Đặc điểm
|
Ngôn ngữ truyền khẩu, giàu chất trữ tình và mang âm hưởng của các làn điệu dân ca Việt Nam
|
Truyện thơ Nôm được viết bằng chữ Nôm, có sự kết hợp giữa tự sự và trữ tình. Truyện thơ Nôm bình dân có ngôn ngữ gần với lời ăn tiếng nói hằng ngày, còn truyện thơ Nôm bác học sử dụng nhiều biện pháp tu từ và nhiều điển cố
|
Ví dụ
|
Nước ngập gốc đáng lại, đừng lại,
Nước ngập rễ đáng bềnh, đừng bềnh.
Đôi ta yêu nhau, tình Lú-Ủa mặn nồng,
Lời đã trao thương không lạc mất.
Như bán trâu ngoài chợ,
Như thu lúa muôn bông,
Lòng ta thương nhau trăm lớp nghìn trùng,
Bền chắc như vàng, như đá.
(Tiễn dặn người yêu - truyện thơ dân gian)
|
- Ngoảnh đi thì dạ chẳng đành,
Nhận ra thì hoá là tình chẳng ngay.
Gớm thay mặt dạn mày dày,
Trân trân rằng giả con đây mà về.
(Quan Âm Thị Kính - truyện thơ Nôm bình dân)
- Cậy em, em có chịu lời,
Ngồi lên cho chị lạy rồi sẽ thưa. Giữa đường đứt gánh tương tư, Keo loan chắp mối tơ thừa mặc em.
(Nguyễn Du, Truyện Kiều - truyện thơ Nôm bác học)
|