Đề bài: Tả sông Hương
Dàn ý: Tả sông Hương
a. Mở bài
- Giới thiệu về dòng sông Hương
- Tình cảm, đánh giá của em dành cho dòng sông ấy
b. Thân bài
- Miêu tả dòng sông Hương:
- Chiều dài, kích thước của dòng sông? (nếu không biết số đo, có thể áng chừng với những đồ vật khác)
- Độ sâu của dòng sông là bao nhiêu?
- Dòng sông Hương đã chảy qua những nơi nào, và đổ ra đâu?
- Nước sông Hương có màu sắc gì? Màu sắc ấy thay đổi như thế nào qua những khoảnh khắc trong ngày?
- Mặt sông có đặc điểm như thế nào? (vào những khi có gió hay những buổi mưa rào)
- Hai bên bờ sông Hương có những gì? Cảnh vật đó đem lại cảm xúc gì cho em?
- Trên dòng sông có cây cầu nào bắc qua không? Cây cầu đó có đặc điểm gì?
- Hoạt động của con người trên dòng sông Hương:
- Đây là một địa điểm du lịch, nhiều người đến để ngắm sông từ hai bên bờ, hoặc đi thuyền trên sông
- Hoạt động đi thuyền rồng nghe nhã nhạc cung đình Huế trên sông Hương buổi tối
- Những người chài lưới đánh bắt cá trên sông kiếm sống
c. Kết bài
- Tình cảm của em dành cho dòng sông Hương
Một số bài văn mẫu hay
Tả sông Hương mẫu 1
Vào dịp nghỉ hè vừa rồi, em được bố mẹ cho đến Huế để tham quan nơi đây. Ở đây thực sự rất đẹp với biết bao di tích lịch sử, kì quan thiên nhiên nổi tiếng như cố đô Huế, chùa Thiên Mụ, vườn quốc gia Bạch Mã…Nơi nào cũng đẹp cũng đáng để tham quan khám phá nhưng có lẽ em ấn tượng nhất là dòng sông Hương xứ Huế.
Từ xa nhìn lại, dòng sông như một dải lụa đào mềm mại vắt ngang qua thành phố Huế. Sông Hương nổi tiếng với vẻ đẹp nên thơ trữ tình. Mặt nước sông trong veo như một chiếc gương khổng lồ có thể nhìn rõ hình ảnh phản chiếu của mây trời. Ẩn dưới làn nước mát lành ấy là cả một thế giới thủy cung đầy sống động với biết bao các loài sinh vật như tôm, cá, cua,…Đứng bên bờ sông em có thể nhìn thấy rõ những chú cá tung tăng bơi lội trong nước trông rất đáng yêu. Bên bờ sông là những cây hoa bằng lăng tím và những cây phượng nở đỏ cả một góc trời. Bóng cây rủ xuống mặt nước trông như những cô thiếu nữ đang chải tóc soi gương để làm duyên. Em rất thích ngắm sông đặc biệt là khi hoàng hôn đến. Bởi khi ông mặt trời từ từ xuống núi thì cũng là lúc cả con sông như được khoác trên mình bộ áo mới màu vàng giáp bạc trông thật lộng lẫy và kiêu sa. Nhưng có lẽ sông Hương đẹp nhất, duyên dáng và lôi cuốn nhất phải là khi đêm đến. Khi bóng tối bắt đầu ngự trị muôn nơi cũng là lúc cả dòng sông trở nên yên ắng trầm mặc đến lạ. Nếu ai đã từng ngồi thuyền trên sông Hương để nghe nhã nhạc cung đình Huế thì có lẽ sẽ không bao giờ có thể quên được sự tha thiết, thấm đượm hồn Huế trên con sông này. Đó đã trở thành một nét văn hóa vô cùng đặc sắc đối với người dân nơi đây và khách du lịch khi đến xứ Huế mộng mơ.
Em yêu con sông Hương này lắm. Có lẽ không biết tự bao giờ mà sông Hương đã trở thành biểu tượng cho vùng đất nơi đây, trở thành điệu hồn xứ Huế vừa thơ mộng , thắm thiết lại rất mực dịu dàng thiết tha và trầm mặc.
Tả sông Hương mẫu 2
Là một người con sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Huế thân thương. Em yêu quý nơi đây từ từng nhành cây đến ngọn cỏ, từng con đường đến ngôi nhà. Và tất nhiên là cả dòng sông Hương mỹ lệ.
Sông Hương là một dòng sông nổi tiếng mà thật khó để tìm thấy ai không biết đến nó cả. Từ lâu, dòng sông này đã đi vào thơ ca nhạc họa, khiến các thế hệ thi sĩ tốn không biết bao nhiêu là giấy mực. Đơn giản, bởi dòng sông ấy quá xinh đẹp và thơ mộng. Theo lời bà kể, dòng sông Hương là một con sông rất dài. Nó đi từ sơn cước hoang vu về đến ruộng lúa yên bình, ngang qua thành phố sầm uất rồi mới chảy ra đến biển. Em chỉ mới được nhìn ngắm và say mệ với khúc sông ngang qua phố Huế, nhưng chỉ thế cũng đủ để ngất ngây.
Khúc sông ấy rộng lắm, không rõ là bao nhiêu mét, nhưng vào những buổi mờ sương thì bờ sông bên kia sẽ chỉ còn là tàn ảnh. Nước sông Hương ở đây trôi chậm, lững lờ, dịu dàng như người con gái Huế. Nhiều lúc tưởng chừng như dòng sông ấy chẳng trôi bao giờ. Những khi gió nhẹ lướt qua mặt hồ, gợn lên từng bước sóng lăn tăn như muôn nghìn ô kẻ nhỏ. Nước sông hương không có màu sắc cụ thể mà thay đổi luân phiên trong ngày. Lúc sáng sớm thì màu xanh thẫm ánh đỏ của bình minh. Lúc trưa thì lâng lâng màu xanh ngọc bích, trong suốt. Lúc chiều tà thì pha thêm ánh vàng của hoàng hôn. Khi đêm tối, lại trở về màu đe huyền bí, dát thêm những ánh bàng bạc của trăng khuya.
Sông Hương yên bình và lặng lẽ chảy qua giữa thành phố Huế đem đến cho nơi đây những mộng mơ. Biết bao du khách từ xa đến chỉ để được ngắm nhìn vẻ đẹp mĩ miều của nơi đây. Đứng trên cây cầu bắc ngang qua, mà ngắm dòng nước uyển chuyển dưới chân mình. Và nếu mà có thể nán lại đến khi đem xuống, ấy mới là khi sông Hương đẹp nhất. Lúc ấy, dòng sông như là một nguồn sáng lấp lánh khổng lồ, lênh đênh với biết bao thuyền rồng trên mặt nước. Ở đó, có những người ca nữ cất lên những bài dạ cổ, rồi cả những khúc nhã nhạc cung đình ngày xưa nữa. Chao ôi mà xuyến xao. Nhắm mắt lại, lắng nghe từng câu ca, làn điệu, cảm nhận làn gió mang hơi lạnh từ dưới sông lên, mơ màng trong ánh nến mập mờ. Dễ tưởng như ta đang ở trên sông Hương của mấy năm kia.
Ngày nay, cùng với sự thay đổi của Huế, sông Hương cũng đổi thay. Nó cũng dần ồn ã hơn, tập nập hơn với bao chuyến tàu và người qua kẻ lại. Nhưng dù thế, sông Hương vẫn giữ mãi được những nét đẹp mộc mạc, nguyên sơ của những thuở đầu. Chân chất và dịu dàng như con người Huế xưa.
Tả sông Hương mẫu 3
Huế trong trái tim mỗi người là điệu Nam ai, Nam bình đằm thắm, là tà áo dài tím phấp phới bay trên con đường mỗi buổi chiều. Huế trong trái tim tôi lại là dòng sông Hương ngọt ngào chảy lững lờ qua khắp thành phố, và đối với bản thân tôi, nhắc đến Huế phải là nhắc đến sông Hương, và sông Hương là linh hồn của vùng đất cố đô thuở nào.
Sông Hương chẳng chảy thắng. Có lẽ nó ưa cái vẻ vốn đã mềm mại, uyển chuyển của xứ Huế mộng mơ, nên nó uống một đường con thật tuyệt mĩ để vươn qua những dãy nhà, những con phố để rồi đổ ra biển xanh kia. Từ trên cao nhìn xuống, sông Hương như một tấm lụa đào mềm mại vắt qua dải đất của thành phố Huế. Tôi có dịp thăm Huế mấy lần và đã từng được đứng trên cầu Tràng Tiền mà ngắm nhìn cái dòng nước xanh biếc chảy dưới chân mình. Nước sông xanh trong như phản chiếu lại cả một vùng trời. Sông Hương khi về thành phố trở nên hiền hòa như một người con gái đẹp giữa vùng đất cố đô xinh đẹp và duyên dáng. Đứng trên cây cầu trắng mà trông xuống dưới, sông Hương chẳng khác gì một bức tranh in dấu những vẻ đẹp toàn mĩ nhất mà thành phố Huế mang trong mình.
Hai bên sông trồng đầy những cây phượng vĩ. Vào hè, hàng cây đỏ rực lên như hàng ngàn mâm xôi gấc in dấu xuống mặt hồ, khiến dòng nước xanh trong kia như nhuộm một màu đỏ chót. Những cánh phượng rơi xuống cứ lững lờ trôi theo dòng nước khiến sông Hương mang một vẻ đẹp gì đó vừa thơ mộng lại vừa mặn mà, đằm thắm. Những lớp sóng ở lòng sông thi nhau rượt đuổi tới tận chân trời. Trên sông, người dân chài đang cần mẫn giăng mắc từng lớp lưới, tiếng gõ vào mạn thuyền để đuổi cá như vang động cả một vùng trời. Thảng hoặc, người chài lưới ấy ngẫu hứng ca lên vài câu hò xứ Huế, khiến du khách cũng phải nán lại đôi chút mà thưởng thức cái điệu hò đặc biệt nơi vùng đất cố đô này.
Sông Hương về đêm lại mang một vẻ đẹp thật khác. Những ánh đèn lung linh in trên mặt nước càng khiến cho dòng sông mang một vẻ đẹp gì đấy thơ mộng lạ thường. Sông Hương về đêm tấp nập những con thuyền chở khách du lịch mà nghe những câu hò xứ Huế. Người ta nói rằng đến Huế mà không được nghe ca Huế trên sông Hương thì anh chưa từng được đặt chân vào xứ Huế. Thế mới nói rằng sông Hương là linh hồn của vùng đất này, nơi lưu giữ bao hương thơm của trăm ngàn loài hoa nơi xứ Huế, nơi chứng kiến từng đợt bom mà kẻ thù trút xuống khi chiến tranh đang hủy hoại đất nước nặng nề. Sông Hương trải qua bao thăng trầm cùng con người xứ Huế, bởi vậy nó được coi là biểu tượng sống của vùng đất cố đô đầy xinh đẹp này.
Sông Hương ghi dấu một ấn tượng đậm nét khó phai nhòa cho bất kì ai đã từng đặt chân đến đó. Say đắm trước cảnh đẹp sông Hương, con người ta lại càng thêm yêu xứ Huế, thêm yêu cảnh đẹp nơi quê hương đất nước mình.
Tả sông Hương mẫu 4
Đất nước Việt Nam có mạng lưới sông ngòi dày đặc với rất nhiều các con sông nổi tiếng như sông Hồng, sông Mã, sông Tiền…nhưng nếu nói đến dòng sông mang vẻ đẹp trữ tình, thơ mộng thì phải kể đến sông Hương.
Sông Hương bắt nguồn từ dãy núi Trường Sơn, chảy qua các tỉnh thuộc Thừa Thiên - Huế mang theo hương thơm của những cánh rừng già cùng những thảo nguyên rộng lớn. Từ xa nhìn lại, dòng sông Hương giống như một dải lụa đào mềm mại vắt ngang qua thành phố Huế. Sông Hương được mệnh danh là dòng sông thơ mộng và trữ tình, quả thật là vậy bởi bốn màu trong năm, mùa nào sông Hương cũng mang một vẻ đẹp khác biệt.
Đông đến, bầu trời mang một màu xám nhạt, trên mặt sông thấp thoáng những làn khói nhẹ nhàng bay lượn. Sông Hương khoác lên mình bộ áo màu tro cổ kính, hòa mình vào làn mưa bụi, lắng nghe những âm thanh chuyển mình của vạn vật chuẩn bị hồi sinh. Xuân về, sông Hương thay chiếc áo màu tro xám cũ, thay vào đó là chiếc áo màu hồng đào dịu dàng, thơ mộng. Trong không khí đón xuân tươi vui, hạnh phúc, sông Hương dường như cũng trở thành một cô thiếu nữ e thẹn.
Hè đến, sông Hương lại điệu đà khoác lên mình chiếc áo màu thiên thanh xinh đẹp, lơ đãng ngắm nhìn những cây hoa phượng cùng bằng lăng nở tím cả một vùng trời. Cảnh vật hai bên bờ lúc này mới thơ mộng làm sao! Những cây hoa bằng lăng nở tím thẫm xung quanh sông, thỉnh thoảng lại thả rơi những cánh hoa như những chú bướm xuống làm mặt sông lăn tăn gợn sóng. Ánh nắng mặt trời vàng óng chiếu xuống dòng sông thơ mộng làm nó lấp lánh như được dát vàng. Mùa hè qua đi nhường chỗ cho mùa thu bước đến. Những buổi chiều mùa thu chúng ta rất dễ bắt gặp hình ảnh những cô sinh viên trong bộ áo dài trắng cùng những chiếc nón dạo bước xung quanh bờ sông. Trong ánh hoàng hôn rực rỡ, hình ảnh những cô gái cứ như thục như mơ làm say đắm biết bao người. Mùa này, lá của những cây bóng mát bao quanh hồ đã bắt đầu chuyển sang màu vàng cam tuyệt đẹp. Những chiều mùa thu đứng trên cây cầu bắc ngang sông Hương mà nhìn xuống mặt nước lấp lánh ánh hoàng hôn chúng ta sẽ cảm nhận được rõ hơn vẻ đẹp của song sông này. Bạn đã từng một lần ngồi trên chiếc thuyền Rồng lững lờ trôi mà lắng nghe những bài dân ca đậm đà bản sắc do những nhạc công trẻ tuổi biểu diễn, hay lặng lẽ ngắm nhìn ánh trăng bàng bạc trên mặt nước sóng sánh? Em chắc chắn bất cứ ai cũng sẽ đắm chìm trong cái không gian thơ mộng khoáng đạt ấy, nghe văng vẳng từ xa tiếng chuông chùa Thiên Mụ hoặc có thể lơ đãng ngắm ngọn tháp Phước Duyên. Dòng sông Hương ở Huế được mệnh danh là dòng sông của thơ ca nhạc họa, là nguồn cảm hứng cho các họa sĩ, nhà văn, nhà thơ sáng tác ra những bài thơ, bài ca ca ngợi vẻ đẹp nơi đây.
Sông Hương là con sông đẹp và vô cùng thơ mộng, là dòng sông mà ai đã từng một lần chiêm ngưỡng thì mãi mãi sẽ không bao giờ có thể quên. Em cũng vậy, hình ảnh dòng sông Hương cùng vẻ đẹp của nó vẫn luôn in sâu trong tâm trí em từ bây giờ cho đến mãi về sau.
Tả sông Hương mẫu 5
Xuân đến, nhà nhà đều tất bật với việc mua sắm Tết. Dòng sông Hương thơ mộng của quê hương tôi cũng hòa vào nhịp sống rộn ràng đó.
Một buổi sớm đầu xuân, tiết trời se se lạnh, sông Hương đang còn nằm ngái ngủ giữa phố phường sôi động. Dòng sông bình lặng trôi, làm gương cho những cô mây, chị gió soi mình. Mặt sông khoác một màu áo xanh lam, điểm thêm vài sắc màu sặc sỡ của những bông hoa mới nở. Bên trên dòng sông là bầu trời xanh và cao vút. Bầu trời sáng nay xanh và cao hơn vì được gội rửa bởi cơn mưa bụi tối hôm qua. Sông Hương trầm ngâm nhìn phố xá bằng đôi mắt trong sáng. Mọi ngôi nhà trên phố đều được trang trí bởi một màu đỏ thắm tươi tắn của ngói mới, của những câu đối hay và của màu áo mới của những cậu bé, cô bé tinh nghịch. Mỉm cười, dòng sông sung sướng nhìn cuộc sống thanh bình phía trên. Từng gợn sóng nhỏ trên mặt sông cũng nhảy nhót vui vẻ hẳn lên. Ngay cả những chú cá dưới sông cũng bơi lướt, nhảy múa tưng bừng. Hai bên sông, hàng phượng già đứng nghiêng mình in bóng dưới dòng sông. Từng chiếc lá tươi xanh ve vẩy đùa với gió. Hàng cỏ lim dim ngủ đang khẽ ấp ủ vài hạt sương trong trắng. Những tia nắng nhỏ nhắn chạy nhảy, nô đùa vui vẻ trên mặt sông. Trời trưa dần, sông Hương được sưởi ấm bởi ánh nắng ấm áp của bác mặt trời. Dòng sông thay bộ áo xanh thẫm nổi bật. Phố xá bỗng trở nên yên tĩnh, trầm lặng. Hóa ra mọi người đang nghỉ trưa. Sông Hương cũng khép đôi mắt to tròn ngủ giữa sự bình yên của ban trưa. Chỉ trong chớp mắt, bác mặt trời đã chuyển dần về hướng tây. Hoàng hôn từ từ lướt qua. Và tia nắng vương vấn hôn nhẹ vào đám cỏ non rồi theo nắng chiều tàn dần tan vào không gian vô tận. Dòng sông nhanh khoác lên mình tấm áo cam vàng dịu mắt. Mọi thứ chìm vào một màu tím nhạt đặc trưng của Huế. Đêm xuống, sông Hương trở nên lộng lẫy trong bộ váy dạ hội đen pha thêm ánh đèn đủ màu sắc. Mọi người lại kéo nhau đi dạo phố, tập thể dục và ngắm cảnh. Từng ánh đèn ven bờ sông lần lượt được thắp lên. Sông hương lại nghỉ ngơi sau một ngày vui chơi.
Ôi, dòng sông mới đẹp làm sao! Dù mai này có đi đâu xa tôi sẽ không bao giờ quên sông Hương, dòng sông đã cho tôi nhiều kỉ niệm đáng nhớ.
Tả sông Hương mẫu 6
Nhắc đến Huế, có lẽ người ta sẽ nhớ ngay đến một sông Hương dịu dàng, nữ tính mà trầm mặc trong lòng vùng đất cố đô. Em vẫn còn nhớ lần đi tham quan Huế năm ngoái, bản thân được tận mắt ngắm nhìn và cảm nhận dòng sông xứ mộng mơ.
Sông Hương là con sông lớn chảy giữa lòng thành phố Huế, nổi tiếng với vẻ đẹp nên thơ, hữu tình. Sông được hợp thành từ hai con sông Tả Trạch và Hữu Trạch. Nhìn bao quát, sông Hương như một dải lụa mềm mại vắt ngang qua khu vườn Vĩ Dạ với những thảm cỏ xanh tươi, quàng lên ngôi chùa Thiên Mụ cổ kính, ôm lấy sông Bạch Yến để lãng đãng phiêu du cùng gió mây.
Nước sông Hương xanh ngắt một màu ngọc bích. Mặt hồ trong in cảnh mây trời. Những gợn sóng nhỏ lăn tăn cứ lần lượt nối đuôi nhau như chơi trò đuổi bắt, dạt vào bờ rồi lại tiến ra xa. Dọc hai bờ sông là những thành quách rêu phong, những phố xá cổ kính, những vườn cây xanh mướt, những chùa tháp trầm mặc,... bóng lồng bóng in xuống mặt nước phản chiếu lung linh làm cho dòng sông đã yêu kiều càng trở nên hữu tình. Nổi bật trên nền xanh của dòng sông Hương là cây cầu Tràng Tiền duyên dáng cong cong như vành trăng non. Cây cầu đỏ tươi, mềm mại như một sợi chỉ đỏ nối đôi bờ lại gần nhau hơn. Đứng trước dòng sông Hương yên bình, em như nghe thấy mùi vị và hương thơm của muôn vàn cỏ cây hoa lá thảo mộc nhiệt đới, tất cả nên mùi thơm ngát hương đặc trưng cho con sông.
Sông Hương đẹp, ở mỗi thời điểm khác nhau trong ngày, sông lại mang những vẻ đẹp khác. Ban ngày, sông Hương mang vẻ đẹp bình yên, thơ mộng. Dòng sông xanh màu ngọc bích, trong vắt như chiếc gương trong phản chiếu quang cảnh thành phố dưới mặt nước êm ả và lung linh dưới ánh nắng mặt trời lấp lánh. Khi hoàng hôn buông xuống, sông Hương như được thay tấm áo mới, sông khoác lên mình tấm áo màu vàng cam ấm áp ánh hoàng hôn. Không gian như chìm sâu vào yên vắng. Và khi màn đêm buông xuống bao phủ dòng sông, trong đêm tối tĩnh mịch, giọng hò Huế nào lại được vang lên ở mỗi khoang thuyền lững thững trôi. Cầu Tràng Tiền lên đèn, toả ra những ánh đèn lung linh rực rỡ sắc màu, chiếu sáng cả một vùng sông.
Sông Hương đã gắn bó mật thiết với với đời sống văn hoá của người Huế nơi đây. Các hình thức sinh hoạt văn hoá truyền thống như nghe ca Huế trên sông, đua thuyền, thả đèn, cũng chính trên dòng sông này mà được khởi xướng. Em thích những buổi tối yên lành, trăng thanh gió mát, lênh đênh trên con thuyền, nghe những khúc dân ca Huế, nghe những nhã nhạc cung đình Huế, những khúc Nam Ai, Nam Bình da diết như gọi về cả một miền tâm hồn Huế chân tình, thắm thiết, nặng sâu.
Sông Hương trở thành biểu tượng của Huế có lẽ bởi lẽ đó. Sông Hương đẹp trong mắt em, đẹp trong mắt du khách trong và ngoài nước. Và em chợt băn khoăn sông Hương phải chăng chính là điệu tâm hồn xứ Huế, tâm hồn con người Huế rất mực dịu dàng, thiết tha?
Tả sông Hương mẫu 7
Từ xưa đến nay, nhắc đến quê hương là nhắc đến cây đa, bến nước, sân đình, nhắc đến "dòng sông lấp lánh ", dòng sông mang linh hồn của cả một vùng đất chôn rau cắt rốn. Xứ Huế quê em có con sông Hương lặng lẽ uốn quanh, quyến luyến và dịu dàng cùng thành phố.
Dòng sông Hương quê em đẹp và nhẹ nhàng như cái tên của nó vậy, con sông mềm mại uốn quanh Huế thương tựa chiếc khăn hờ hững vắt ngang vai người tình muôn thuở. Các dòng sông khác thường chảy qua nhiều tỉnh thành, riêng dòng sông Hương, chỉ thuộc về riêng Huế, bởi vậy mà người ta hay gọi sông Hương là "dòng sông chung thủy". Dòng sông Hương, nước chảy khi dữ dội cuộn sóng, khi lại hiền hòa như một bản tình ca êm đềm. Sông Hương trầm mặc, cổ kính, có nét gì đó thật gần gũi và hoài niệm. Và hai bên bờ sông, Huế cũng hiện lên cổ kính và đẹp đẽ như thế. Em rất thích đứng trên cây cầu Trường Tiền, lặng ngắm sông Hương, khúc này không hiểu sao sông luôn chảy hiền hòa và chậm rãi. Sáng sớm, nắng từ trên cao hắt xuống lòng sông, lấp lánh dòng nước, in bóng những hàng cây bên bờ, in bóng cả bầu trời trong xanh, cao vời vợi. Chiều, sông Hương hóa mình vào một vẻ đẹp thầm lặng và kín đáo giữa thành phố như người con gái Huế trong tà áo dài tím, e thẹn, dịu dàng. Hoàng hôn trên sông Hương thực mới đẹp lạ kỳ, những vệt màu phía đằng Tây vàng rực, đỏ cháy, ấy vậy mà gam màu ấy trông vẫn êm đềm, trầm tĩnh và từ từ hòa vào bóng tối. Đêm, trên sông Hương, thuyền bè đi lại, thắp lên những cây đèn nến hình đóa sen, những khúc nhã nhạc cung đình cứ vang lên đằm thắm trên dòng sông quê như vậy, nằm dài trên thuyền mà khẽ đưa tay chạm vào dòng nước sông, thấy như mình đã vừa chạm lấy người chị gái đi xa trở về. Dòng sông Hương, dòng sông trữ tình, dòng sông kỷ niệm, cũng là dòng sông lịch sử, cùng dân tộc ta trải qua bao hành trình từ khi nó còn là một dòng sông xa lạ. Người ta mến sông Hương cũng bằng một tình yêu chung thủy và chân thành, tựa như chính những gì nó đã gửi vào Huế.
Em rất yêu dòng sông Hương quê em. Đây là dòng sông chất chứa bao kỷ niệm thời thơ ấu, dòng sông mang linh hồn của xứ Huế, là biểu tượng đẹp đẽ cho một thành phố hiền hòa.
Tả sông Hương mẫu 8
Về với đất cố đô, là về với miền đất của sự tinh tế nhẹ nhàng mà duyên dáng của chiếc nón bài thơ và tà áo dài tím biếc tung bay trong gió, là về với kinh thành Huế tráng lệ năm xưa với nhã nhạc cung đình nổi danh, và cũng là về với dòng sông Hương thơ mộng đã làm say đắm bao người.
Sông Hương là một dòng sông nức tiếng trong thi ca, sông xuất hiện từ “Ca Huế trên sông Hương” của Hà Ánh Minh đến “Ai đã đặt tên cho dòng sông” của Hoàng Phủ Ngọc Tường hay rất nhiều tác phẩm khác. Có lẽ vì vậy mà có những người chưa từng đặt chân đến Huế cũng đã mường tượng ra được hình ảnh đẹp đẽ của dòng sông, thế nhưng phải trải nghiệm rực tiếp ngắm nhìn rồi ta mới thấy hóa ra bao nhiêu mỹ từ vẫn là không đủ để nói về dòng sông này. Sông như một dải lụa mềm mại uốn quanh ôm trọn lấy thành phố Huế thân yêu. Sông là một người mẹ hiền dịu vì mặt nước phẳng lặng và êm đềm ngày này qua tháng khác, nước sông trong vắt in bóng từng áng mây lãng du trên bầu trời quang đãng; sông bắt nguồn từ dãy Trường Sơn, sông mang cả hơi thở nhiệt đới từ những cánh rừng hùng vĩ từ phương xa về với miền đất này, do đó mà sông vừa mang vẻ nên thơ trữ tình trong thơ văn mà cũng vừa mang vẻ kì vĩ đặc biệt. Vào những ngày hè rực lửa, ánh mặt trời chiếu xuống làm mặt sông lấp lóa như dát bạc, cùng lúc đó sắc đỏ bỏng cháy hòa cùng sắc tím dịu dàng của bằng lăng xâm chiếm không gian, cứ một cơn gió vụt qua là bao nhiêu cánh hoa khẽ rung rinh rơi xuống mang lại sự thơ mộng thu hút. Nhưng sông Hương cũng sẽ hòa tan vào những dòng sông đẹp khác trong tâm tưởng của người viễn khách nếu như anh ta không ngồi trên thuyền rồng nghe ca Huế. Dòng sông lúc này là một tấm vải nhung đen huyền bí với ánh trăng sáng tròn trịa sáng lung linh dập dềnh theo làn nước, khung cảnh lãng mạn kết hợp với tiếng hát, tiếng đàn của người nghệ sĩ sẽ làm tâm hồn ta được thả lỏng xuôi theo dòng nước, lạc đến những thế giới đầy mộng mơ trên sông Hương.
Em rất yêu sông Hương, sông không chỉ mang lại giá trị văn hóa mà còn là địa điểm thu hút khách du lịch bậc nhất tại Huế. Nhờ có sông Hương mà hình ảnh của Huế lại đẹp hơn, thơ mộng hơn trong mắt khách du lịch thập phương.
Tả sông Hương mẫu 9
Mỗi lần đến với xứ Huế mộng mơ là em lại được chìm đắm trong vẻ đẹp cổ kính của nơi đây. Từ những đình lăng, những vườn cây, những ngọn đồi… Nhưng đẹp nhất và đáng nhớ nhất, vẫn là dòng sông Hương.
Sông Hương thì ai cũng biết, bởi nhắc tới Huế là nhắc đến dòng sông. Đây là một con sông lớn, chảy vút từ rừng núi đại ngàn, băng qua những trầm tích, uốn qua những ruộng đồng rồi mới về đến thành phố. Đây cũng gần như là đoạn gần cuối của con sông rồi. Thế nên nước trôi rất phẳng lặng. Khiến đôi lúc, em tưởng như là con sông đang đứng yên chứ không có chảy nữa. Lòng sông rộng và sâu, bốn mùa đong đầy, như tình cảm chan chứa của những người con xứ Huế. Nước sông Hương xanh thẳm như là bầu trời mùa thu. Mỗi khi có gió nhẹ lướt qua, mặt hồ lại gợn sóng lăn tăn như muôn nghìn vảy cá. Ban ngày, trên dòng sông là những chiếc tàu thuyền lớn chở hàng tấp nập ngược xuôi. Ồn ã mà hòa vào thành phố nhộn nhịp. Nhưng khi đêm về, dòng sông như trở về là dòng sông của mấy trăm năm trước, với những chiếc thuyền rồng, với những giai điệu nhã nhạc cung đình, với những điệu hò từ xa xưa. Hai bên bờ sông là những ngôi làng nhỏ, những vạt cây xanh biếc. Đó là những vách ngăn để giữ dòng sông yên bình lẵng lẽ khỏi phố thị ồn ào.
Em yêu dòng sông Hương, như em yêu quý con người và mảnh đất Huế vậy. Em mong rằng, dù xã hội ngày càng phát triển, thì dòng sông ấy vẫn sẽ giữ mãi được vẻ đẹp bình yên của mình.
Xem thêm một số bài văn mẫu hay khác:
TOP 20 Bài văn tả về cảnh đẹp Ninh Thuận (2024) SIÊU HAY
TOP 36 bài văn tả cảnh đẹp quê hương em (2024) HAY NHẤT
TOP 20 Bài văn Tả cảnh hồ Gươm (2024) SIÊU HAY