Cho câu thơ sau: Ngoảnh cổ mà trông cảnh nước nhà. (Trần Tế Xương, Vịnh khoa thi Hương) Theo em, có thể thay từ “ngoảnh” bằng từ “ngẩng” không? Vì sao?

Cho câu thơ sau:

Ngoảnh cổ mà trông cảnh nước nhà.

(Trần Tế Xương, Vịnh khoa thi Hương)

Theo em, có thể thay từ “ngoảnh” bằng từ “ngẩng” không? Vì sao?

Trả lời

Theo từ điển, ngoảnh nghĩa là “quay mặt về một phía nào đó”; còn ngẩng có nghĩa là “hướng đầu, hướng mặt lên phía trên”. Do đó, không thể thay thế từ ngoảng bằng từ ngẩng vì không tương đồng về nghĩa. 

Câu hỏi cùng chủ đề

Xem tất cả