Ta về, mình có nhớ ta  Ta về, ta nhớ những hoa cùng người.   Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi,

Ta về, mình có nhớ ta 

Ta về, ta nhớ những hoa cùng người. 

 Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi, 

Đèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng. 

 Ngày xuân mơ nở trắng rừng, 

Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang. 

 Ve kêu rừng phách đổ vàng, 

Nhớ cô em gái hái măng một mình. 

 Rừng thu trăng rọi hòa bình, 

Nhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung. 

 (Việt Bắc - Tố Hữu, sách Ngữ văn 12, Tập 1, NXB Giáo dục Việt Nam, 2017, trang 111)  Cảm nhận của anh chị về đoạn thơ trên. Từ đó nhận xét những khám phá độc đáo, mới  mẻ về bức tranh tứ bình của nhà thơ Tố Hữu? 

Trả lời

Cảm nhận của anh chị về đoạn thơ trên để thấy được những khám phá độc  đáo, mới mẻ về bức tranh tứ bình của nhà thơ Tố Hữu? 

 Ta về, mình có nhớ ta 

Ta về, ta nhớ những hoa cùng người. 

 Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi, 

Đèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng. 

 Ngày xuân mơ nở trắng rừng, 

Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang. 

Ve kêu rừng phách đổ vàng, 

Nhớ cô em gái hái măng một mình. 

 Rừng thu trăng rọi hòa bình, 

Nhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung.
a. Đảm bảo cấu trúc bài nghị luận: Có đủ các phần mở bài, thân bài, kết bài.  Mở bài nêu được vấn đề, thân bài triển khai được vấn đề, kết bài kết luận được  vấn đề.
b. Xác định đúng vấn đề cần nghị luận: Cảm nhận đoạn thơ để thấy được  những khám phá độc đáo, mới mẻ về bức tranh tứ bình của nhà thơ Tố Hữu?
c. Triển khai vấn đề thành các luận điểm: Học sinh có thể trình bày theo nhiều  cách nhưng cần thể hiện sự cảm nhận sâu sắc và vận dụng tốt các thao tác lập  luận; kết hợp chặt chẽ giữa lí lẽ và dẫn chứng đảm bảo các ý sau:

1. Giới thiệu khái quát về tác giả Tố Hữu, tác phẩm Việt Bắc và đoạn trích - Tác giả Tố Hữu và tác phẩm Việt Bắc 

- Dẫn dắt vào vấn đề: bức tranh tứ bình trong Việt Bắc 

- Giới thiệu mạch cảm xúc: Tác giả mở đầu đoạn thơ bằng câu hỏi, đó là cái cớ để tác giả khơi gợi cảm xúc, bày tỏ nỗi nhớ thương đang dậy sóng trong lòng  mình “Ta về, mình có nhớ ta/ Ta về ta nhớ những hoa cùng người” 

2. Cảm nhận đoạn thơ : Cảm nhận bức tranh tứ bình  

a. Mùa đông: 

Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi 

Đèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng 

- Cảnh: Với sắc xanh ngút ngàn của núi rừng điểm những bông hoa chuối đỏ tươi như bó đuốc sáng rực xua đi sự lạnh lẽo, hiu hắt của núi rừng, thắp lên  ngọn lửa ấm áp, mang lại ánh sáng hơi ấm cho nơi đây. 

- Con người: Trước thiên nhiên bao la của núi rừng trở nên kì vĩ, hùng tráng  hơn với hoạt động phát nương, làm rẫy. 

b. Mùa xuân 

Ngày xuân mơ nở trắng rừng 

Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang 

- Cảnh: Hoa mơ rừng nở trắng rừng khiến bừng sáng cả khu rừng, làm dịu mát  tâm hồn con người. 

- Con người: “đan nón”, “chuốt từng sợi giang”, một vẻ đẹp tình nghĩa được  thể hiện qua bàn tay khéo léo, tài hoa, nhanh nhẹn, chăm chút, cần mẫn vào  từng sản phẩm lao động. 

c. Mùa hè 

Ve kêu rừng phách đổ vàng 

- Cảnh: “rừng phách đổ vàng”, màu vàng rực của thiên nhiên dường như  chuyển đột ngột qua từ “đổ” hòa quyện với tiếng ve kêu khiến cảnh sinh động,  có hồn và tưng bừng hơn. 

- Con người: Hình ảnh cô gái hái măng một mình đã lột tả được vẻ đẹp của sự chịu thương chịu khó của con người nơi đây.

d. Mùa thu 

Rừng thu trăng rọi hòa hình 

Nhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung 

- Cảnh: Ánh trăng dịu nhẹ, huyền ảo gợi không khí thanh bình yên ả. - Con người: Hiện lên với tiếng hát ân tình thủy chung, với bao tình cảm ân  tình sâu sắc với cách mạng. 

3. Những phát hiện, khám phá mới mẻ của nhà thơ Tố Hữu khi dựng lên  bức tranh tứ bình Việt Bắc:  

+ Bức tranh không đi theo trật tự thông thường mà đảo ngược trình tự: Đông - Xuân - Hạ - Thu, khác với quy luật và trật tự thông thường nhưng phù hợp với  dòng thời gian, với quá trình người chiến sĩ đến Việt Bắc, và lúc rời đi Việt Bắc + Thiên nhiên và con người hài hoà, đồng hiện 

+ Với các bức tranh thiên nhiên xưa, thiên nhiên luôn giữ vị trí trung tâm chủ đạo, con người mờ đi, chìm đi trong cảnh, còn trong bức tranh của nhà thơ Tố Hữu, con người nổi bật, hiện lên đẹp đẽ giữa thiên nhiên rộng lớn, trở thành  trung tâm của bức tranh. 

+ Con người được miêu tả mang vẻ đẹp khoẻ khoắn mạnh mẽ, mang những  phẩm chất đậm đà tính dân tộc, đẹp từ dáng vẻ, động tác đến tâm hồn. -> Là bức tranh tứ bình tuyệt sắc để lại những ấn tượng sâu sắc trong lòng  người: khi lắng dịu, khi rực rỡ chói chang, khi rộn ràng náo nức, ngọt ngào. -> Đoạn thơ cho thấy rõ phong cách của nhà thơ Tố Hữu: trữ tình, sâu lắng, tha  thiết và đậm tính dân tộc. 

c. Chính tả, ngữ pháp: Đảm bảo chuẩn chính tả, ngữ pháp tiếng Việt. 

e. Sáng tạo: Có cách diễn đạt mới mẻ, thể hiện suy nghĩ sâu sắc về vấn đề nghị luận,  trình bày bài bản.