Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em - Ngữ văn 6
A) Dàn ý Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em:
I. Mở bài: Giới thiệu về trải nghiệm đáng nhớ của em:
-
Trong hoàn cảnh như thế nào, em đã có trải nghiệm đó?
-
Trải nghiệm đó đem lại cho em cảm xúc như thế nào? (vui vẻ, phấn khởi, hạnh phúc, tự hào, buồn bã, hối hận…)
II. Thân bài: Kể lại trải nghiệm theo trình tự thời gian:
-
Trải nghiệm đó diễn ra ở đâu? Em đã di chuyển đến đó như thế nào?
-
Có những ai xuất hiện trong trải nghiệm của em? (thầy cô, bố mẹ, anh chị, ông bà, bạn bè, hàng xóm…)
-
Ai là người trực tiếp cùng em có trải nghiệm đáng nhớ?
-
Em đã làm gì trong trải nghiệm đó? Hoạt động nào, khoảnh khắc nào là đáng nhớ nhất?
-
Trong quá trình trải nghiệm, em trải qua những cung bậc cảm xúc như thế nào? Điều gì khiến em có sự thay đổi đó?
-
Kết thúc trải nghiệm, em trở về nhà với cảm xúc, suy nghĩ và sự thay đổi ra sao?
III. Kết bài:
-
Suy nghĩ của em về trải nghiệm vừa kể
-
Ý nghĩa của trải nghiệm đó với bản thân em
B) Bài văn mẫu: Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em:
Bài văn mẫu 01
Năm nay, lớp em đã quyết định sẽ trang trí đón noel thật ấm cúng. Chúng em ai cũng háo hức vô cùng.
Trước đó, cô giáo chủ nhiệm đã cùng cô trưởng hội phụ huynh đi mua cây thông và đồ trang trí. Chiều thứ năm, sau khi tan học, chúng em đã cùng nhau ở lại trang trí cây thông và lớp học. Khó nhất, có lẽ chính là lúc bẻ cành cho cây thông, vì chúng được vuốt thẳng hết cho tiện vận chuyển. Từng tầng từng tầng cây thông được vuốt thẳng, rồi lại bẻ sang trái, bẻ sang phải. Chúng em đã phải nhờ đến thầy Quân để có thể tỉa ở các cành trên ngọn cây. Sau đó là đến phần trang trí. Những quả châu nhiều màu, những sợi kim tuyến lấp lánh, những quả thông, những chiếc chuông vàng xinh xắn được treo lên cây, treo lên tường thật bắt mắt. Thích nhất là các sợi đèn nháy lấp lánh nhiều màu. Khi tắt hết đèn lớn, lớp em lung linh tuyệt vời.
Lúc trang trí xong xuôi, trời cũng đã tối và lạnh hơn. Tuy người mệt nhoài thì với lên nhiều lần để treo đồ, nhưng em và các bạn ai cũng phấn khởi. Bởi đây là lần đầu chúng em tự tay trang trí cây thông noel.
Bài văn mẫu 02
Cuối tuần vừa rồi, em đã được cùng anh và dì lên núi hái nấm. Đó thực sự là một trải nghiệm tuyệt vời mà em không bao giờ quên được.
Trước khi đi, em được trang bị một bộ áo quần dài tay, đeo một đôi ủng, một đôi găng tay, mang một cái sọt tre ở trên lưng và một cây gậy dài. Tất cả giúp bảo vê em khỏi các loài sâu bọ có trong cỏ.
Gọi là núi, nhưng thật ra nơi hái nấm là một ngọn đồi thông nhỏ. Em đi cùng anh trai, còn dì thì đi hướng khác. Vừa đi, em vừa bắt chước anh, dùng gật gạt nhẹ lá khô ra để tìm nấm. Đồng thời còn phải chú ý không hái phải nấm độc nữa. Đến nơi, em nhanh chóng tìm được một gia đình nấm lớn. Em liền nhanh chóng ngồi xuống, hái nấm lên rồi cho vào giỏ. Sau đó, em và anh trai tìm được rất nhiều nấm. Đặc biệt có cái còn to như bàn tay của anh khi xòe ra cơ. Hết một buổi hái nấm, em đã thấm mệt và ra khá nhiều mồ hôi. Nhưng nhìn giỏ nấm đầy ụ của mình, em lại quên hết mệt nhọc và cảm thấy phấn khởi vô cùng.
Tối hôm ấy, em được ăn món canh nấm và nấm xào do chính mình hái. Món ăn đó vẫn được mẹ nấu như ngày thường mà sao ngon lạ lùng. Trải nghiệm hái nấm ngày hôm ấy, em còn lâng lâng sung sướng nhớ mãi thôi.
Bài văn mẫu 03
Những ngày được là một học sinh, em đã có rất nhiều kỉ niệm đáng nhớ. Vui có, buồn có, nhưng ấn tượng sâu sắc nhất với em vẫn là một kỉ niệm đáng xấu hổ hồi đầu năm học.
Em vẫn nhớ rất rõ, hôm đó là một buổi học ngữ văn vào sáng thứ hai đầu tuần. Tối hôm trước, em đã ngủ rất muộn, vì trốn trong chăn đọc quyển truyện yêu thích mà chị hàng xóm cho mượn. Vì quá say sưa, mà em quên luôn giờ phải đi ngủ nên em đã rất buồn ngủ và mệt khi đến trường hôm sau.
Tiết học ngữ văn là tiết đầu tiên của sáng hôm đó, khi cô giáo đang say sưa giảng bài, các bạn thì chăm chú ghi chép. Em lại ngồi lim dim ở góc lớp. Ánh nắng ấm áp ngoài cửa sổ đã ru em vào giấc ngủ say. Kết quả, cô giáo đã phát hiện ra một học sinh ngủ quên. Tuy nhiên, thay vì quát mắng, cô đã nhẹ nhàng xoa nhẹ đầu em, và âu yếm gọi em dậy, cho phép em xuống phòng y tế nghỉ ngơi. Hành động ấy của cô khiến em cảm thấy tự xấu hổ về mình vô cùng. Tiếng cười khúc khích của các bạn khiến em cúi gầm mặt xuống đất. Nhưng trước ánh mắt dịu dàng của cô, em đã quyết tâm, ngẩng đầu lên xin lỗi cô, rồi đi rửa mặt cho tỉnh táo và trở lại lớp học.
Trải nghiệm ngày hôm đó khiến em còn nhớ mãi đến hôm nay. Từ lúc ấy, em đã luôn sinh hoạt theo đúng thời gian biểu của mình để đảm bảo sức khỏe và thời gian học tập.
Bài văn mẫu 04
Mấy ngày hôm nay, trời đã bước vào mùa đông. Không khí lạnh lẽo khiến em nhớ đến một trải nghiệm tuyệt vời của mình vào mùa đông năm ngoài.
Hôm đó, cả lớp chúng em đã cùng nhau tham gia hoạt động gói bánh chưng để tặng cho những bạn nhỏ ở làng SOS. Sáng sớm, chúng em cùng cô giáo và các mẹ đi chợ mua nguyên liệu làm bánh. Nào lá dong, lá chuối, thịt lợn, nếp, đỗ xanh… Chỉ đếm thôi cũng hoa cả mắt. Sau đó, chúng em về khu bếp ở trường bắt đầu sơ chế. Các cô và mẹ sẽ thái thịt, ướp gia vị. Còn chúng em thì nhận nhiệm vụ rửa lá. Tuy lạnh nhưng bạn nào cũng vui lắm.
Khâu tiếp theo là khâu được nhiều mong đợi nhất, chính là gói bánh. Dưới bàn tay thoăn thoắt của các mẹ, những chiếc bánh xinh xắn được ra đời. Chúng em cũng tập gói theo hướng dẫn tỉ mỉ của mẹ, của cô. Tuy không được đẹp và vuông vức, nhưng đó cũng là những chiếc bánh do chính tay chúng em gói được. Cuối cùng, bánh được đem đi luộc. Đến tối muộn, bánh mới chín. Chúng em vớt bánh ra, cho vào túi giấy rồi mang đến trao tận tay các bạn nhỏ ở làng SOS. Nhìn nụ cười hạnh phúc của các bạn khi nhận bánh, em cảm thấy vui vẻ vô cùng.
Ngày hôm đó, tuy rất vất vả, nhưng em lại cảm thấy sung sướng và tự hào vô cùng. Vì đã có thể tự làm bánh chưng, và hơn hết là trao đi tình yêu thương của mình đến mọi người.
Bài văn mẫu 05
Theo hướng dẫn của cô giáo, em đã thử tự mình trồng giá ở nhà trong thùng xốp đựng đầy cát. Đây là trải nghiệm vô cùng thú vị của em.
Đầu tiên, em cùng mẹ ra chợ mua một túi nhỏ hạt đỗ xanh để chuẩn bị làm giá. Về nhà, em đổ đỗ vào chậu nước, nhặt các hạt hỏng nổi trên mặt nước để vứt đi. Bí quyết này là do cô giáo dặn em đó. Rồi em kéo thùng xốp đựng đầy cát mà bố đã chuẩn bị ra, tưới cho nó thật ẩm ướt. Xong xuôi, em xếp các hạt đỗ thành hàng thẳng san sát nhau, đẹp như ô kẻ trong cuốn vở tập viết. Cuối cùng, em rải thêm một lớp cát nữa, che phủ hoàn toàn các hạt đỗ.
Sau hôm đó, buổi sáng trước khi đi học và buổi tối trước khi đi ngủ, em sẽ ra tưới nước cho đỗ và chờ nó lớn lên. Đáp lại sự mong chờ của em, sau ba ngày, những mầm xanh đầu tiên của giá đỗ đã nhô lên khỏi lớp cát. Rồi thêm vài ngày nữa, thân tròn mập trắng trẻo của nó cũng hiện ra trước mắt em.
Nhìn thùng giá đỗ, em vui sướng lắm. Bởi đây là những cây giá do chính tay em chăm sóc cơ mà. Trải nghiệm này thật là tuyệt vời quá!
Bài văn mẫu 06
Kì nghỉ hè vừa qua đã đem đến cho em rất nhiều những trải nghiệm tuyệt vời. Nhưng đáng nhớ nhất với em, vẫn là trải nghiệm được tự mình đi đào củ sen với anh trai.
Đó là một buổi chiều mùa hè có nắng nhẹ và gió mát rười rượi. Sau khi xin phép ông ngoại, em và anh trai xách theo cái giỏ tre to, đi ra đầm sen cuối làng để lấy củ sen. Đến nơi, em choáng ngợp trước vẻ đẹp tuyệt vời của nơi đây. Rợp cả đầm, là những chiếc lá sen to, những đóa những nụ sen hồng thơm ngát. Xa xa là núi non, mây trời lồng lộng, đẹp hơn cả tiên cảnh trong các bộ phim em vẫn thường xem.
Ngắm nghía xong xuôi, em bắt tay vào việc chính. Đầu tiên, em xắn quần, mang ủng cho cẩn thận, rồi mới theo anh lội xuống bùn. Từng bước chân dần lún xuống dưới bùn, ngập đến tận đầu gối khiến mỗi bước di chuyển đều trở nên thật khó khăn. Nhưng ngay khi được anh trai gọi lại, cùng hợp sức kéo củ sen từ dưới lớp bùn lên là em lại quên ngay chút khó khăn ấy. Sau một hồi cặm cụi, em và anh đã có một giỏ củ sen đầy. Nhìn những củ sen to, dài mà em sung sướng vô cùng. Trước lúc về nhà, anh trai còn bẻ lá sen, làm mũ che che em đội nữa chứ.
Tối đó, em được ăn món canh xương hầm củ sen tươi do chính tay bà nấu. Căn một miếng sen thơm, mà em sung sướng vô cùng. Đây quả là một trải nghiệm tuyệt vời mà em chẳng bao giờ quên được.
Bài văn mẫu 07
Từ lúc trở thành một học sinh lớp 6, em đã có rất nhiều trải nghiệm thú vị ở ngôi trường mới. Trong đó, em nhớ nhất là lần đầu tiên được trải nghiệm tự mình chuẩn bị một bài thuyết trình nhóm.
Lúc được cô giáo giao nhiệm vụ chuẩn bị bài thuyết trình về quá trình phát triển của cây giá đỗ, em và các bạn trong nhóm đã rất bất ngờ và có chút e ngại. Nhưng khi cô giáo bảo rằng có thể tự do phát huy thì sự sáng tạo và thích thú của chúng em lại tăng cao.
Để làm bài tập, chúng em đã ra chợ mua hạt đỗ xanh về trồng. Chúng em cho hạt đỗ vào một cái rổ nhỏ có lỗ bé xíu rồi tìm cái nắp vừa với miệng rổ. Sau đó chăm chỉ chăm sóc cho hạt và duy trì độ ẩm cho nó theo đúng hướng dẫn trong sách. Mỗi bước làm chúng em đều cẩn thận ghi chép, và chụp ảnh, quay video lại. Sự vui sướng mỗi khi mầm giá nhô lên cao khiến chúng em còn vui sướng hơn cả khi được cho quà.
Chờ đến cuối cùng, chúng em cũng dựng lại được một video tuyệt vời về quá trình phát triển của cây giá đỗ. Hôm ấy, chúng em còn mang theo cả rổ giá đỗ cho cả lớp chiêm ngưỡng nữa. Cô giáo đã khen ngợi và cho chúng em điểm 10. Niềm vui ngày hôm ấy đến nay vẫn còn vẹn nguyên.
Bài văn mẫu 08
Đã hơn một tháng trôi qua, nhưng mỗi khi nhớ đến trải nghiệm của mình vào ngày trung thu ấy, em vẫn cảm thấy phấn khích không thôi.
Năm nay, do dịch Covid, nên cả nhà em đều đón trung thu tại nhà, không đi đâu được. Thế là mẹ em đã quyết định tự làm bánh trung thu để thắp hương và biếu ông bà. Sau khi tìm hiểu kĩ, mẹ đặt cả set làm bánh ở trên mạng. Đến chiều, sau khi nhận được đồ thì cả nhà bắt tay vào làm. Đây là lần đầu tiên được chính tay tham gia là bánh trung thu, em hồi hộp và vui sướng lắm.
Đầu tiên, em xung phong lau bàn bếp thật sạch và trải một lớp giấy bóng để làm bánh cho sạch sẽ. Rồi em lúi húi giúp mẹ cân các nguyên liệu trên chiếc cân mini cho đúng công thức. Còn bố sẽ phụ trách nhồi bột làm vỏ bánh. Trong lúc đó, em cẩn thận tác vỏ các loại hạt để làm nhân bánh. Và mẹ sẽ băm nhỏ chúng ra, cho vào từng bát một. Sau khi xong xuôi, mẹ vào bếp, đứng đảo nhân cho chín, thơm phưng phức. Mẹ làm xong đến đâu, em cầm ra bàn đến đấy. Xong xuôi, cả nhà tập hợp lại cùng làm bánh. Em cầm từng cục bột, cục nhân tròn đã được bố chia sẵn, bắt chước video mà nặn thành hình. Đầu tiên là cán mỏng phần vỏ, rồi cho cục nhân vào chính giữa, sau nữa là gói lớp vỏ lại, vo tròn sao cho phần nhân không lộ ra ngoài. Cuối cùng, để bánh vào khuôn và ấn xuống, tạo thành hình. Tuy những chiếc bánh trông không được sắc nét và nhiều màu sắc như ngoài tiệm, nhưng em vẫn thấy chúng sao mà đẹp và ngon lành quá. Sau khi nướng chính bánh, em cùng bố mẹ xếp bánh vào từng chiếc hộp nhỏ, để thắp hương và mang sang biếu ông bà ở cạnh nhà.
Trải nghiệm tự làm bánh trung thu ngày hôm ấy đối với em là vô cùng tuyệt vời. Cảm giác tự mình làm từng công đoạn một để tạo nên chiếc bánh thơm ngon khiến em rất vui thích và tự hào.
Bài văn mẫu 09
Nếu ai hỏi về trải nghiệm đáng nhớ nhất, thì em sẽ luôn nghĩ ngay về một trải nghiệm đã xảy ra từ cách đây gần một năm rồi.
Đó là lần mà em được về quê nội, cùng ông bà ra đồng gặt lúa. Tuy đã nhiều lần về quê chơi, nhưng lần ấy là lần đầu tiên em được về đúng ngày ra đồng như thế. Sáng ấy, em thức dậy từ sớm, bắt chước ông bà đội nón, đeo găng tay, mặc áo quần dài, rồi đi bộ ra đồng. Đến nơi, em thực sự choáng ngợp với cảnh vật nơi đây. Cả một vùng trời vàng ươm, rộng mênh mông hiện lên chói lóa dưới ánh mặt trời. Mùi lúa chín thơm nồng nà, ngây ngất khiến em ngây ngẩn cả người. Nhưng rồi tiếng cười, tiếng nói, tiếng máy nổ râm ran đã gọi em về. Vì còn bé, chưa làm được nhiều, nên em nhận nhiệm vụ trông đồ và tiếp nước cho ông bà, các bác. Hễ ai khát nước, em sẽ mang nước và khăn mát lại ngay. Ông nội trêu em là cứ như một chú sóc nhỏ vậy. Cuối ngày, khi đã gặt xong, mọi người sẽ tuốt lúa ngay tại ruộng. Em xin ông cho được giúp mọi người. Thế là, em được phân công buộc miệng túi thóc sau khi đã đầy. Phải qua mấy lần lóng ngóng, em mới quen được cách xỏ dây và buộc qua vỏ bao dày như các bác. Xong xuôi, người em mệt lả, nhễ nhại mồ hôi, hai tay thì nhức mỏi. Nhưng mà em vẫn thấy vui sướng lắm. Vì đã góp được một chút sức lực giúp ông bà.
Bây giờ, đã trôi qua lâu rồi, nhưng dường như âm thanh tuốt lúa ầm ầm, mùi thơm của rơm, của thóc hôm ấy vẫn phảng phất quanh em. Thật là thích thú.
Bài văn mẫu 10
Năm học vừa rồi, em đã có một trải nghiệm vô cùng đáng nhớ. Chính trải nghiệm ấy, đã khiến em thay đổi rất nhiều.
Từ trước đến nay, em luôn là một học sinh rất kém môn thể dục. Ai cũng cho là như vậy, kể cả em. Và chính em cũng luôn cho rằng, mình sẽ chẳng thể nào tốt hơn được. Cho đến một buổi học thể dục, tất cả đã thay đổi.
Hôm đó, em được học với thầy giáo mới đến là thầy Hùng. Như thường lệ, khi các bạn chơi bóng chuyền ở trên sân, em lại đứng bên cạnh quan sát và đi nhặt bóng giúp các bạn. Thấy thế, thầy Hùng đã tiến lại và đề nghị em cũng hãy vào sân chơi cùng các bạn. Nghe vậy, em đã rất ngạc nhiên và có chút sợ sệt. Tuy nhiên, thầy vẫn cương quyết yêu cầu em ra sân bóng. Mới đầu, em cứ lóng ngóng tay chân, chẳng đỡ được một lượt bóng nào. Nhưng thầy Hùng vẫn không e ngại, mà kiên nhẫn chỉ cho em. Các bạn trên sân cũng kiên nhẫn đứng chờ, như một lời cổ vũ thầm lặng. Và thế là, đến cuối buổi tập, em đã thành công đỡ được hơn mười lượt bóng, thậm chí ghi được một điểm. Điều đó thực sự rất tuyệt vời, khiến em hạnh phúc vô cùng. Thì ra, em cũng có thể chơi bóng như các bạn, chứ không phải là không thể.
Sau hôm đó, em dần tự tin và chăm chỉ hơn. Em dành thời gian mỗi buổi chiều tối để chạy bộ và rèn luyện sức khỏe. Nhờ vậy, em dần hòa nhập vào những buổi chơi bóng ở lớp cùng các bạn. Tất cả chính là nhờ vào trải nghiệm tuyệt vời hôm ấy.
Bài văn mẫu 11
Thời học sinh đã đem đến cho em rất nhiều những kỉ niệm đáng nhớ. Nhưng điều mà em nhớ nhất lại là một trải nghiệm đã xảy ra từ hồi em học lớp 3.
Hồi đó, em rất ham chơi, thường không làm bài tập về nhà, khiến thầy cô phiền lòng. Tuy nhiên, vẫn có những hôm em làm bài rất đầy đủ. Hôm ấy, khi đến tiết kiểm tra bài tập môn Toán, em đã rất tự tin vì tối qua có làm bài đầy đủ. Nhưng khi tìm trong cặp, thì không thấy vở đâu cả. Vô cùng sửng sốt, em ngồi im tại chỗ. Khi cô giáo tiến lại gần, em đã đứng dậy và nói với cô rằng:
- Thưa cô, em có làm bài tập rồi, nhưng đã để quên vở ở nhà mất ạ.
Nghe em nói vậy, các bạn trong lớp xì xầm cười lên. Tự em hiểu được rằng không ai tin lời em nói cả. Vì đã không ít lần em ham chơi, không chịu làm bài tập. Xấu hổ và tức giận, em nắm chặt tay, mắt bắt đầu ươn ướt. Lúc ấy, cô giáo lại hỏi em:
- Em chắc chắn mình đã làm bài tập chứ?
- Thưa cô, em chắc chắn ạ!
- Được rồi, cô tin em đã làm bài. Bởi vì em là đứa trẻ ngoan không nói dối. Ngày mai, em hãy mang bài tập đến cho cô kiểm tra nhé.
Nói xong cô lại tiếp tục kiểm tra các bạn khác. Hành động ấy của cô khiến em sung sướng vô cùng. Bởi cô đã tin tưởng em, tin rằng em không nói dối.
Từ hôm đấy, em thay đổi hẳn. Trở nên chăm chỉ hơn, luôn làm đầy đủ bài tập về nhà. Vì em không muốn phụ sự tin yêu của cô giáo dành cho mình. Trải nghiệm ngày hôm ấy chính là cột mốc đánh dấu sự tiến bộ tuyệt vời của em.
Bài văn mẫu 12
Mùa đông là mùa mà em yêu thích nhất. Mùa đông năm nay, em đã có một trải nghiệm hết sức tuyệt vời với anh trai của mình.
Vào chiều chủ nhật vừa rồi, em và anh đã cùng nhau ra vườn, sửa soạn lại chuẩn bị cho cái Tết đã đến thật gần. Mọi năm, công việc này đều do bố làm. Nhưng năm nay, hai anh em đã lớn nên quyết tâm tự mình chuẩn bị. Đầu tiên, anh và em trảy lá cho năm cây mai tứ quý trồng ở dọc lối vào sân. Anh thì trèo lên thang, trảy lá ở tầng trên, em thì đứng trảy lá ở dưới. Lá cứ rơi lả tả như mưa, thích lắm. Mấy lần, anh gom một nắm lá, rồi thả xuống người em. Làm em cũng dừng lại, cùng anh chơi trò ném lá. Sau khi trảy xong lá mai, chúng em chuyển sang cắt tỉa cho các khóm hoa cúc, hoa đồng tiền, hoa hồng. Cành thấp, cành già quá, rồi lá cũ đều tỉa hết đi, chỉ để lại cành mới và nụ hoa thôi. Cuối cùng, chúng em gom lá khô, cỏ dại, cành lá dưới đất cho vào túi rác. Lúc vơ, em có chạm vào một chú sâu róm, giật mình ngã lăn ra đất, khiến anh trai cười lên khoái chí, đến va vào gốc mai, ngồi bệt xuống đất. Thế là hai anh em lại nhìn nhau cười phá lên.
Tối về, bố mẹ nhìn khu vườn mà vui lắm. Xoa đầu em và anh, khen hai anh em lớn rồi. Điều đó làm chúng em ai cũng hãnh diện lắm, và quên hết mọi mệt nhọc của buổi chiều vừa qua.
Bài văn mẫu 13
Nghỉ hè, em được về quê với ông bà. Những ngày hè ở quên thật vui và thú vị nhưng em nhớ nhất vẫn là trải nghiệm được thả diều trên cánh đồng cùng các anh chị của mình.
Ở thành phố, em cũng thả diều, nhưng chỉ là ở các bãi đất trống nhỏ. Nhưng về quê, em được thả diều trên một thảm cỏ rộng lớn, kéo dài ra cả cánh đồng lúa mênh mông. Chiều, chừng bốn giờ hơn chút, nắng yếu dần, gió lồng lộng, em sẽ ngồi sau xe đạp của anh Tư để ra đồng. Ngồi phía sau, em cầm thật chắc dây diều để anh đạp xe thật nhanh. Ra đến con dốc sát bãi cỏ cạnh ruộng, xe lao vút, diều bay xoẹt lên không trung như cánh chim khổng lồ màu tím. Rồi xe chạy chậm dần, chờ lá diều bay ổn định, chúng em bắt đầu xuống chạy bộ. Cầm dây diều, em chạy dọc theo bãi cỏ, chạy xuống ruộng. Em còn cùng anh chị thi xem diều ai bay cao hơn, liệng đẹp hơn rồi cười la khoái chí. Ở đây chẳng lo diều vướng dây diện, hay chạy va vào tường, cũng như làm phiền nhà hàng xóm. Chúng em được thỏa sức hết mình với trò chơi của gió.
Về nhà, em nhớ lắm những chiều ấy. Cảm giác như làn gió mát rượi và cánh diều chao liệng vẫn đang vẩn vơ quanh em. anh chị em của mình.
Bài văn mẫu 14
Chủ nhật vừa rồi, em đã cùng bố mẹ đến thăm làng gốm Bát Tràng. Ở đây, em đã có những trải nghiệm vô cùng tuyệt vời.
Sáng hôm ấy, trên đường đến làng gốm, em háo hức vô cùng. Vừa đến nơi, em đã được mở rộng tầm mắt với rất nhiều những món đồ gốm được phơi dọc theo lối đi, các bờ rào, sân nhà của người dân. Ở đây, mọi người sống với nghề làm gốm, nên ngôi nhà của họ cũng chính là xưởng làm gốm.
Thích nhất chính là em được xem trực tiếp quá trình làm bình gốm và được tự tay mình làm. Từ một cục đất sét, người nghệ nhân khéo léo uốn lượn, tạo ra một chiếc bình vô cùng xinh đẹp. Em cũng được ngồi làm theo sự hướng dẫn của nghệ nhân nhưng mãi chẳng thành hình nên chỉ có thể làm một chiếc bát mà thôi. Trong lúc chờ đồ được nung chín, em theo chân người nghệ nhân đi pha màu để vẽ lên đồ gốm. Tất cả màu sắc đều được làm từ các nguyên liệu thiên nhiên xung quanh ta khiến em rất bất ngờ. Vì không có nhiều thời gian, nên em không thể tự tay tô màu cho chiếc bát của mình. Nhưng được mang theo món quà kỉ niệm là chiếc bát gốm tự tay làm cũng khiến em đủ hạnh phúc rồi.
Ngày chủ nhật ấy thực sự là ngày chủ nhật ý nghĩa và thú vị nhất của em. Em mong rằng, mình sẽ sớm trở lại nơi đây và tạo ra những món đồ gốm xinh xắn khác nữa.
Bài văn mẫu 15
Ngày hôm qua, em đã có một trải nghiệm vô cùng tuyệt vời cùng các bạn của mình. Chúng em đã cùng nhau tự lắp ráp và trang trí cho cây thông noel của lớp.
Khi nhận được lời “nhờ” của cô giáo chủ nhiệm, em và các bạn đã rất vui sướng và tự hào khi được tham gia hoạt động ý nghĩa này. Đầu tiên, chúng em chồng từng đoạn của cây thông theo thứ tự từ to đến nhỏ. Hai tầng cao nhất, chúng em đã nhờ đến sự giúp đỡ của cô giáo chủ nhiệm. Xong xuôi, chúng em cẩn thận tách từng chiếc lá của cành cây xòe ra. Chẳng mấy chốc, cây thông trở nên xum xuê và đồ sộ hẳn.
Bước tiếp theo cũng là bước mà em thích nhất, chính là trang trí cho cây. Cô giáo đặt tên ngọn cây một ngôi sao vàng thật to và đẹp. Còn lại, cô trao toàn quyền sáng tạo cho chúng em. Nào là hạt châu to hạt châu nhỏ đủ màu sắc, nào là những hộp quà lấp lánh kim tuyến đủ kích thước, nào là những hình bông tuyết, hình chiếc tất, hình chú hươu ngộ nghĩnh. Tất cả được treo rải rác khắp cành thông. Sau cùng, cô giáo quấn một vòng xoắn ốc từ trên ngọn cây xuống gốc dây đèn nhấp nháy nhiều màu.
Trải nghiệm lần này giúp em hiểu được sự vất vả để có thể dựng nên một cây thông noel. Đồng thời, còn giúp em học được cách hợp tác và tự phân công khi làm việc nhóm cùng các bạn. Trải nghiệm này thật là tuyệt vời!
Bài văn mẫu 16
Trải nghiệm mà em luôn nhớ mãi không thể quên được, chính là một kỉ niệm đã xảy ra với em cách đây cũng đã hơn ba năm rồi.
Hôm ấy là một buổi chiều thứ bảy bình thường, sau khi học bài xong, em bắt đầu làm một số công việc nhà theo lời mẹ dặn. Tuy nhiên, khi chuẩn bị bắt tay vào làm, thì cái Hà - bạn thân của em lại sang rủ đi chơi. Sẵn tính ham chơi, em liền đồng ý và theo bạn đi ngay. Đến lúc trở về nhà, trời đã muộn mà những việc được giao vẫn chưa hoàn thành. Sợ bị mắng, em đã nằm lên giường, giả vờ bị đau bụng.
Quả nhiên, mẹ đã rất lo lắng, vội vã đi mua thuốc, chườm khăn ấm lên bụng cho em. Tuy nhiên, khi ra hiệu thuốc, mẹ đã nghe người ta kể rằng có thấy em đi chơi chiều nay chứ không phải ở nhà. Thế là lời nói dối đã bị phát hiện. Lúc ấy, em vô cùng xấu hổ và ân hận. Em lí nhí xin lỗi mẹ và khóc nức nở. Thật may, mẹ đã tha thứ cho em. Dù vậy, em vẫn khắc ghi mãi lời mẹ dạy dỗ, để không tái phạm nữa.
Sau lần đó, em đã bớt ham chơi hơn, vâng lời bố mẹ dặn. Đặc biệt là bỏ hẳn tính nói dối. Tất cả là nhờ vào trải nghiệm lần đó.
Bài văn mẫu 17
Tuy đã mấy tháng rồi, nhưng em vẫn nhớ mãi trải nghiệm đáng nhớ đó.
Hôm ấy, mẹ của em đi tiêm vắc-xin Covid nên bị sốt, mà bố thì phải đi làm, nên em đã nhận nhiệm vụ chăm sóc mẹ. Lúc ấy, mẹ nằm nghỉ ở trên giường. Em chuẩn bị sẵn thuốc hạ sốt, nhiệt kế và cả hoa quả cho mẹ. Khi thấy mẹ tỉnh giấc, em liền giúp mẹ đo nhiệt độ theo đúng các bước bố đã dặn. Sau khi xác định mẹ hơi sốt nhẹ. Em liền pha một viên sủi hạ sốt cho mẹ uống. Rồi ngồi lột từng múi cam để ra đĩa để mẹ ăn. Ăn xong, mẹ lại tiếp tục nằm xuống. Em liền chạy đi lấy khăn lạnh chườm lên trán mẹ.
Khi mẹ ngủ say, em cẩn thận đắp chăn lại cho kín. Để đảm bảo có thể chăm sóc mẹ cẩn thận, em đem sách vở sang phòng mẹ để học. Đến trưa bố về, mẹ đã hạ sốt hẳn. Em vui sướng lắm. Bố và mẹ khen em đã là một chàng trai trưởng thành.
Đến tận hôm nay em vẫn cảm thấy niềm vui lâng lâng ấy lan tỏa trong mình. Em tự nhủ, sẽ cố gắng quan tâm và giúp bố mẹ nhiều hơn nữa.
Bài văn mẫu 18
Mỗi khi trời có mưa to, em lại nhớ về một kỉ niệm vui vẻ cùng với ông nội của mình.
Hôm đó là một buổi chiều mùa hạ, trời đổ mưa to. Em được ông nội đưa đi bắt cua và ốc ở ngoài đồng. Hai ông cháu mặc áo mưa mỏng nhẹ, đội chiếc nón lá, tay xách theo cái giỏ tre rồi cùng nhau đi ra đồng. Cảnh vật xung quanh lúc ấy thật tuyệt vời. Cây cối, vườn ao sung sướng vẫy vùng trong dòng nước mát. Âm thanh lộp độp, róc rách, tí tách của giọt mưa khiến em vui vẻ không thôi.
Đến ruộng, em theo ông lội xuống bùn. Nước bùn ngập đến giữa bắp chân nên di chuyển hơi khó khăn. Tuy nhiên chừng đấy cũng chẳng làm khó được em. Em vẫn bám theo ông mò từng chú ốc, con cua. Khi bắt được một con thật to, em và ông sẽ cười lên khoái chí, hí hửng thả vào giỏ. Khi mưa tạnh, giỏ cũng đầy. Cả hai ông cháu sung sướng trở về nhà và chờ bà nội làm cho một mâm cơm ngon lành. Bữa cơm hôm đó, em thấy ngon hơn hẳn mọi lần, có lẽ là bởi được ăn những con ốc, con cua do chính tay mình bắt.
Đến nay, đã hơn một năm rồi em chưa được gặp ông nội do dịch Covid. Em mong dịch sớm ổn định, để em lại được về quê, theo ông đi chơi ở ruộng.
Bài văn mẫu 19
Sáng chủ nhật vừa rồi, thay vì ngủ nướng như mọi hôm, thì em đã cùng anh trai của mình ra chạy bộ ở công viên. Đây thực sự là một trải nghiệm hết sức tuyệt vời. Dưới bầu trời trong xanh và ánh nắng nhè nhẹ, em sảng khoái thư giãn cả cơ thể mình. Bầu không khí trong lành, mát mẻ và thơm mùi cỏ non xanh khiến em thấy mình thêm khỏe khoắn. Từng động tác khởi động em thực hiện theo nhịp hô của anh trai vô cùng phấn khởi. Sau khi làm nóng người, cuộc chạy bộ mới chính thức bắt đầu. Chúng em chạy dọc theo bờ hồ với tốc độ chậm rãi. Hàng cây xanh trên cao rung rinh xì xào theo làn gió biếc như đang cổ vũ cho em tập luyện chăm chỉ hơn. Theo tầm mắt em, những khóm hoa hồng, bụi cỏ xanh hiện lên thật tươi mát. Vẻ đẹp trong trẻo ấy khác hẳn với công viên mà em vẫn thường thấy vào những buổi tối. Chúng khiến em trầm trồ, thích thú, đến quên mất mình đang chạy bộ. Dường như, em đang dạo chơi chứ không chỉ là tập thể dục nữa. Thật tuyệt vời! Đây thực sự là một trải nghiệm tuyệt vời cho buổi sáng cuối tuần. Em không chỉ có sức khỏe tốt hơn và còn gặp những điều thú vị.
Bài văn mẫu 20
Ngày đầu tiên đi học sau kì học online dài đằng đẵng do dịch Covid là ngày học để lại trong em ấn tượng vô cùng khó phai. Sáng hôm ấy, em vẫn đến trường trong bộ đồng phục và chiếc balo quen thuộc. Nhưng cùng với đó, là chiếc khẩu trang, tấm chắn giọt bắn và bình xịt khử khuẩn. Những đồ vật ấy khiến em có chút khó chịu và lỉnh kỉnh. Nhưng hiểu rõ tình hình căng thẳng của dịch bệnh, em vẫn nghiêm túc thực hiện quy tắc 5K mà bộ y tế đưa ra. Đến trường, gặp lại bè bạn và thầy cô sau nhiều tháng xa cách, nay ai cũng trở nên có chút lạ lẫm vì phải đeo khẩu trang và tấm chắn giọt bắn lên mặ. Chúng em không thể ôm chầm lấy nhau, ngồi gần và tâm sự như trước nữa. Tuy nhiên điều đó chẳng chút nào ảnh hưởng đến tình cảm và hoạt động học tập của chúng em. Sau khi test nhanh, khử khuẩn đồ dùng, chúng em ngồi vào các chiếc bàn cách xa nhau và bắt đầu học. Bài học vẫn hấp dẫn như cũ, cô giáo vẫn giảng bài ân cần như xưa và chúng em vẫn học tập chăm chỉ như chẳng có rào cản nào cả. Ngày học đầu tiên với những lạ lẫm ấy, em sẽ nhớ và mang theo mãi như một trải nghiệm thú vị của tuổi học trò.
Bài văn mẫu 21
Tết năm nay, nhà em đã tự nấu bánh chưng. Vì thế, em đã lần đầu tiên được tham gia gói bánh chưng. Từ hôm trước, em đã theo mẹ ra chợ để mua nguyên liệu làm bánh. Nào lá dong, đỗ xanh, gạo nếp, thịt lợn, hành tiêu, dây lạt. Về nhà, em phụ mẹ rửa và lau khô lá. Thích nhất, vẫn là công đoạn gói bánh. Đầu tiên, bố cắt lá thành các ô vuông rồi gập lại, cho vào khuôn. Sau đó, bố cho lần lượt từng lớp gạo nếp, đỗ xanh và thịt lợn vào. Nhìn phần nhân chất lượng đầy ú ụ, em cảm giác nôn nao đến lúc được thử lắm. Cuối cùng, bố gập lá lại và buộc thật chặt dây lạt, thế là một chiếc bánh chưng đã ra lò. Bố còn đặc biệt gói những chiếc bánh chưng nhỏ như bàn tay để dành riêng cho em cơ. Hoạt động gói bánh tưởng là mệt nhọc, nhưng hóa ra lại vui không tưởng. Nhờ vậy, mà em hiểu thêm về cách gói món bánh truyền thống. Và đặc biệt, là khiến cho không khí ngày xuân thêm rộn ràng trong ngôi nhà nhỏ. Đây sẽ là một trải nghiệm vô cùng đáng nhớ của em để đem ra chia sẻ với bạn bè.
Bài văn mẫu 22
Hôm qua, em đã cùng các anh chị trong đội tình nguyện của thôn đến dọn nhà cho một bà cụ neo đơn để bà có thể đón một cái Tết đầm ấm. Đúng 7 giờ sáng, mọi người có mặt đầy đủ với các túi dụng cụ để đến nhà bà cụ. Đến nơi, chúng em chào hỏi và dẫn bà sang nhà hàng xóm ngồi nghỉ để tránh bụi bẩn rồi mới bắt tay vào dọn dẹp. Em là thành viên nhỏ tuổi nhất, nên chưa làm được gì nhiều. Tuy nhiên, em vẫn cố gắng hết sức mình. Em đã giặt khăn lau bàn ghế và cánh cửa nhà bà. Em còn rửa lại những bộ ấm chén, xoong nồi trong bếp của bà nữa. Còn các anh chị thì giúp bà giặt, hong khô chăn đệm, lau nhà, thay bóng đèn và gia cố các chiếc tủ. Ba anh trai khỏe nhất, thì ra vườn dọn cỏ, chặt bớt cành cây cho vườn nhà sáng sủa rồi trồng một luống hoa trước cửa nhà. Xong xuôi, chúng em còn trích quỹ do bà con ủng hộ, mua bánh mứt, gạo nếp tặng bà để chúc bà đón Tết vui vẻ. Tuy đã vất vả cả một ngày, nhưng em vẫn rất vui và tự hào về bản thân khi đã cùng các anh chị giúp được bà cụ. Nhìn nụ cười móm mém hạnh phúc của bà, em cảm thấy mình cũng vui lấy. Chắc chắn, trải nghiệm này sẽ là trải nghiệm tuyệt vời và đáng nhớ nhất của em.
Bài văn mẫu 23
Cuối tuần vừa rồi, em đã được theo chú Tư ra xưởng gỗ, tận mắt nhìn thấy quá trình một chiếc bàn học được ra đời.
Từ các khúc gỗ lớn, chú thợ mộc mạnh mẽ bốc chúng cho lên máy cưa khổng lồ, cắt thành từng khúc như đã tính trước. Rõ là khúc gỗ to nặng trịch, mà các chú khéo léo di chuyển để cắt cho thật khớp uyển chuyển vô cùng. Cắt xong, ở phần đầu từng khúc gỗ, được khoét những khối vuông để có thể ráp chúng lại với nhau cho đẹp mắt. Sau khi chú Tư chấm những vạch chấm lên khúc gỗ, em xin được ngồi kẻ các chấm ấy lại với nhau để chú cắt nhanh hơn. Thấy em mong ngóng, chú đồng ý.
Vậy là em hóa thân thành cậu thợ gỗ nhỏ, hí hoáy ngồi kẻ trên các thân gỗ. Nhìn thì đơn giản, nhưng mà lâu lắm, bởi cần phải thật tỉ mẩn và chính xác. Chú Tư cắt xong, thì hai chú cháu cùng ngồi dùng tờ giấy nhám mài nhẵn các mặt gỗ rồi quét sơn lên cho thật đẹp. Lúc này, em vui lắm. Vì được phân công tô màu sơn cho bốn cái chân bàn. Em tập trung hết sức để quét sơn cho thật đều. Cuối cùng, chú Tư ráp các mảnh gỗ lại với nhau bởi máy bắn ốc, vậy là chiếc bàn học mới đã ra đời.
Nhận chiếc bàn về nhà, em sung sướng vô cùng. Bởi đây là chiếc bàn học do mình cùng chú Tư tạo ra. Đây thực sự là một trải nghiệm tuyệt vời mà em không bao giờ có thể quên được.
Bài văn mẫu 24
Sinh ra và lớn lên tại một ngôi làng chài ven biển. Em đã có rất nhiều những trải nghiệm tuyệt vời tại nơi đây. Nhưng đáng nhớ nhất, thì phải nói đến một câu chuyện buồn đã diễn ra cách đây cũng hơn ba năm rồi.
Hồi đấy, em mới chỉ là một cậu học sinh lớp 3 nghịch ngợm và hiếu động. Vì sống gần biển, nên em và các bạn của mình ai cũng biết bơi cả. Những buổi chiều được nghỉ học, chúng em sẽ kéo nhau ra biển để tắm mát, ngụp lặn và chờ thuyền đánh cá trở về. Chuyện sẽ chẳng có gì đặc biệt, nếu em không làm nên một điều ngốc nghếch.
Hôm đó, khi cả nhóm đang chơi đùa trên bãi cát, thì thằng Hí quân sư lại nghĩ ra một cuộc thi cho cả nhóm. Nó bảo, bây giờ mọi người sẽ xuống biển, xem ai có thể nín thở dưới nước được lâu nhất. Quán quân, sẽ trở thành trưởng của cả nhóm chơi xóm này. Phần thưởng oai phong đó khiến cả nhóm em đều sáng mắt lên, hồ hởi tham gia. Còn em đương nhiên cũng không ngoại lệ. Trong những người xuống nước lúc đó, em có hai đối thủ đáng gờm là Quân và Mạnh. Lâu nay cả ba chúng em vẫn luôn được xem là những người bơi lội giỏi nhất, bất phân thắng bại. Thế nên cuộc thi tưởng bé xíu này lại có ý nghĩa vô cùng to lớn.
Với sự hiếu thắng đầy mình, em đã bắt đầu lặn xuống nước với sự quyết tâm lớn. Sau khoảng mấy mươi giây, một số đối thủ yếu đã dừng cuộc chơi. Dần dần, mọi người ngoi lên mặt nước nhiều hơn, người còn lặn được cũng không nhiều nữa. Và rồi, sau sự bỏ cuộc đầy tiếc nuối của mọi người, thì chỉ còn em và Mạnh. Lúc ấy, em thực sự đã gần như hết sạch hơi rồi, khó kiên trì tiếp được nữa. Nhưng nhìn thấy đối thủ của mình còn đang tiếp tục cố gắng, và chiến thắng sắp đến rồi. Em lại quyết không chịu bỏ cuộc. Em cố nghiến răng chịu đựng cảm giác tức ngực, khó thở như muốn nổ tung của phổi để trụ lại. Thế nhưng, mọi thứ dường như dần đi ra ngoài tầm kiểm soát. Mắt em tối dần và đầu thì xoay vòng, xoay vòng. Em đã lịm đi vì thiếu ôxi.
Lúc tỉnh lại, em đã nằm ở trên giường của trạm xá, mặc áo quần khô ráo sạch sẽ. Thấy em tỉnh dậy, bố và mẹ liền chạy lại, đôi mắt đỏ hoe mà mắng em liên tục. Em biết bố mẹ đã rất lo cho em. Sự hối hận về tính hiếu thắng chiếm trọn tâm trí em. Một lát sau, cả nhóm bạn kéo vào trạm xá thăm em. Nhìn thấy Mạnh, em liền cảm thấy thật ái ngại và xấu hổ. Nhưng em vẫn lấy hết dũng khí, nhìn thẳng vào cậu ấy để chúc mừng. Hành động đó của em khiến mọi người ngạc nhiên, bởi ai cũng biết rõ về sự hiếu thắng quá mức của em trước giờ.
Từ trải nghiệm lần đó, em trở nên khác hẳn. Em đã bỏ đi dần được sự hiếu chiến ngốc nghếch của bản thân, để không làm những điều dại dột nữa. Bởi em biết rằng, an toàn của bản thân mình luôn quan trọng hơn tất cả mọi thứ.
Bài văn mẫu 25
Thời học sinh đã đem đến cho em rất nhiều những kỉ niệm đáng nhớ. Nhưng điều mà em nhớ nhất lại là một trải nghiệm đã xảy ra từ hồi em học lớp 3.
Hồi đó, em rất ham chơi, thường không làm bài tập về nhà, khiến thầy cô phiền lòng. Tuy nhiên, vẫn có những hôm em làm bài rất đầy đủ. Hôm ấy, khi đến tiết kiểm tra bài tập môn Toán, em đã rất tự tin vì tối qua có làm bài đầy đủ. Nhưng khi tìm trong cặp, thì không thấy vở đâu cả. Vô cùng sửng sốt, em ngồi im tại chỗ. Khi cô giáo tiến lại gần, em đã đứng dậy và nói với cô rằng:
- Thưa cô, em có làm bài tập rồi, nhưng đã để quên vở ở nhà mất ạ.
Nghe em nói vậy, các bạn trong lớp xì xầm cười lên. Tự em hiểu được rằng không ai tin lời em nói cả. Vì đã không ít lần em ham chơi, không chịu làm bài tập. Xấu hổ và tức giận, em nắm chặt tay, mắt bắt đầu ươn ướt. Lúc ấy, cô giáo lại hỏi em:
- Em chắc chắn mình đã làm bài tập chứ?
- Thưa cô, em chắc chắn ạ!
- Được rồi, cô tin em đã làm bài. Bởi vì em là đứa trẻ ngoan không nói dối. Ngày mai, em hãy mang bài tập đến cho cô kiểm tra nhé.
Nói xong cô lại tiếp tục kiểm tra các bạn khác. Hành động ấy của cô khiến em sung sướng vô cùng. Bởi cô đã tin tưởng em, tin rằng em không nói dối.
Từ hôm đấy, em thay đổi hẳn. Trở nên chăm chỉ hơn, luôn làm đầy đủ bài tập về nhà. Vì em không muốn phụ sự tin yêu của cô giáo dành cho mình. Trải nghiệm ngày hôm ấy chính là cột mốc đánh dấu sự tiến bộ tuyệt vời của em.