Đề bài: Tả cây đa cổ thụ
Dàn ý: Tả cây đa cổ thụ
a. Mở bài: Dẫn dắt, giới thiệu về cây đa mà em muốn miêu tả:
- Cây đa đó được trồng ở đâu? Đã được trồng bao lâu rồi?
- Cây đa có ý nghĩa, vẻ đẹp ngoại hình ấn tượng như thế nào? Gắn bó với người dân ra sao?
b. Thân bài
- Miêu tả cây đa:
- Cây đa cao bao nhiêu mét? (nếu không xác định được chiều cao cụ thể, có thể so sánh với các kiến trúc khác, như mái nhà, cột đèn, cổng làng…)
- Rễ cây đa có đặc điểm như thế nào?
- Thân cây lớn như thế nào? (so sánh với các sự vật khác, hoặc đo bằng bao nhiêu người ôm…)
- Lớp vỏ bên ngoài thân cây có màu sắc, đặc điểm như thế nào? Khi chạm vào có cảm giác ra sao?
- Các cành của cây đa có kích thước như thế nào? Số lượng có nhiều không?
- Lá cây đa có hình dáng gì? Màu sắc ra sao?
- Cây đa và con người:
- Cây đa có những công dụng gì giúp ích cho cuộc sống?
- Mọi người thường làm gì cùng với cây đa? Có những kỉ niệm gì cùng với cây đa?
c. Kết bài: Tình cảm , suy nghĩ của em dành cho cây đa
Một số bài văn mẫu hay: Tả cây đa cổ thụ
Mẫu 1
Có một loài cây đã lặng lẽ chứng kiến sự đổi thay của làng quê, lặng lẽ đồng hành cùng con người quê em. Đó là cây đa cổ thụ trồng ở đầu làng em. Cây đa có từ bao giờ cũng chẳng ai trong làng em có thể biết được chính xác.
Nó vẫn cứ ở đó, như một thành viên của ngôi làng này. Nhìn từ xa, cây đa như một người hộ vệ trung thành đứng sừng sững ở đầu làng bảo vệ an toàn cho làng quê thân yêu. Những chiếc rễ to, cứng rắn cắm sâu vào lòng đất hút chất dinh dưỡng, một vài chiếc lại nổi lên trên mặt đất. thân cây to, năm người ôm không xuể, lớp áo màu nâu bạc như minh chứng cho thời gian cây đã gắn bó với ngôi làng.
Những cành cây to, tỏa rộng, nhiều chi chít, tán lá xanh non, che mát một khoảng đất rộng. Lá đa to như chiếc quạt nan thu nhỏ, màu xanh đậm, mặt sau có một lớp lông ngắn mỏng khá mềm mại. Dưới tán lá đa xanh mát là nơi nghỉ chân lí tưởng của người dân làng em. Những bác nông dân đi làm đồng về nóng bức cũng ngồi dưới tán cây để hóng mát, xua đi cái mệt mỏi sau những giờ lao động vất vả. Những chú trâu nằm lười biếng dưới tán cây thiu thiu ngủ.
Mỗi chiều đi học về, tụi trẻ trong làng chúng em lại kéo nhau ra đầu làng, ngồi dưới gốc đa chơi chuyền, chơi đuổi bắt, kể chuyện cười vui vẻ, … Tiếng nói chuyện, tiếng cười đùa làm không khí thêm tươi vui, sôi động. Cây đa cùng bến nước, con đò đã trở thành hình ảnh biểu tượng của làng quê. Em rất yêu cây đa quê em.
Mẫu 2
Trước cổng làng em có một cây đa rất lớn. Cây đa ấy đã rất già rồi, mọi thế hệ già trẻ trong làng đều biết đến và gọi bằng cái tên thân mật là cụ đa.
Cụ đa cao lắm có khi phải hơn 5m, cây cao hơn tất cả mọi cây cổ thụ khác ở trong làng. Thân cây xù xì, to đến phải bằng ba cái cột đình. Lớp vỏ bên ngoài thân khô khốc, cứng và dày, nứt ra thành từng rãnh lớn. Trông chẳng khác gì đồng ruộng vào lúc hạn hán vậy. Nhắc đến cây đa, phải kể đến bộ rễ hoành tráng của nó. Rễ cây đa đâm sâu xuống lòng đất, nhưng vẫn còn một phần khá lớn nhấp nhô ở bên trên. Từng sợi rễ to như bắp tay, cuộn lên, như những con trăn lớn bò lổm ngổm. Chính chúng tạo thành hàng ghế tự nhiên cho lũ trẻ còn ngồi chơi, và là nơi cho mọi người hẹn nhau, tụ tập. Vì những rễ cây ấy cuộn lên, chồng lên nhau, nên tạo ra những cái hốc sâu, là nơi sinh sống của những chú chim, sóc nhỏ. Tán lá đa rất rộng, nhưng không được dày như cây bàng cây si. Những chiếc lá đa xanh mướt, đan xen nhau tạo thành chiếc ô khổng lồ. Tuy tán thưa, nhưng cây vẫn tạo ra được một vùng bóng mát rượi, che chờ cho bao người qua lại. Đặc biệt, từ những cành ở thấp, lại mọc ra những sợi rễ dài, cắm thẳng xuống đất, giống hệt như những sợi dây đàn lia trong thần thoại.
Cây đa vốn là cây cổ thụ, có thể cung cấp gỗ. Nhưng chẳng bao giờ người ta lại chặt cây đa để lấy gỗ cả, thường chỉ lấy gỗ của những cây đã già và chết thôi. Bởi cây đa mang ý nghĩa tinh thần vô cùng to lớn đối với làng quê. Gốc cây đa trước cổng làng là cột mốc, là biểu tượng của quê hương trong lòng mỗi người dân. Mỗi khi đi đâu, cây đa là người cuối cùng đưa tiễn họ, và khi trở về, cây đa là người đầu tiên chào đón. Cây đa là nơi đám trẻ hẹn nhau đi đến trường, là nơi những cô bác nông dân ngồi nghỉ khi đi ra đồng. Gốc cây đa đã đi vào trái tim người dân làng quê em như thế đó.
Mỗi năm, mưa nắng luân chuyển, cây đa vẫn tươi xanh và sừng sững ở nơi đó. Là điểm tựa tinh thần cho biết bao người con xa quê. Dù thời gian trôi qua bao lâu, thì cây đa vẫn sẽ mãi trường tồn như thế, giống như tình yêu quê hương mãi chẳng cạn đi.
Mẫu 3
Ở cạnh sân đình của làng em có một cây đa sừng sững không biết có từ bao giờ. Em chỉ biết rằng nó rất cao to và tỏa bóng mát rợp cả một góc sân. Người dân làng em vẫn bảo đó là cây chở che cho làng em.
Cây đa sừng sững như một người khổng lồ đang hiên ngang chễm chệ ngay giữa đường. Cây đa nằm sát mặt đường, bên dưới là cái giếng làng và sân đình. Mọi người vẫn bảo cây đa giếng nước và sân đình thường đi liền với nhau.
Thân của cây đa rất to, phải 5, 6 người ôm mới xuể được. Vỏ của thân cây xù xì chứ không trợn mịn và bằng phẳng, vì thỉnh thoảng còn nhô lên một số u mà người ta liên tưởng đến những ung nhọt mọc trên thân cây.
Ấn tượng nhất là bộ rễ như một đàn trăn bò lổm nhổm trên mặt đất. Đây được xem là nơi ngồi hóng gió của người dân quê em. Rễ đa to và tài bò trên đất tưởng chừng như sắp bật ra. Nhưng mà nó lại bám rất sâu, nhiều trận bão đi qua nhưng vẫn không quật ngã được loại cây kiên cố như thế nào.
Những tán lá to và xòe ra khắp nơi với vô vàn nhánh nhỏ chi chít em không đếm được. Trên những cành cây đó là những chiếc lá to và dày, có một số chiếc lá như cái quạt mo của bà em vẫn quạt. Lá nào lá nấy chắc nịch và rất khó có thể rơi rụng khi gió thổi qua. Trừ khi gió quá mạnh thì những chiếc lá mới theo gió rơi xuống. Bọn em vẫn thường nhặt lá đa đem về nhà viết thơ lên đó hoặc để ngồi đánh chuyền ngay dưới gốc đa luôn.
Cây đa đồ sộ này đã trở thành biểu tượng của làng em, có nó làng em trông đẹp hơn và văn minh hơn. Mọi người vẫn bảo làng nào cũng nên có cây đa để bảo vệ cho làng và giữ gìn truyền thống làng lâu năm.
Mọi người ai đi đâu làm ăn xa cũng thường xuyên ghé về thăm quê và không ngớt khen cây đa càng ngày càng đồ sộ hơn. Nhiều người đã có những kí ức tuổi thơ đẹp dưới cây đa, bên cạnh giếng nước và sân đình này.
Mẫu 4
Mỗi lần về quê thăm bà ngoại, gia đình em đều phải đi qua một con đường đất đỏ. Khi nào nhìn thấy hình dáng của một cây đa cổ thụ thì em biết rằng đã đến xóm của ngoại rồi.
Gọi là cây đa cổ thụ, vì cây đa ấy còn lớn tuổi hơn mẹ của em. Sau cả mấy chục năm cắm rễ trên mảnh đất này, cây đã cao đến cả hơn 10m. Bộ rễ của cây nhô lên cả trên mặt đất, trông như một bộ râu của người khổng lồ. Trên bộ rễ ấy là một thân cây to gấp bốn lần cái cột ở hiên nhà bà. Thân cây đa lồi lõm, lại khoác lớp áo nâu sẫm xù xì nên ngày bé em rất sợ cây đa. Cách phần rễ chừng 3m, thân cây tỏa ra nhiều cành lớn, xòe ra tứ phía như nan của cái ô tròn. Những cái cành lớn ấy mọc ra các cành con, cành cháu, đan xen khắp nơi tạo thành tán cây rộng lớn. Lá đa khá dày, lại to, nên tuy mọc không sát nhau như lá phượng thì cũng đủ tạo thành một cái mái che nắng tuyệt vời. Đặc biệt, từ các cành chính của cây, cũng mọc ra những sợi rễ nhỏ và dài lắc lư dài chạm đất. Chính bộ rễ đó đã góp phần khiến cây đa trở thành nơi sản sinh ra những câu chuyện hù dọa trẻ em.
Nhưng thật ra cây đa rất hiền, cây tạo bóng mát che chở cho người đi đường, cho trẻ con chơi đùa, cho bà cụ bán nước. Vì vậy, khi đã hiểu hơn về ý nghĩa của cây đa cổ thụ, em không hề sợ cây nữa mà yêu thương cây rất nhiều.
Mẫu 5
Đầu làng em có một cây đa có lẽ đã vài trăm tuổi. Thân cây lớn lắm! Rễ đa ngoằn ngoèo như những con trăn khổng lồ uốn khúc. Xung quanh gốc chính là hàng chục gốc phụ khiến cho cây thêm bề thế và vững chãi. Cách xa hàng cây số đã nhìn thấy bóng đa cao vượt khỏi lũy tre làng, sừng sững in trên nền trời xanh biếc.
Bóng đa che mát một khoảng đất rộng. Chim chóc làm tổ trên cành, suốt ngày ríu rít. Đang đi trên đường nắng chang chang, khách ghé vào quán tranh nghỉ chân, uống một bát nước chè xanh hãm đặc, tận hưởng cơn gió nồm nam lồng lộng thổi, quả là không có gì sung sướng bằng, bao nhiêu mỏi mệt đều tan biến hết.
Tuổi thơ chúng em cũng tìm được ở cây đa nhiều điều kì thú. Lá đa to, dày và xanh bóng đem cuộn tròn lại, xé hai bên mép lá làm sừng, buộc một mẩu dây chuối khô vào cuống rồi luồn vào trong, khe khẽ kéo... Thế là đã có một "con trâu lá đa", cặp sừng cong cong, cái đầu gục gặc như sẵn sàng nghênh chiên. Nào là trâu bố, trâu mẹ, nghé tơ... nằm quây quần bên nhau, nhìn mới thích làm sao.
Những chiếc búp đa khô quăn queo màu nâu rơi trên mặt cỏ nhặt về có thể làm kèn. Kèn búp đa ngậm vào miệng rồi phồng má thổi, nó kêu "toe" lên một tiếng, kèm theo chuỗi cười trong trẻo vang xa.
Chiều hè, chúng em thường túm năm tụm bảy dưới gốc đa để thi thả diều. Bờ con mương chạy ngang cánh đồng làng là nơi thả diều lí tưởng. Những cánh diều chấp chới bay cao; tiếng sáo diều vi vu ngân nga giữa không trung bát ngát.
Ông em kể rằng cây đa đã chứng kiến bao sự kiện buồn vui của làng. Lá cờ đỏ sao vàng đầu tiên phấp phới bay trên ngọn đa. Cuộc mít tinh đầu tiên của dân làng thành lập chính quyền cách mạng cũng diễn ra dưới gốc đa. Trong hai cuộc chiến tranh chống Pháp và chống Mĩ, những cuộc tiễn đưa thanh niên lên đường nhập ngũ cũng được tổ chức ở đây... Rồi chuyện làm ăn hàng ngày, chuyện đổi mới không ngừng của làng của nước, bà con trao đổi với nhau dưới bóng mát cây đa. Cây đa cổ thụ quả đúng là nhân chứng lịch sử của làng.
Mẫu 6
Làng quê tôi có một ông cây đa cổ thụ khổng lồ. Cứ nghĩ đến quê hương yêu dấu là ông cây lại hiện ra trong đầu tôi. Mỗi lần nghĩ đến, tôi cảm thấy như ông cây đang dang ra như ôm chầm lấy tôi lại về quê hương.
Ông cây đa ở trước cổng làng, tựa đón mời mọi người vui vẻ. Cây đa có nguồn gốc ở nhiều khu vực, nhất là Châu Á như: Ấn Độ, Myanmar, Thái Lan,.. Và được thuộc họ giống cây Dâu tằm. Nhìn thoáng qua đó, ông cây đa nhìn y như một chiếc ô màu xanh khá đậm to khổng lồ tới nỗi có thể che hàng chục người. Ông cây đa còn rất cao, khoảng chừng 5 mét. Ông cây đa có màu xanh đậm của những chùm lá và một màu nâu pha lẫn đen cho thân.
Rễ cây ngoằn ngoèo nhấp nhô trên xuống như đang chơi thám hiểm, tìm tòi thứ dưới lòng đất và trên mặt đất liền. Gốc cây khá sần sùi lại vừa to, vừa chắc chắn ôm chặt lòng đất. Thân cây rất lớn như người cha trụ cột của nhà, đang giữ cho cây đứng thẳng và vươn tới ánh sáng. Sau "người cha" to lớn này, là những cành cây tựa "những người mẹ" đang bế bồng "các con" lá của mình. "Người mẹ" cũng rất chắc chắn gắn vào thân cây, chìa ra khắp nơi cho "những người con" của mình nhận những ánh sáng chúng cần. Cuối đến là lá, tượng trưng cho "những người con tinh nghịch" của cây đa. Chúng mọc thành từng chùm, xòe rộng ra, làm những bóng mát rất to và mát mẻ. Quả đa lại có vị hơi chát ở ngoài có màu đỏ nhạt tuyệt đẹp! Đối với dân làng, ông cây đa là một nơi tuyệt đẹp và cũng là nơi làm bóng mát cho những ngày nắng nóng này. Đối với tôi, ông cây đã gợi lên những kỉ niệm tuổi thơ đáng nhớ và chỗ tôi thường ngồi chơi và trò chuyện cùng các bạn vào những buổi chiều.
Tôi rất yêu quý ông cây đa này, tôi mong rằng kể cả qua những ngày nắng nóng, rét buốt, cây sẽ luôn tươi tốt đứng ở đó để đón chào tôi mỗi khi về quê và dõi theo chúng tôi mỗi ngày.
Mẫu 7
Quê hương! Hai tiếng gọi đó thật thân thương biết nhường nào! Quê hương đối với mỗi người có thể là cánh đồng rộng lớn thẳng cánh cò bay hoặc là dòng sông hiền hòa ôm ấp xóm làng trù phú... Còn đối với em quê hương chính là cây đa cổ thụ ở đầu làng.
Cây đa này không biết đã có ở đây từ bao giờ, chỉ biết rằng khi em mới chỉ là một đứa bé, cây đã đứng sừng sững ở đây như một minh chứng lịch sử. Thân cây rất to, ba người bọn em nắm tay nhau ôm cũng không xuể. Cây cao với những cành cây tỏa ra tứ phía trông giống hệt như hàng chục cánh tay của những người khổng lồ.
Rễ cây lan rộng trên mặt đất, ngoằn ngoèo như những chú rắn hổ mang. Phần lớn rễ cây đã cắm sâu vào trong lòng đất để vừa làm bệ đỡ vừa hút chất dinh dưỡng nuôi cây.
Lá đa to hơn bàn tay người lớn một tẹo với những vân lá chạy từ cuống rồi lan ra toàn bộ bề mặt chiếc lá. Từ xa nhìn lại cây đa này trông chẳng khác gì một chiếc ô xanh khổng lồ tỏa bóng che rợp cả một khoảng đất rộng. Đây cũng là nơi nghỉ mát của dân làng sau những buổi làm đồng mệt mỏi đồng thời cũng là nơi tụi trẻ con chúng em luôn chọn làm nơi đùa nghịch. Trưa hè oi bức mà được ngồi dưới gốc cây xanh hóng gió thì tuyệt biết mấy.
Những buổi chiều trước khi mặt trời bắt đầu ngả sang màu vàng cam tuyệt đẹp thì đây chính là địa điểm cho mọi trò chơi của tụi chúng em diễn ra. Nào là ô ăn quan, nhảy dây, đá bóng và rất nhiều trò chơi khác. Chẳng biết từ lúc nào mà hình ảnh cây đa đã in sâu vào tâm trí mỗi người dân quê em. Ai đi xa trở về làng việc đầu tiên họ làm chính là đưa mắt tìm kiếm hình ảnh cây đa quen thuộc.
Em rất yêu quý cây đa này. Cây vừa là người bạn vừa là người em chia sẻ mọi buồn vui trong cuộc sống.
Mẫu 8
Em sinh ra và lớn lên ở thành phố, nơi đây có vô số những tòa nhà cao tầng chọc trời, chẳng hề có bóng râm xanh mát của những hàng cây. Vậy nên khi hè vừa rồi về quê ngoại, em rất ấn tượng với cây đa lớn nơi đầu làng.
Đi cùng bố mẹ từ xa tới là em đã thấy bóng cây rộng lớn che cả một vùng không gian rồi. Tán lá xanh mướt một màu, xòe rộng ra. Đỡ lấy tán lá to lớn ấy hẳn phải là những cành cây chắc khỏe và cứng cáp lắm đấy. Quả đúng là như vậy, khi em tới gần cây đa, em đã vội ngước mắt lên nhìn xem. Chao ôi! Những cành cây to như những thân cây bàng, cây phượng nơi sân trường em đang vươn ta tứ phía. Trên những cành cây đó là những cành nhỏ hơn. Những chiếc lá đa to như quạt mọc ra thật nhiều. Chiếc nào chiếc nấy xanh rì. Trên những cánh tay ấy còn có những sợi dây tơ hồng rủ xuống dưới như những chiếc mành mỏng manh.
Nơi gốc cây đa to có những hốc nhỏ, nơi đó là nơi bày quán nước của một vài bác gái trong làng, là nơi vui chơi của chúng em. Trong 2 tháng nghỉ hè ngắn ngủi, đây là địa điểm vui chơi chúng em ghé tới nhiều nhất đấy. Những trò chơi dân gian như là ô oăn quan, trốn tìm hay những trò chơi khác như chơi bán hàng đều diễn ra tại gốc đa này. Tiếng cười của lũ trẻ chúng em cứ thế vang đi thật xa thật xa.
Ngoại em nói cây đa này có từ lâu lắm rồi. Chả ai rõ nó được trồng ở đấy từ khi nào, chỉ biết cây đa này đã gắn bó với ngôi làng suốt bao nhiêu năm qua. Bởi vậy, với mỗi người con đi xa, hình ảnh cây đa đầu làng chính là hình ảnh của làng quê yêu dấu thân thương. Dù em không ở đây lâu, nhưng qua thời gian vui đùa và sống ở đây, em có cảm giác chính mình dường như cũng là một người con của quê hương này, gắn bó thân thiết bao lâu nay vậy. Khi trở về thành phố, em cứ ngoái đầu lại nhìn mãi. Những dây tơ hồng phất phơ trong gió, lá cây rì rào như muốn nói lời tạm biệt vậy.
Em rất yêu cây đa này. Em mong hè năm sau mình lại có dịp được trở về quê ngoại, lại được nô đùa vui vẻ dưới gốc đa thân thuộc
Mẫu 9
Khi đến làng em ai ai cũng phải thật ấn tượng với cây đa từ đầu làng. Cây đa hàng trăm năm tuổi. Cây đa to xòe tán thật là rộng biết bao nhiêu.
Thân cây đa cũng thật là lớn và những cái rễ cây cũng như nổi lên trông giống như những con trăn khổng lồ vậy. Thế rồi cũng thật dễ nhận thấy được ở xung quanh gốc chính là hàng chục gốc phụ khiến cho cây thêm bề thế và vững chãi hơn nữa. Nếu như quan sát kỹ thì cũng có thể nhận ra được ở cách xa hàng cây số đã nhìn thấy bóng đa cao vượt khỏi lũy tre làng. Cây đã cổ thụ ở làng em nó như cứ sừng sững in trên nền trời xanh biếc mênh mông vậy.
Cây đa to lắm, bóng của cây đa che mát một khoảng đất rộng. Có lẽ vì tán cây rộng cho nên chim chóc ở đâu kéo về làm tổ trên cành, suốt ngày ríu rít nghe rất vui tai. Nếu các bác nông dân mà có đi ở đồng về hay học sinh chúng em mà đang đi trên đường nắng chang chang, khách ghé vào quán tranh nghỉ chân và có thể uống một bát nước chè xanh hãm đặc của cô Hoa thì thật tuyệt vời. Thế rồi ở dưới gốc đa cổ thụ thì em lại được tận hưởng cơn gió nồm nam lồng lộng thổi. Quả thật là không có gì sung sướng bằng, bao nhiêu mỏi mệt đều như đã biến mất.
Tuổi thơ chúng em dường như cũng đã gắn liền với cây đa. Đáng chú ý đó chính là chiếc lá đa to, dày và xanh bóng đem cuộn tròn lại. Lũ trẻ cũng đã khéo léo nhanh tay xé hai bên mép lá làm sừng. Thế rồi em cũng đã tìm và buộc một mẩu dây chuối khô vào cuống rồi luồn vào trong chiếc lá đã cuộn tròn lại trước đó. Sau đó cũng khe khẽ kéo sợi dây. Và cuối cùng thế là đã có một "con trâu lá đa" đẹp mắt cho lũ trẻ chúng em chơi rồi. Nhìn con nghé bằng lá đa cũng có được một cặp sừng cong cong, cái đầu gục gặc như sẵn sàng nghênh chiên. Thế rồi ta như thấy được đó như có nào là trâu bố, trâu mẹ, nghé tơ mà chúng em tạo ra từ chiếc lá đa như cứ nằm quây quần bên nhau thành bầy nhìn thật thích.
Chiều hè đến trong cái nóng “như đổ lửa” thì chúng em thường túm năm tụm bảy dưới gốc đa để thi thả diều. Dưới gốc đa có bóng râm thật rộng như đã giúp cho chúng em có được những cơn gió mát lành thổi. Chúng em đều yêu cây đa làng và thỉnh thoảng chúng em còn lấy nước ở dưới sông để tưới cho cây thêm tốt tươi nữa.
Mẫu 10
Làng quê em có rất nhiều cảnh đẹp khiến ai đi xa nơi đây cũng đều thương đều nhớ. Đối với em, hình ảnh mái đình cổ rêu phong nằm tĩnh lặng dưới bóng cây đa cổ thụ luôn in sâu trong tâm trí mỗi lần trở về quê nội.
Cây đa chẳng biết có từ bao giờ. Bà nội kể từ khi bà còn nhỏ, cây đã ở nơi đây tỏa bóng mát cho trẻ con nô đùa. Có lẽ đến nay, cây đa cũng đến hơn trăm tuổi. Rễ đa nổi lên trên mặt đất và bò rộng ra khoảng đất xung quanh để giữ thân cây được vững chắc. Vì vậy, trải qua thời gian với bao cơn bão lớn, đa vẫn đứng vững và tỏa bóng mát cho làng quê. Rễ cây to và dài như những con mãng xà nằm lặng yên trên mặt đất. Đây cũng là nơi người dân làng em thường ngồi nghỉ chân mỗi khi đi làm đồng về và lũ trẻ con thích thú ngồi nô đùa sau mỗi buổi tan học. Cây đa còn có nhiều rễ phụ, buông dài từ trên xuống như những chiếc râu của chú bạch tuộc.
Thân cây đa to lớn, chừng ba đến bốn người dang tay mới ôm xuể. Vỏ cây có màu nâu, thân cây không nhẵn mịn mà xù xì. Thân cây khoảng 8 mét và chia thành ba nhánh lớn, xòe tán rộng xum xuê. Ngọn cao nhất mọc thẳng như hướng về nền trời xanh ngắt
Lá đa dày và rộng hơn bàn tay em, có màu xanh đậm. Mỗi khi lá rụng, lũ trẻ trong làng thường sử dụng để làm quạt mát hoặc biến thành chiếc mũ đội đầu xinh xinh. Tán đa xòe rộng như chiếc ô khổng lồ màu xanh. Trên vòm lá ấy còn xuất hiện những bông hoa đa nhỏ xíu, để rồi kết trái và mùa hè đến có những trái đa đỏ mọng, là món quà của trẻ thơ quê em. Mỗi làn gió nhẹ thổi qua, cành lá đu đưa, tạo nên âm thanh xào xạc. Ở những tán lá rộng, chim chóc kéo nhau về làm tổ rộn ràng.
Cây đa đầu làng đã chứng kiến bao chuyện buồn vui của ngôi làng. Mỗi khi có dịp về quê, em cùng các bạn thường nô đùa và chơi các trò chơi dân gian dưới bóng mát của tán đa cổ thụ. Khách qua làng thường dừng chân bên quán nước ven gốc đa, uống bát nước chè xanh và lắng nghe tiếng chim hót văng vẳng bên tai.
Em yêu thích cây đa bởi vẻ đẹp cổ kính và nơi đây đã gắn bó với bao kỉ niệm tuổi thơ êm đềm. Cây đa giống như ông bụt hiền từ đứng ở đầu làng, luôn dang rộng vòng tay chào đón những người con của làng trở về. Em mong gốc đa cổ thụ sẽ mãi mãi xanh tươi, trở thành người bạn gắn bó và thân thiết với người dân quê em.
Mẫu 11
Làng quê tôi không chỉ có cánh đồng bát ngát thẳng cánh cò bay mà nơi đầu làng còn có bóng cây đa cổ thụ. Đó là niềm tự hào của cả dân làng.
Cây đa lặng yên đứng đó khoảng hai trăm năm rồi, nhìn từ xa trông như cây nấm xanh khổng lồ. Những tán cây vươn rộng ra khắp khoảng không, tỏa bóng râm mát rượi. Thân chính của cây người ôm không xuể, những nhánh thân phụ cũng tua tủa mọc lên tạo cho cây thế đứng vững vàng trước mưa gió bão bùng. Bao u bướu nổi lên dọc chiếc thân nâu sạm, sần sùi, nhưng ít ai biết rằng đằng sau lớp vỏ cũ kĩ ấy một dòng nhựa nóng vẫn cuồn cuộn chảy nuôi cây. Những chiếc rễ nhô lên khỏi mặt đất giống như hàng chục chú trăn trườn vào gốc cây hóng mát. Cây tôn thêm nét cổ kính cho cổng làng tôi. Về mùa xuân, cây trổ hoa, những chùm nụ nhỏ li ti giấu mình sau lá cành. Chẳng mấy chốc, chúng trở thành chùm quả nhỏ xinh, vàng nhạt tựa như hạt ngọc. Mùa quả chín, bao chim chóc về đây tụ hội làm náo nhiệt cả khoảng trời bình yên.
Cây sống lâu năm lặng lẽ gắn liền với cuộc sống người dân trong làng. Sau những ngày làm đồng vất vả, người dân nghỉ dưới gốc cây, trò chuyện về việc đồng áng, tình nghĩa xóm làng càng thêm thắt chặt. Chiều đến, lũ trẻ con chơi đùa đánh đu với tua rua, làm trâu lá đa, chơi ú tìm sau những hốc cây. Tiếng cười nói giòn tan làm chú chim giật mình hoảng hốt bay đi. Ngồi dưới bóng cây không một tia nắng lọt qua, em ngắm nhìn cánh đồng trải rộng bát ngát, ngắm vầng trăng tròn vằng vặc… những lúc ấy, em thấy yêu hơn quê hương- nơi chôn rau cắt rốn của mình. Cành đa càng ngày càng vươn dài rộng, nó trở thành dấu hiệu để những ai xa quê nhận biết được xóm làng thân thuộc mỗi khi đi xa trở về. Sức sống kiên cường, bền bỉ của cây giống như phẩm chất đáng quý của người dân quê em vậy. Cây đa gìn giữ bao kỉ niệm tuổi thơ tươi đẹp của mỗi người.
Em yêu quý cây đa cổ thụ - linh hồn của làng quê em.
Mẫu 12
Quê hương mỗi người đều có những vẻ đẹp riêng, những cảnh vật riêng. Quê hương tôi gắn liền với mái nước, sân đình,.. đặc biệt là cây đa cổ thụ đầu làng. Cây đa ấy giống như là linh hồn của cả ngôi làng của tôi vậy.
Cây đa cổ thụ làng tôi được trồng từ rất lâu rồi, độ khoảng gần trăm năm tuổi, từ khi tôi sinh ra, cây đa đã to sừng sững như một người khổng lồ. Gốc cây rộng, chiếm hẳn một khoảng đất to, Những rễ cây sần sùi, to mập nổi lên cuồn cuộn trên mặt đất như những con trăn khổng lồ.
Thân cây đã to, màu nâu sậm xung quanh còn có những thân cây phụ cũng to không kém nối liền với cành cây khiến cây càng thêm vững chắc, tựa như dù có bão táp mưa sa, không gì có thể đánh đổ được cây đa ấy. Từ thân cây, mọc ra những cành cây to lực lưỡng như những bắp tay của người lực sĩ, tỏa ra xa tứ phía, tạo thành tán cây rộng.
Lá đa to, xanh mát, mọc um tùm trên những cành cây, từng khóm từng khóm kết lại tạo thành chiếc ô xanh khổng lồ che nắng, che mưa cho người dân trong làng. Chim chóc rủ nhau làm tổ, hót vang ríu rít trên cây. Vào những ngày hè, ông mặt trời lên cao, những tia nắng vàng rực rỡ lại len lỏi qua kẽ lá, chiếu xuống mặt đất như những đốm sáng nhỏ li ti.
Từ trên cây, mọc ra những chùm tua rua dài, dày và chạm hẳn đến mặt đất, khiến tôi liên tưởng đến vị già làng với bộ râu dài um tùm ngày ngày trông giữ bình yên cho ngôi làng. Ngày ngày, dưới gốc đa là nơi nghỉ chân của những bác nông dân đi cày đồng, uống bát nước cho vơi bớt mệt mỏi, nơi của những đứa trẻ con chúng tôi nô đùa, trèo lên những cành cây hóng mát, hét hò ầm ĩ vào mỗi buổi chiều êm đềm, hay cũng là nơi mà mỗi tối, dân làng rủ nhau ngồi tán gẫu, trò chuyện vui vẻ ngắm ánh trăng sáng trên bầu trời.
Ông tôi từng nói rằng, cây đa này đã có gần trăm năm nên nó thiêng liêng vô cùng, nó như linh hồn của cả làng ta vậy, không ai dám phá bỏ, làm tổn hại gì đến cây đa cả vậy nên ông cháu ta cần bảo vệ và giữ gìn cây đa ấy, nó là bản sắc của làng. Lời ông nói vẫn luôn tồn tại trong tâm trí tôi, quả thật cây đa cổ thụ ấy không chỉ lâu đời mà còn mang một vẻ đẹp cổ kính, gắn bó suốt bao đời nay với làng quê tôi. Ngồi dưới gốc đa, tôi cảm thấy lòng mình yên bình đến lạ, có lẽ nó là nơi đã quá đỗi thân thương, nó luôn dang vòng tay che chở cho mỗi người con của ngôi làng này vậy.
Đã bao nhiêu năm trôi qua, cây đa cổ thụ vẫn đứng đó. Dù bây giờ không còn ở quê thường xuyên nữa nhưng mỗi lần có dịp về quê chơi, tôi lại ra gốc đa ngồi để ngắm nhìn cảnh quê hương tươi đẹp gắn bó suốt một thời tuổi thơ của tôi. Dù đi đâu xa, có lẽ cây sẽ mãi tồn tại trong tâm trí tôi như một niềm tự hào về làng quê của mình.
Mẫu 13
Ai ai khi đến làng em, khi đi qua sân đình của làng thì cũng rất ấn tượng với cây đa cổ thụ như sừng sững xòe những tán lá thật là rộng biết bao nhiêu.
Cây đa của làng dường như cứ thật là sừng sững như một người khổng lồ đang hiên ngang chễm chệ ngay giữa đường vậy. Cây đa cổ thụ của làng em lại nằm sát mặt đường, thế rồi ngay ở phía bên dưới là cái giếng làng và sân đình. Mọi người trong làng nhất là các ông, các bà lớn tuổi thì vẫn bảo cây đa giếng nước và sân đình thường đi liền với nhau giống như câu ca dao mà em được nghe cô giáo em nói:
Cây đa, bến nước, sân Đình
Điều rất dễ nhận thấy đó chính là thân của cây đa rất to, phải 5, 6 người ôm mới xuể được và chúng em cũng rất thú với kích thước lớn này của cây. Thế rồi em như thấy được ngay cả vỏ của thân cây xù xì chứ không trợn mịn và bằng phẳng khác với những loại cây khác. Thêm một điểm đáng chú ý nữa đó chính là ở trên cái thân khổng lồ đó thì lại có được những cái u nhìn rất lạ nhưng cũng đã minh chứng cho sự cổ thụ của cây đã rất lâu rồi.
Ấn tượng với em về cây đa này có lẽ chính là bộ rễ như một đàn trăn bò lổm ngổm trên mặt đất. Ở vị trí này cây đa như tỏa bóng mát và nơi đây gọi là nơi hóng gió của người dân quê em. Rễ cây đa cổ thụ này to và tài bò trên đất tưởng chừng như sắp bật ra. Nhưng ta cũng thấy được bộ rễ này nổi trên mặt đất, như bò trên mặt đất vậy thôi nhưng mà nó lại bám rất sâu, nhiều trận bão đi qua nhưng vẫn không quật ngã được loại cây kiên cố như thế nào.
Thế rồi em cũng thật là ấn tượng với những tán lá to và xòe ra khắp nơi với vô vàn nhánh nhỏ chi chít em không đếm được. Đặc biệt hơn em như thấy được trên những cành cây đó là những chiếc lá to và dày, và thậm chí là đã có một số chiếc lá như cái quạt mo của bà em vẫn quạt vậy.
Có thể thấy được rằng mọi người dân quê em, ai đi đâu làm ăn xa cũng thường xuyên ghé về thăm quê và không ngớt khen cây đa càng ngày càng một lớn lên. Nhiều người trong số họ dường như tuổi thơ họ vẫn gắn với cây đa.
Xem thêm một số bài văn mẫu hay khác:
TOP 50 Bài văn Tả cây xoài (2024) SIÊU HAY
TOP 50 Bài văn tả cây mít (2024) SIÊU HAY
TOP 50 Bài văn tả cây vú sữa (2024) SIÊU HAY
TOP 30 Bài văn Tả cây chuối trong vườn em lớp 5 (2024) SIÊU HAY
TOP 22 Bài văn mẫu Tả cây hoa cúc (2024) SIÊU HAY