cho cái khuyết tròn đầy
Cái thương cái nhớ nặng ngày xa nhau”
Bàn tay mẹ chứa đựng phép nhiệm màu, không những là ru con vào giấc ngủ yên lành mà còn nâng niu con trên từng bước đường đời:
“Bàn tay mang phép nhiệm mầu
Chắt chiu từ những dãi dầu đấy thôi”
Đôi bàn tay chắt chiu những khó khăn, nhọc nhằn của cuộc đời mẹ, dành cho con điều tốt đẹp nhất. Một tình yêu thật vĩ đại đến nhường nào.
Quả thật, bài thơ À ơi tay mẹ đã đem đến cho người đọc những cảm xúc chân thực nhất. Từ đó, chúng ta thêm hiểu hơn về tình mẫu tử đẹp đẽ, biết yêu thương và trân trọng người mẹ nhiều hơn.
Đoạn văn mẫu số 8
“À ơi tay mẹ” của Bình Nguyên là một trong những bài thơ hay viết về tình cảm mẫu tử thiêng liêng. Bài thơ đã để lại ấn tượng sâu sắc đối với người đọc.
Hình ảnh trung tâm trong bài thơ là “bàn tay mẹ”. Người mẹ đã che chắn những “bão giông” cho đứa con nhỏ:
"Bàn tay mẹ chắn mưa sa
Bàn tay mẹ chắn bão qua mùa màng"
Với hình ảnh này, người đọc có thể cảm nhận được sức mạnh phi thường của mẹ.
"Vẫn bàn tay mẹ dịu dàng
À ơi này cái trăng vàng ngủ ngon
À ơi này cái trăng tròn
À ơi này cái trăng còn nằm nôi…
Bàn tay mẹ thức một đời
À ơi này cái Mặt Trời bé con
Mai sau bể cạn non mòn
À ơi tay mẹ vẫn còn hát ru"
Điệp ngữ “à ơi…” khiến cho bài thơ mang âm hưởng của một lời ru ngọt ngào. Từ đó đánh thức tình cảm của người đọc với những kí ức của tuổi thơ. Tiếp đến, người mẹ gọi con “vầng trăng” và “mặt trời bé con”. Những hình ảnh so sánh cho thấy vai trò quan trọng của đứa con với người mẹ. Con đem đến hy vọng, sự sống cho mẹ. Người đọc đã nhận ra sự nâng niu và xem đứa con như vầng trăng tròn trịa, trong sáng, như mặt trời tỏa sáng và ấm áp đến cho cuộc đời mẹ. Và tình yêu thương đó của mẹ dành cho con là mãi mãi, cho dù “biển cạn non mòn”.
Những câu thơ tiếp theo giúp người đọc hiểu được giá trị từ trong lời ru của mẹ:
“Ru cho mềm ngọn gió thu
Ru cho tan đám sương mù lá cây”
Những thứ vốn trường tồn cùng với thiên nhiên, nay đã “mềm lòng”, đã “tan chảy” trước lời ru ngọt ngào của tình mẫu tử.
“Ru cho cái khuyết tròn đầy
Cái thương cái nhớ nặng ngày xa nhau”
Bàn tay của mẹ trở nên chai sần, nhăn nheo vì những năm tháng vất vả. Nhưng bàn tay đó vẫn mang phép nhiệm màu. Bàn tay đã chắt chiu biết bao sương gió mới tạo ra phép màu như vậy:
“Bàn tay mang phép nhiệm mầu
Chắt chiu từ những dãi dầu đấy thôi”
Mẹ vất vả cả đời, lo toan cho con, lo toan cho gia đình, nhưng có lẽ, chưa một lần mẹ dám ru mình vào giấc ngủ. Trong con người mẹ, lúc nào cũng đầy ắp những suy nghĩ, không phút nào an yên.
Đọc bài thơ, người đọc sẽ cảm thấy xúc động về những hy sinh của người mẹ. Từ đó, mỗi người thêm yêu, thêm hiểu hơn về người mẹ của mình.
Đoạn văn mẫu số 9
Có rất nhiều tác phẩm đã viết về tình mẹ. Nhưng bài thơ “À ơi tay mẹ” của Bình Nguyên đem đến cho tôi nhiều cảm xúc hơn cả.
Trong bài thơ, tác giả đã sử dụng hình ảnh mang tính biểu tượng - “đôi bàn tay” để nhắc về người mẹ. Đôi bàn tay kì diệu mang phép nhiệm màu che chở cho con:
"Bàn tay mẹ chắn mưa sa
Bàn tay mẹ chắn bão qua mùa màng"
Chỉ là một đôi bàn tay rất bình thường, nhưng dường như lại có sức mạnh phi thường. Điều đó xuất phát từ tình yêu sâu sắc mà người mẹ dành cho đứa con của mình. Mẹ đã bảo vệ, che chở con qua “mưa sa”, “bão mùa màng”.
Những câu thơ tiếp theo khiến cho bài thơ mang âm hưởng của một lời ru, gợi nhớ người đọc về tuổi thơ:
"Vẫn bàn tay mẹ dịu dàng
À ơi này cái trăng vàng ngủ ngon
À ơi này cái trăng tròn
À ơi này cái trăng còn nằm nôi…
Bàn tay mẹ thức một đời
À ơi này cái Mặt Trời bé con
Mai sau bể cạn non mòn
À ơi tay mẹ vẫn còn hát ru"
Ai lớn lên mà không từng được nghe lời ru của mẹ cất lên đầy tha thiết, ngọt ngào:
“Ru con, con ngủ cho lâu
Để mẹ đi cấy ruộng sâu lâu về
Ru con, con ngủ cho mê
Mẹ còn lo chuyện lê thê kéo cày
Ru con, con ngủ cho say
Mẹ còn vất vả chân tay ngoài đồng
Ru con, con ngủ cho nồng
Mẹ còn nhổ mạ trả công cho người…”
Trong “À ơi tay mẹ”, người mẹ gọi con “vầng trăng” và “mặt trời bé con”. Cách gọi đó cho thấy tình cảm yêu thương của mẹ đối với con. Với mẹ, con chính là ánh trăng hay mặt trời, bất kể là đêm hay ngày đều đem lại nguồn sống cho mẹ. Dù vạn vật có biển chuyển không ngừng thì đôi bàn tay của mẹ vẫn sẽ ôm lấy con, lời ru của mẹ vẫn cất lên. Tình yêu của mẹ là không có gì thay đổi.
Lời ru ngọt ngào đó đã cho con giấc ngủ êm đềm, đã tác động đến vạn vật trong cuộc sống:
“Ru cho mềm ngọn gió thu
Ru cho tan đám sương mù lá cây
Ru cho cái khuyết tròn đầy
Cái thương cái nhớ nặng ngày xa nhau”
Và đôi bàn tay của mẹ đã làm nên phép màu. Nó không những là ru con vào giấc ngủ yên lành mà còn nâng niu con trên từng bước đường đời. Bàn tay ấy phải chắt chiu biết bao sương gió mới tạo ra phép màu như vậy:
“Bàn tay mang phép nhiệm mầu
Chắt chiu từ những dãi dầu đấy thôi”
Hai câu thơ rất ngắn gọn, nhưng đã khẳng định được tình mẫu tử cao cả có sức mạnh to lớn, tạo nên những điều kì diệu. Cũng như chúng ta phần nào thấu hiểu hơn được sự khó nhọc của người mẹ.
Khi đọc bài thơ, người đọc thấm thía hơn về tình mẫu tử thiêng liêng, sâu sắc. À ơi tay mẹ của Bình Nguyên đem đến tình cảm ngọt ngào, mà sâu lắng.
Đoạn văn mẫu số 10
Bài thơ “À ơi tay mẹ” của Bình Nguyên đã đem đến cho người đọc những cảm nhận sâu sắc về tình cảm mẫu tử đẹp đẽ.
Tác giả đã dùng sử dụng biện pháp tu từ hoán dụ - hình ảnh “bàn tay” để chỉ người mẹ, từ đó gửi gắm tình yêu thương bao la của người mẹ. Đôi bàn tay của mẹ hiện lên với một sức mạnh kì diệu:
“Bàn tay mẹ chắn mưa sa
Bàn tay mẹ chắn bão qua mùa màng”
Đôi bàn tay nhỏ bé nhưng có thể che chắn cho đứa con mọi bão táp mưa sa của cuộc đời. Những câu thơ tiếp theo gợi cho người đọc cảm nhận đến giai điệu của lời ru:
"Vẫn bàn tay mẹ dịu dàng
À ơi này cái trăng vàng ngủ ngon
À ơi này cái trăng tròn
À ơi này cái trăng còn nằm nôi…
Bàn tay mẹ thức một đời
À ơi này cái Mặt Trời bé con
Mai sau bể cạn non mòn
À ơi tay mẹ vẫn còn hát ru"
Chắc hẳn chúng ta đều đã từng được nghe lời ru của bà, của mẹ. Trong lời hát đó, người mẹ gọi con “vầng trăng” và “mặt trời bé con”. Hình ảnh so sánh cho thấy con có vai trò thật to lớn, giống như nguồn sống của mẹ vậy. Và tình yêu đó là mãi mãi, dù “biển cạn non mòn”.
Những câu thơ tiếp theo, tác giả cho người đọc thấy được sức mạnh to lớn của lời ru:
“Ru cho mềm ngọn gió thu
Ru cho tan đám sương mù lá cây
Ru cho cái khuyết tròn đầy
Cái thương cái nhớ nặng ngày xa nhau”
Bàn tay của mẹ đã làm nên phép nhiệm màu, không những là ru con vào giấc ngủ yên lành mà còn nâng niu con trên từng bước đường đời. Bàn tay ấy phải chắt chiu biết bao sương gió mới tạo ra phép màu như vậy:
“Bàn tay mang phép nhiệm mầu
Chắt chiu từ những dãi dầu đấy thôi”
Người mẹ thật vĩ đại biết bao. Đôi bàn tay nhỏ bé nhưng lại có thể làm nên những điều thật phi thường. Biết bao khó nhọc, vất vả cũng không thể khiến mẹ vơi bớt đi tình yêu thương dành cho con.
Như vậy, bài thơ “À ơi tay mẹ” đã cho thấy tình mẫu tử thiêng liêng của mẹ dành cho “mặt trời bé con”.
Đoạn văn mẫu số 11
Tình mẹ thật to lớn, vĩ đại. Bài thơ “À ơi tay mẹ” đem đến cho người đọc cảm nhận vô cùng ấn tượng sâu sắc.
Nhà thơ đã sử dụng biện pháp tu từ hoán dụ, lấy bộ phận để chỉ toàn thể. Hình ảnh “đôi bàn tay” muốn chỉ người mẹ. Đôi bàn tay nhỏ bé nhưng lại có một sức mạnh phi thường:
"Bàn tay mẹ chắn mưa sa
Bàn tay mẹ chắn bão qua mùa màng"
Chúng ta có thể hiểu được rằng sức mạnh phi thường đó xuất phát từ tình yêu sâu sắc mà người mẹ dành cho đứa con của mình. Mẹ đã bảo vệ, che chở con qua “mưa sa”, “bão mùa màng” - những điều giông bão, khó khăn trong cuộc đời.
Những câu thơ tiếp theo gợi cho người đọc nhớ đến những lời ru ầu ơi của bà, của mẹ:
"Vẫn bàn tay mẹ dịu dàng
À ơi này cái trăng vàng ngủ ngon
À ơi này cái trăng tròn
À ơi này cái trăng còn nằm nôi…
Bàn tay mẹ thức một đời
À ơi này cái Mặt Trời bé con
Mai sau bể cạn non mòn
À ơi tay mẹ vẫn còn hát ru"
Chắc hẳn trong cuộc đời mỗi người đều từng được nghe tiếng ru của bà, của mẹ. Những lời ru ngọt ngào đã đưa đứa trẻ vào giấc ngủ say. Lời ru trong bài “À ơi tay mẹ” cũng vậy. Người mẹ gọi con “vầng trăng” và “mặt trời bé con”. Cách gọi đó cho thấy tình cảm yêu thương của mẹ đối với con. Với mẹ, con chính là ánh trăng hay mặt trời, bất kể là đêm hay ngày đều đem lại nguồn sống cho mẹ. Và dù thời gian có trôi qua, vạn vật có thay đổi, đôi bàn tay của mẹ vẫn sẽ ôm lấy con, lời ru của mẹ vẫn cất lên.
Thật kì lạ khi lời ru cũng có một sức mạnh phi thường:
“Ru cho mềm ngọn gió thu
Ru cho tan đám sương mù lá cây”
Những thứ vốn trường tồn cùng với thiên nhiên, nay đã “mềm lòng”, đã “tan chảy” trước lời ru ngọt ngào của tình mẫu tử. Lời ru ngọt ngào biết bao, chan chứa tình yêu sâu nặng:
“Ru cho cái khuyết tròn đầy
Cái thương cái nhớ nặng ngày xa nhau”
Đôi bàn tay của người mẹ đã làm lụng vất vả, chăm sóc cho đứa con suốt cả một cuộc đời. Bởi vậy với đứa con thì đó là đôi bàn tay chứa đựng những phép nhiệm màu được chắt chiu từ những khó khăn, vất vả đó.
Như vậy, bài thơ “À ơi tay mẹ” của Bình Nguyên đem đến những cảm nhận sâu sắc về tình mẫu tử đẹp đẽ.
Đoạn văn mẫu số 12
Tình mẫu tử - một tình cảm thiêng liêng với mỗi người. Rất nhiều sáng tác viết về tình cảm này, trong đó có bài À ơi tay mẹ của Bình Nguyên. Bài thơ đã đem đến cho người đọc nhiều ấn tượng sâu sắc.
Tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ hoán dụ, hình ảnh “đôi bàn tay” chính là để nói đến người mẹ:
“Bàn tay mẹ chắn mưa sa
Bàn tay mẹ chắn bão qua mùa màng”
Khi đọc câu thơ này, chúng ta có thể cảm nhận được rằng đôi bàn tay của người mẹ dù rất bình thường, nhưng lại ẩn chứa sức mạnh phi thường. Cũng bởi tình yêu mà người mẹ dành cho đứa con thật lớn lao. Cuộc đời dù có nhiều bão giông, nhưng nhờ có mẹ ở bên bảo vệ, che chở mà con luôn cảm thấy bình yên, hạnh phúc.
Bình Nguyên đã sử dụng cụm từ “à ơi” mở đầu cho mỗi câu thơ. Từ đó, chúng ta đọc lên nghe giống như lời ru ngọt ngào của mẹ:
"Vẫn bàn tay mẹ dịu dàng
À ơi này cái trăng vàng ngủ ngon
À ơi này cái trăng tròn
À ơi này cái trăng còn nằm nôi…
Bàn tay mẹ thức một đời
À ơi này cái Mặt Trời bé con
Mai sau bể cạn non mòn
À ơi tay mẹ vẫn còn hát ru"
Bàn tay của mẹ đã bế bồng con khi còn thơ bé. Và có ai lớn lên mà không từng được nghe lời ru ngọt ngào của mẹ. Và đối với người mẹ, con chính là “vầng trăng” và “mặt trời bé con”. Điều đó giúp chúng ta cảm nhận được rằng đối với người mẹ, đứa con chính là niềm hy vọng, đem đến cho mẹ nghị lực để sống. Và lời ru của mẹ đã đem đến những điều phi thường:
“Ru cho mềm ngọn gió thu
Ru cho tan đám sương mù lá cây
Ru cho cái khuyết tròn đầy
Cái thương cái nhớ nặng ngày xa nhau”
Lời ru ngọt ngào đó đã cho con giấc ngủ êm đềm, đã tác động đến vạn vật trong cuộc sống: mềm ngọn gió thu, tan đám sương mù lá cây, cái khuyết tròn đầy, Cái thương cái nhớ nặng ngày xa nhau, sóng lặng bãi bồi, đời nín cái đau…
Những câu thơ cuối, tác giả lại một lần nữa khẳng định giá trị của đôi bàn tay của mẹ:
“Bàn tay mang phép nhiệm mầu
Chắt chiu từ những dãi dầu đấy thôi”
Tuy chỉ có hai câu thơ rất ngắn gọn, nhưng khổ thơ đã giúp người đọc thấy được tình mẫu tử cao cả có sức mạnh to lớn, tạo nên những điều kì diệu. Cũng như chúng ta phần nào thấu hiểu hơn được sự khó nhọc của người mẹ.
“Ru cho sóng lặng bãi bồi
Mưa không dột chỗ ngoại ngồi vá khâu
Ru cho đời nín cái đau
À ơi... Mẹ chẳng một câu ru mình”
Tóm lại, bài thơ À ơi tay mẹ của Bình Nguyên đã giúp cho người đọc thấm thía hơn về tình mẫu tử thiêng liêng, sâu sắc.