Đề bài: Tả cây cối
Dàn ý
1.Mở bài
- Giới thiệu về cây định tả (cây gì?, được trồng ở đâu?, ai trồng?…).
- Tình cảm, suy nghĩ của em về loài cây đó (yêu thích, yêu quý, ấn tượng sâu sắc,…)
Ví dụ: Sân trường em (Sân vườn em) có trồng rất nhiều loài cây (che bóng mát, cây ăn quả, cây cho hoa…) nào là cây…. Nhưng trong đó, em thích nhất là…
2.Thân bài: Viết thành từng đoạn (miêu tả kết hợp với so sánh, nhân hóa)
a. Tả bao quát
- Nhìn từ xa, cây… (như thế nào? giống với sự vật gì?…)
- Tả chiều cao của cây (so sánh…).
- Tả thân cây…(to, không to lắm, khoảng chừng…), có nhiều cành…
b. Tả chi tiết
- Lá: hình dáng, màu sắc (khi lá non, trưởng thành, lá già; khi mùa thay đổi…)
- Hoa, nụ hoa, cánh hoa: hình dáng, màu sắc, hương thơm, ong bướm bay đến hút mật…
- Qủa: hình dáng, màu sắc (khi trái non, trái già, trái chín), hương thơm, mùi vị…(tả thêm hạt nếu có…).
- Vỏ cây: sần sùi hay trơn láng…
- Rễ cây: hình dáng, màu sắc (ngoằn ngoèo, cong cong, uốn lượn, như những chú rắn, có màu nâu…).
c. Tả bổ sung
- Tả công dụng, lợi ích của cây đối với em, mọi người…
- Tả sự gần gũi, chăm sóc giữa em với cây…
- Tả các con vật liên quan đến cây (chim chóc, ong bướm…).
3.Kết bài:
- Khẳng định tình cảm của em đối với cây (vô cùng…).
- Nêu lời hứa hoặc ước mong của em về loài cây đó…
Một số bài văn mẫu hay khác:
Bài văn tả cây cối - cây bưởi (Mẫu 1)
Nhà ông bà nội em có một vườn cây ăn quả, gồm nhiều loại cây, trong đó em rất thích những cây bưởi. Đây là giống bưởi Diễn nổi tiếng thơm ngon. Vườn bưởi này được trồng khá lâu rồi, vì ông bà em sinh sống ở đất Diễn đã lâu đời.
Cây bưởi cao khoảng hơn một mét, chia thành nhiều cành nhỏ tỏa ra xung quanh. Thân cây to bằng cổ chân, màu rêu xám. Vỏ cây mốc thếch. Rễ cây đâm sâu xuống lòng đất, hút chất dinh dưỡng nuôi cây. Cành cây như những cánh tay to khỏe, rắn chắc, nâng đỡ tán lá và quả. Lá bưởi to như bàn tay người lớn, hơi dài, thắt lại ở giữa như cái nậm rượu. Vào mùa Xuân, từng chùm hoa trắng muốt, hương thơm thoang thoảng theo gió, lấp ló trong những tán lá xanh mơn mởn. Khi có cơn gió thoảng qua, những cánh hoa trắng rơi lả tả quanh gốc cây. Chúng em thường nhặt hoa bưởi để chơi đồ hàng, hoặc để đầu giường cho thơm. Cuối mùa Xuân, hoa kết thành những quả bưởi con. Quả bưởi lớn nhanh như thổi. Lúc đầu, chúng bé bằng hòn bi, sau đó, to bằng quả chanh, rồi bằng nắm tay người lớn, và bằng quả bóng lúc nào không biết. Mỗi cây bưởi có từ hàng chục, đến hàng trăm quả, lúc lỉu trông rất đẹp mắt. Mùa Thu, là mùa bưởi chín.
Lúc đó, từng quả bưởi nặng trĩu cành, màu vàng ươm, có mùi thơm ngọt. Gọt lớp vỏ mỏng bên ngoài, ta thấy xuất hiện lớp cùi trắng ngà, rồi đến múi bưởi tròn căng, mọng nước, nhưng bóc rất dóc vỏ. Tép bưởi không bị nát và chảy nước. Cây bưởi không chỉ cho ta quả ăn, mà còn có nhiều công dụng khác. Cây bưởi làm cây cảnh ngày Tết, quả bưởi để bày mâm ngũ quả, làm quà cho họ hàng, bạn bè. Lá và vỏ bưởi dùng để gội đầu, làm lá xông giải cảm, hoặc luộc ốc rất thơm. Hoa bưởi để ướp bột sắn, cho ta mùi thơm thoang thoảng, dịu mát. Giống bưởi Diễn rất đặc biệt. Phải đến gần Tết mới được ăn, không như các giống bưởi khác, khoảng tháng 8 đã chín. Nên vào dịp Trung Thu, người ta thường ăn các loại bưởi khác. Bưởi Diễn, là đặc sản nổi tiếng của đất Diễn. Trước Tết Nguyên Đán khoảng 1 tháng, bà nội em thường trẩy bưởi xuống, bôi vôi vào cuống quả bưởi, để dưới gầm giường, hoặc dưới đất cho bưởi xuống đường. Đến Tết là thời điểm ăn bưởi Diễn ngon nhất. Trông quả bưởi Diễn héo nhăn nheo, xấu xí, nhưng ăn ngọt lịm, thanh mát. Điều đặc biệt nữa là, bưởi Diễn rất thơm, mùi thơm dễ chịu. Khi trẩy hết bưởi, ông nội thường rủ em ra vườn quét vôi cho từng gốc cây. Ông bảo, để năm sau bưởi ra nhiều quả hơn, và không bị sâu gốc.
Em rất thích thú khi thấy những chú chim non ríu rít nhảy nhót trên cành. Dường như, chúng cũng muốn thưởng thức đặc sản này. Em sẽ chăm sóc vườn bưởi thật tốt, để giống bưởi Diễn đặc sản quê hương em không bị mất dần theo thời gian.
Bài văn tả cây cối - Nho (Mẫu 2)
Trong các loại cây ăn quả thì em thích nhất là nho. Và em may mắn được có dịp sang nhà bạn Hương quê ở Ninh Thuận và cũng đã tận mắt nhìn thấy được cây nho em cũng thật là vui mừng khôn xiết. Bởi thông thường những cây nho em chỉ được xem tivi và vì sống trên thành phố việc để có đất trồng cây cũng rất khó khăn.
Vườn nhà nhà bạn Hương ở quê có một giàn nho cũng thật là sai quả biết bao nhiêu. Chùm nào cũng rất to và cũng rất nhiều quả nữa. Em cũng như đã thấy được rằng, có những giàn nho đều tăm tắp, hàng nghìn chùm nho mọng nước treo lủng lẳng. Và em như thấy được rằng, chính cây nho có thể to bằng ngón chân cái, bằng cổ tay người lớn, màu nâu đen nữa. Mỗi loại nho lại cho hương vị khác nhau có quả thì đậm đà có loại nho thì ăn ngọt đến ké cổ. Và nho cũng rất được nhiều người ưa chuộng bởi nó còn cung cấp rất nhiều vitamin cần thiết cho cơ thể con người.
Em dường như cũng đã thấy được rằng, chính cây nho có thể dài tới ba, bốn chục mét. Thêm một đặc điểm nữa đó chính là phần lá nho to hơn bàn tay xoè, có từ ba đến năm chục mũi răng. Và những chiếc mũi đó nó lại như cũng thật nhọn giống với chiếc quạt lụa màu xanh. Quả nho cũng có hình trứng có quả lại còn dài nữa nó như thật nho nhỏ tròn, bên trong chứa nhiều nước. Đặc biệt hơn đó chính là những trái nho mà khi chín vỏ có màu đỏ, màu tím, màu trắng sữa, được phủ một lớp bột sáp nhìn cũng thật là hấp dẫn biết bao nhiêu. Nếu tinh ý thì sẽ biết được rằng đâu là quả nho tươi, nhiều nước, hạt nhỏ, thơm giòn, vị ngọt. Thực tế lại có loại quả nho to bằng quả cà pháo.
Nho hiện nay cũng như được dùng để ăn tươi, để làm rượu nho. Nho đồng thời cũng như đã được trồng nhiều ở Ninh Thuận và đó cũng chính là quê của bạn Hương em.
Bài văn tả cây cối - cây đa (Mẫu 3)
Làng quê tôi không chỉ có cánh đồng bát ngát thẳng cánh cò bay mà nơi đầu làng còn có bóng cây đa cổ thụ. Đó là niềm tự hào của cả dân làng.
Cây đa lặng yên đứng đó khoảng hai trăm năm rồi, nhìn từ xa trông như cây nấm xanh khổng lồ. Những tán cây vươn rộng ra khắp khoảng không, tỏa bóng râm mát rượi. Thân chính của cây người ôm không xuể, những nhánh thân phụ cũng tua tủa mọc lên tạo cho cây thế đứng vững vàng trước mưa gió bão bùng. Bao u bướu nổi lên dọc chiếc thân nâu sạm, sần sùi, nhưng ít ai biết rằng đằng sau lớp vỏ cũ kĩ ấy một dòng nhựa nóng vẫn cuồn cuộn chảy nuôi cây. Những chiếc rễ nhô lên khỏi mặt đất giống như hàng chục chú trăn trườn vào gốc cây hóng mát. Cây tôn thêm nét cổ kính cho cổng làng tôi. Về mùa xuân, cây trổ hoa, những chùm nụ nhỏ li ti giấu mình sau lá cành. Chẳng mấy chốc, chúng trở thành chùm quả nhỏ xinh, vàng nhạt tựa như hạt ngọc. Mùa quả chín, bao chim chóc về đây tụ hội làm náo nhiệt cả khoảng trời bình yên.
Cây sống lâu năm lặng lẽ gắn liền với cuộc sống người dân trong làng. Sau những ngày làm đồng vất vả, người dân nghỉ dưới gốc cây, trò chuyện về việc đồng áng, tình nghĩa xóm làng càng thêm thắt chặt. Chiều đến, lũ trẻ con chơi đùa đánh đu với tua rua, làm trâu lá đa, chơi ú tìm sau những hốc cây. Tiếng cười nói giòn tan làm chú chim giật mình hoảng hốt bay đi. Ngồi dưới bóng cây không một tia nắng lọt qua, em ngắm nhìn cánh đồng trải rộng bát ngát, ngắm vầng trăng tròn vằng vặc… những lúc ấy, em thấy yêu hơn quê hương- nơi chôn rau cắt rốn của mình. Cành đa càng ngày càng vươn dài rộng, nó trở thành dấu hiệu để những ai xa quê nhận biết được xóm làng thân thuộc mỗi khi đi xa trở về. Sức sống kiên cường, bền bỉ của cây giống như phẩm chất đáng quý của người dân quê em vậy. Cây đa gìn giữ bao kỉ niệm tuổi thơ tươi đẹp của mỗi người.
Em yêu quý cây đa cổ thụ - linh hồn của làng quê em.
Bài văn tả cây cối - hoa cúc (Mẫu 4)
Những người trồng hoa ở Đà Lạt, ở ngoại thành Nam Định, ở làng Hạ Lũng, Hải Phòng... ngày nay có thể trồng cúc và cho cúc nở quanh năm. Nhưng chỉ có cúc mùa thu mới đẹp. Một vẻ đẹp vừa quyến rũ vừa dịu dàng.
Màu sắc đặc trưng của cúc là màu vàng. Các nhà lai cúc đã tạo nên nhiều giống cúc quý: hoa cúc đỏ, hoa cúc trắng, hoa cúc phấn hồng, hoa cúc tím..., có bông cúc to như cái bát gốm hàng mấy chục cánh hoa, xếp chồng xếp khít vào nhau, nở xòe ra rực rỡ. Có bông cúc rất nhỏ chỉ bằng hạt đậu, hạt ngô, bằng cái cúc xinh xắn gồm hàng trăm cánh hoa long la long lanh. Cúc thật kì diệu: có bông đơn, bông kép... chúng đua sắc khoe hương, làm cho cánh ong, cánh bướm vương vấn, quyến luyến, làm cho người đi ngắm cảnh dạo bước dọc các luống hoa, xem mãi không chán.
Tác giả cuốn sách “Thực vật”cho biết, hơn tám năm về trước mới chỉ có 26 loài cúc, nhưng ngày nay các nhà trồng hoa Trung Quốc đã sáng tạo, lai tạo được trên 1990 loại cúc. Có những bông cúc xanh óng a óng ánh, thơm ngát, giống như hoa mẫu đơn, được dân sành chơi ưa chuộng; mỗi bông cúc xanh phải mua tới 10 - 20 đô la! Cái đẹp thật là vô giá.
Cúc rất quý, để làm thuốc, trà cúc, rượu cúc. Cúc phơi khô kết hợp với cam thảo, nấu lên xông, hoặc để tắm, làm cho da thiếu nữ thêm mịn màng, thêm nõn nà. Trà cúc là một thứ nước uống hấp dẫn như trà sen. Cúc còn là hương liệu để chế thành rượu. Tú Xương có câu thơ: “Rượu cúc nhắn đem, hàng biếng quẩy,
Có một vài bông cúc cắm vào lọ, có vài chục đóa cúc xếp lên đĩa, đặt lên bàn, cảnh nhà thêm sang trọng, cuộc sống thêm đậm đà, thêm sắc màu ý vị. Tình yêu cúc làm cho tháng ngày dài ra, tâm hồn thanh cao, thư thái. Hãy đến với cúc.
Bài văn tả cây cối - hoa huệ (Mẫu 5)
Huệ thuộc dòng địa lan, được trồng bằng củ, như củ hành củ tỏi. Cuối đông đầu xuân huệ phát triển mạnh, cành mập, búp to. Lá huệ hình bẹ, cuối lá thon dài, màu xanh rêu, xanh ngọc lam óng ánh. Mỗi cành huệ dài độ 40-50cm có nhiều búp huệ mọc từ cành, ôm khít lấy nhau. Mỗi búp huệ nhìn từ xa tựa như những hạt bạch ngọc thon thon xinh xinh bằng đầu ngón tay út thiếu nữ. Trên mỗi cành huệ, có búp xòe nở, có búp he hé mỉm cười, có búp phía ngọn vẫn ôm sát vào nhau đợi chờ. Nếu hoa đại trắng ngà, hoa cam, hoa chanh, hoa xoan trắng tím, hoa bưởi trắng phau, thì hoa huệ trắng nõn, toát lên một vẻ đẹp thanh khiết, dịu dàng.
Mỗi bó huệ thường có 10 cành (bông), được cô hàng hoa bọc bằng lá chuối xanh, buộc gọn bằng một sợi dây mềm. Chỉ có lọ hoa pha lê, lọ sứ miệng hơi loe, cao độ 25cm, dùng để cắm huệ mới đẹp. Hoa huệ từng búp từng búp nối nhau nở, xòe ra 5 cánh nhỏ trắng tinh. Hoa huệ cũng như hoa nguyệt quế tỏa hương về đêm; càng về đêm hoa huệ càng nồng nàn, ngào ngạt.
Người ta dùng huệ để thờ cúng. Trên bàn thờ, lọ hoa huệ trắng thơm nổi trên màu xanh của thân, của lá, gợi lên nhiều tôn nghiêm, thanh quý. Những người sành điệu không cắm huệ quá ba ngày, và ngày nào cũng thay nước, cắt bớt gốc độ 1cm. Sau 24 giờ mãi quên không thay nước lọ hoa cắm huệ, thì tình yêu hoa, thú chơi hoa bị giảm đi quá nửa. Có lẽ vì thế, các sư cụ bắt chú tiểu mỗi ngày thay nước bình hoa cắm huệ đến ba lần để làm cho bàn thờ Phật được thanh khiết và tôn nghiêm.
Nghề chơi cũng lắm công phu.
Bài văn tả cây cối - cây gạo (Mẫu 6)
Đầu làng tôi có một cây gạo cổ thụ. Từ cửa sổ, tôi hay trông ra phía cây gạo đầu làng.
Trong ánh mắt trẻ thơ của tôi mỗi mùa cây gạo lại hiện ra những hình ảnh khác nhau. Mùa hè cây gạo đứng xòe ô che mát cho ai vào lúc trưa sang chuyến đò quê. Mùa thu, cây gạo nâng vầng trăng vành mọng lên cành, suốt đêm ngồi xe trăng như người kéo kén tằm vàng, rải xuống làng những dải tơ lụa mịn màng. Mùa đông, cây gạo trọi trơ cành lá. Bầu trời ẩm thấp lè tè mây xám. Cây gạo giống chàng lực sĩ khổng lồ, thân vồng căng, rễ tì đất, vươn cành như các cánh tay cuồn cuộn cơ bắp đỡ bầu trời lên không cho mây xám đè xuống làng. Mùa xuân, nàng tiên xuân rây mưa bụi làm rung chuyển cả đất trời. Một buổi sáng, tôi trông ra phía đầu làng, ô kìa! Cây gạo đã đơm đầy hoa nom như một mâm xôi gấc đỏ. Ngày tết, mẹ tôi cũng hay đổ xôi như thế. Khi tôi đang ngon lành giấc ngủ với giấc mơ vui mặc quần áo mới đầu năm thì mẹ tôi lẳng lặng thức dậy. Ánh lửa cháy cùng lòng mẹ. Sớm mai chúng tôi thức dậy đã thấy mâm xôi gấc nghi ngút hương thơm bên bàn thờ Tổ. Cây gạo cũng giống như mẹ tôi thức dậy từ khi nào đổ mâm xôi gấc cho làng. Sáng xuân này cây gạo như cô gái má hồng yếm thắm đội mâm xôi đầy ú ụ vào làng. Vậy là mùa hoa gạo bắt đầu.
Cây gạo gắn liền với tuổi thơ của những người dân quê tôi. Trở thành một kí ức ngọt ngào trong quãng đời của mỗi người.
Bài văn tả cây cối - thiên lý (Mẫu 7)
Nhà em có một mảnh vườn nhỏ nên mẹ em đã tận dụng nó để trồng rau sạch tự cung cấp cho gia đình. Khu vườn tuy nhỏ nhưng rau nào cũng có đủ cả. Nhưng em lại thích nhất là giàn rau thiên lý trồng trước hiên nhà
Giàn rau thiên lý này được bố mẹ em cùng nhau trồng từ lâu rồi. Từ khi em sinh ra, lá xanh đã che kín cả giàn rồi. Những chiếc lá xanh, hay cũng chính là rau thiên lý đan cài vào nhau, tạo thành một tấm vải xanh ngát tươi mới, như một tấm lọc ánh sáng, một chiếc ô che nắng vào mùa hè chói chang vậy.
Thân cây của giàn tiên lý rất đặc biệt, chúng được tạo nên từ sự đan cài chặt chẽ của nhiều thân cây mảnh mai nho nhỏ vào với nhau. Nhiều thân cây nhỏ, khi bện chặt lại, lại tạo thành một thân cây vô cùng dẻo dai, kiên cường khó có thể bị quật ngã bởi những nắng, những mưa gió bão bùng, những trở ngại mà thiên nhiên mang tới. Đưa mắt nhìn theo những thân cây màu xanh ấy, em có cảm giác như chúng giống như cây đậu thần của cậu bé Jack trong câu chuyện “Cây đậu thần” vậy.
Những chiếc lá thiên lý màu xanh tươi mát, có hình dạng gần giống với hình trái tim đang đua nhau chen chúc đón ánh nắng mặt trời. Lá to, lá nhỏ, lá non, lá già, tất cả như một gia đình thiên lý vậy. Nhưng đẹp nhất phải kể đến chính là những bông hoa thiên lý – những bông hoa mang màu sắc đặc biệt, vô cùng thích mắt. Hoa thiên lý có màu xanh lá nhạt, pha với màu trắng. Càng gần về phía đài hoa, thì màu trắng càng rõ rệt. Những cánh hoa dài, mỏng dính, khi nở ra để lộ ra nhụy hoa nhỏ xinh bên trong. Những bông hoa thiên lý cứ nở thành từng chùm từng chùm, ở dưới nắng như có sắc vàng chanh ấm áp, đứng từ xa nhìn lại trông đẹp vô cùng.
Điều tuyệt vời chính là, rau và hoa thiên lý đều có thể ăn được. Những chùm hoa được rửa sạch, đem xào với thịt bò sẽ khiến thịt bò ngọt và ngon hơn. Chính vì vậy mà em rất thích ăn loại rau này. Mỗi ngày, trước khi đi học, em đều tưới nước cho những thân cây nhỏ xinh kia để giàn hoa lại thêm tươi tốt, thêm đẹp, thêm xinh.
Em rất yêu giàn hoa thiên lý nhà mình, nó không chỉ cung cấp thực phẩm cho gia đình em mà còn góp phần tô điểm thêm cho vẻ đẹp của ngôi nhà.
Bài văn tả cây cối - hoa hồng (Mẫu 8)
Trước nhà em có mấy chậu hoa hồng. Mẹ em mua mấy cây hồng đó cách đây chừng một tháng. Nay chúng đã ra hoa, những đóa hồng nhung đỏ thắm.
Nhờ công chăm sóc của mẹ, các cây hồng đều rất tươi. Thân chúng không cao nhưng cành thì mập mạp, xòe ra cả ngoài thành chậu. Những chiếc lá hồng xanh mướt to bản, có răng cưa, đầu hơi nhọn, càng gần cuối cành càng nhỏ lại. Cánh hồng tuy bé nhưng trông rất dẻo dai. Trên lớp vỏ cây xanh rờn những chiếc gai nhọn hoắt mọc lởm chởm như những người lính giương súng sẵn sàng bảo vệ cho cây.
Trên cành hồng lớn nhất vươn lên từ giữa thân cây, một đóa hoa hồng nở. Một cuống hoa dài và mảnh từ cành nhô lên đỡ lấy chiếc đài hoa xanh biếc. Trên cái đài hoa ấy, những cánh hồng xinh xắn, mềm mại xếp chồng lên nhau thành nhiều lớp.
Mỗi sáng sớm, hoa chưa nở hết, cánh hoa còn ôm khít vào nhau như cùng nhau che chở cho nhị hoa khỏi bị sương gió. Thế mà, đứng bên bông hoa ấy, em đã thấy hương hoa hồng tỏa thơm ngào ngạt. Trên màu hoa đỏ thẫm và mượt như nhung, lấm tấm mấy hạt sương lấp lánh những tia nắng sớm.
Thảo nào người ta thường thích hoa hồng đến vậy: hoa hồng vừa đẹp lại vừa thơm. Mặt trời càng lên cao, những cánh hoa càng xòe rộng, cho đến khi cả đóa hoa như một chiếc đĩa nhỏ được tạc bằng ngọc. Khi ấy, hương
hoa cũng thơm lừng. Rồi cánh hoa nhạt màu và lần lượt rã ra, rụng xuống. Mẹ em dùng kéo cắt bông hoa ấy đi, chừa chỗ cho một nụ hoa mới, mũm mĩm như một trái sim chín, chỉ vài hôm nữa là nở.
Sân nhà em không rộng, mẹ em không có nhiều tiền để mua được nhiều hoa. Tuy chỉ có mấy cây hoa hồng bé nhỏ, ngôi nhà mẹ hình như cũng nhờ thế mà đẹp ra, vui hơn.
Bài văn tả cây cối - điên điển (Mẫu 9)
Điên điển, loại cây hoang dã, thân mềm mà dẻo, lá nhỏ li ti, mọc từng chòm từng vạt lớn trên đồng ruộng đồng bằng sông Cửu Long, từ An Giang, Đồng Tháp dài xuống Cần Thơ, Rạch Giá, Cà Mau... ruộng đồng nào cũng có.
Mùa bông điên điển trải dài từ đầu thu cho đến cuối thu. Trên những dãy cây xanh màu lá lúa, từng chùm hoa điên điển vàng lưa thưa trên cành lá. Cuối tháng 6 ta, bông điên điển mới rộ lên một màu rực vàng khắp chốn đồng quê - cái nơi rất hiếm màu hoa. Nhất là sau ngày vỢ chồng Ngâu nước mắt đầm đìa (tháng 7 âm lịch), bông điên điển trải rộng, trải dài một màu vàng óng khắp nơi nơi. Bờ kênh, bờ đìa, bờ ao nuôi cá, những thửa đất không cày bừa là lãnh địa riêng của bông điên điển. Bông nở chùm chùm vàng cả rặng cây. Đứng xa chỉ thấy bông vàng, không thấy lá.
Bông điên điển lúc bấy giờ không chỉ mang lại cái màu vàng xao xuyến cho đồng quê đỡ tẻ, cho người đồng bãi bớt nhớ màu hoa, mà còn là một thức ăn cứu nguy trong tháng ngày lũ lụt gian nan. Người nghèo hái bông điên điển mang ra chợ bán, mua gạo muối về cho con. Nhà nghèo quá, mưa to gió lớn không ra ngoài được để kiếm con cá, con cua, bông điên điển đó, người mẹ xào với muối cho lũ trẻ làm thức ăn với cháo.
Không biết từ lúc nào, bông điên điển đã thành thức ăn phổ biến từ đồng quê cho đến thành thị vùng châu thổ sông Cửu Long.
Bài văn tả cây cối - cây me (Mẫu 10)
Vào những ngày tháng ba trung tâm mùa khô ở miền đất Nam Bộ này, nắng như thiêu như đốt. Tan học trở về nhà, tụi học trò chúng em thường tụm năm tụm bảy nghỉ lại dưới gốc cây me tây để tránh cái nắng chói chang ấy. Chính gốc cây có bóng mát này đã ghi lại không biết bao nhiêu những kỉ niệm đẹp của tuổi học trò.
Có lẽ ai đó trước đây khi trồng cây me này đã tính toán khá chu đáo cho tụi trẻ chúng em có chỗ dừng chân nghỉ lại trên một đoạn đường bốn cây số cuốc bộ khi gặp cái nắng gay gắt của mùa khô. Nhìn từ xa, cây mẹ tây đứng sừng sững bên vệ đường như một cây cổ thụ xòe tán lá sum suê che mát cả một khoảng đất rộng. Đến gần em, càng thấy dáng vóc đồ sộ và vĩ đại của nó. So với những cây phi lao, bạch đàn, xà cừ… dọc theo vệ đường gần đó thì nó vượt hẳn cả kích thước lẫn bóng che. Mọi người đi qua đây, dù vội vã đến đâu cùng muốn dừng lại mươi lăm phút để tận hưởng cái không khí dìu dịu từ cái phòng “điều hòa nhiệt độ” ngoài trời này và tránh cái nắng tháng ba như đổ lửa của mùa khô.
Gốc cây ước chừng hai vòng tay người lớn ôm không xuể. Những chiếc rễ to, nhỏ đủ cỡ bò lan trên mặt đất dùng làm ghế ngồi cho khách đi đường, nay đã nhẵn bóng lên nằm phơi mình như những con rắn khổng lồ trong bóng râm mát. Thân cây thẳng đứng từ mặt đất lên chừng bốn mét mới đâm chĩa thành ba nhánh lớn đều nhau, tạo nên một cái vòm tròn như cái dù phi công màu xanh lục. vỏ cây xù xì, màu nâu xám. Một vài khách đi đường, có lẽ muốn lưu giữ lại đây một kỉ niệm nào đó ở gốc cây này nên đã dùng dao khắc trên vỏ cây ngày, tháng, năm và chữ kí loằng ngoằng họ tên của mình.
Tít trên cao, tán lá sum suê xòe rộng ra ấy là nơi những chú chích bông, chào mào, sáo sậu… thỉnh thoảng thường tụ tập về đây dự “hội diễn ca múa nhạc”. Đến mùa ra hoa, cái vòm xanh lục khổng lồ này được điểm tô vô vàn những chấm nhỏ li ti màu hồng tím, trông mới tuyệt diệu làm sao! Cứ tưởng vòm lá như một tấm vải hoa sặc sỡ đủ màu, căng phồng lên giữa khoảng trời trong xanh vời vợi. Cây me tây là điểm tụ hội của lũ học trò chúng em sau buổi tan học. Ngồi dưới gốc me tây, giữa cái nắng chói chang của mùa hạ mới cảm thấy mát mẻ và dễ chịu đến nhường nào! Những trò chơi đá cầu, đánh bi, kéo co, banh đũa… đều diễn ra sôi động ở đây. Cứ thế, cây me tây gắn bó với chúng em suốt những ngày đi học với biết bao kỉ niệm vui buồn của tuổi ấu thơ.
Mai đây dẫu có phải đi xa nơi chôn nhau cắt rốn của mình, có ai đó hỏi rằng: “Hình ảnh nào sâu đậm nhất gợi nhớ quê hương?” Lúc ấy, em sẽ không ngần ngại trả lời rằng: “Đó là cây me tây trên đường đến trường”.
Bài văn tả cây cối - cây ổi (Mẫu 11)
Vườn nhà em có rất nhiều loại cây nhưng em thích nhất là cây ổi trồng ở đầu vườn.
Nhìn từ xa cây ổi như một chiếc ô khổng lồ. Thân cây to, chắc khoẻ mọc thẳng. Cái gốc của cây to hơn thân, sần sùi. Cái rễ của cây như những con giun cắm sâu xuống đất. Cái lá của cây to, mượt, những đường gân nổi rõ nét. Lá ổi mùa xuân có màu tươi dịu, khi sang mùa đông thì có màu xanh đậm. Khi có gió thổi qua, tiếng lá xào xạc như muốn nói với em điều gì đó. Quả ổi tròn, to mọc ra từng chùm. Hạt của nó bé và tập trung vào giữa quả. Quả ổi có mùi thơm, khi ăn vào có vị ngọt. Thỉnh thoảng, có vài chú chim sơn ca hay đến để bắt những con sâu và cất tiếng hót líu lo.
Cây ổi chẳng những cho chúng em bóng mát để vui chơi mà còn cho chúng em quả để ăn. Em rất thích cây ổi, hằng ngày em sẽ chăm sóc nó cẩn thận. Cây ổi là người bạn thân thiết nhất của em. Và khi nào lớn lên, em sẽ nhớ mãi những kỷ niệm về nó.
Bài văn tả cây cối (Mẫu 12)
Bên cạnh bờ ao nhà em có một cây nhãn, không biết cây nhãn có từ bao giờ. Từ khi em sinh ra cây nhãn đã ở, hàng năm cho những chùm quả ngọt lịm thơm mát.
Cây nhãn nhà em cao gần 10 mét, thân cây màu nâu khẳng khi thô ráp hơi nghiêng về phía bờ ao. Từ thân cây chia ra thành nhiều nhánh nhỏ mọc ra những tán lá um tùm, lá nhãn nhỏ và có màu xanh đậm. Cây nhãn xum xuê như một chiếc ô màu xanh che mát một khoảng vườn rộng. Em thường cùng với bố ngồi câu cá ở bờ ao dưới bóng mát của cây nhãn lắng nghe tiếng chim hót líu lo trên câu. Dù ngoài trời rất nóng nhưng chỉ cần ngồi dưới gốc cây không khí dịu mát đi rất nhiều.
Mùa xuân đến mang theo những cơn mưa phùn lất phất cây nhãn sẽ trổ hoa. Màu xanh của lá nhãn sẽ được xen kẽ bởi những chùm hoa nhãn li ti màu vàng nhạt. Đứng gần cây nhãn mùa ra hoa có thể ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng trong gió. Những chú ong chú bướm theo mùi hương bay đến để hút mật. Sau một thời gian hoa nhãn sẽ rụng đầy mặt đất, để lộ ra những quả nhãn non nhỏ xíu màu xanh. Cây nhãn miệt mài đưa chất dinh dưỡng nuôi quả nhãn lớn dần.
Nhãn chín vào cuối hè, quả nhãn chín có vỏ màu nâu căng bóng như có thể nứt ra, từng chùm nhãn sai trĩu kéo cành cây gục xuống trông rất thích mắt. Năm nào cũng vậy mẹ em sẽ hái những chùm nhãn to nhất ngon nhất để thắp hương ông bà tổ tiên. Đằng sau lớp vỏ màu nâu của quả nhãn là cùi nhãn dày, trong và mọng nước, ăn vào có cảm giác ngọt và mát, hạt nhãn màu đen nhánh. Cây nhãn nhà em năm nào cũng cho quả rất sai, ăn không xuể mẹ em còn mang ra chợ để bán nữa.
Cây nhãn sẽ rụng lá vào mùa đông rồi lại chờ đợi đến mùa xuân đâm chồi nảy lộc, ra hoa kết trái. Cứ như vậy năm nào cây nhãn cũng cho gia đình em những chùm quả ngọt nặng trĩu. Em rất yêu cây nhãn nhà em.
Bài văn tả cây cối (Mẫu 13)
Nước ta có rất nhiều loại cây ăn quả ngon và được phân vùng cho nên cứ mỗi nơi lại có những loại trái cây đặc trưng mà nơi khác không trồng được. Trong đó thì miền Nam với khí hậu nóng quanh năm mới trồng được cây sầu riêng. Và cây sầu riêng cũng là một trong những loại cây em vô cùng yêu thích.
Quan sát cây sầu riêng thân gỗ to và loại cây này cũng có thể cao từ mười đến mười lăm mét, có rất nhiều cành. Phấn lá sầu riêng to, mọc đơn lẻ, phiến lá dày hình trứng thuôn dài dày dặn khi lật mặt dưới màu vàng, mặt trên láng bóng trông rất đẹp. Khi đến mùa hoa thì chùm hoa sầu riêng to, mọc ở thân cây và cũng chính những thân cây già, nụ hoa tròn, rồi những cánh hoa màu trắng nhiều nhị. Em được biết rằng quả sầu riêng thuộc loại quả nang nó cũng rất giống như quả mít ở miền Bắc. Những quả sầu riêng có những gai nhọn, có những hạt to vàng và quanh năm có những cái gai nhọn, hạt to vàng và có múi mềm, màu gà đồng thời lại còn có một mùi thơm vô cùng đặc biệt, khi ăn có vị ngọt và béo ngậy biết bao nhiêu.
Em còn biết đến đặc biệt là trái sầu riêng chín hay còn xanh, đều khá khó phân biệt. Và khi trái còn ở yên trên cây chưa chịu rụng xuống thì lúc đó trái còn xanh và không nên hái trái xuống, nên để trái tự rụng và tất cả những chiếc gai bên ngoài có chức năng làm bệ đỡ bên trong không bị nát. Ăn sầu riêng cũng được nhiều người ưa thích nhưng cũng có người không ăn được.
Cứ đến mùa sầu riêng chín vào tháng năm, tháng sáu. Thì lúc ấy cả khu vườn dậy lên một mùi thơm nồng nàn, rất quyến rũ. Chỉ cần đứng từ xa, ta đã ngửi thấy, được mùi vị đặc trưng đó. Em rất yêu thích loại trái cây này.
Bài văn tả cây cối (Mẫu 14)
Cây cau được biết đến là loại cây nó thuộc họ cọ. Cau cũng chính là loại cây lưu niên, một đời người, một đời cau vậy.
Thế rồi ngay ở trước nhà, dọc hai bên ngõ, hàng cau nhà em như cứ mọc lên thật là cao vút. Thân cau tròn có từng khoanh tròn nhỏ và thực tế lại có những cây cau cao trên mười mét. Dễ nhận thấy được nhất đó chính là tàu cau như tàu dừa, tàu cau dường như cũng đã rất ngắn và nhỏ hơn, đu đưa trước gió, lựa như đuôi con chim xanh biếc.
Hoa cau nhìn nhỏ xíu nó lại có màu trắng ngần, hương đưa thoang thoảng biết bao nhiêu. Ở xa những cơn gió cũng mang có thể đưa đến và mùa hương của thoang thoảng và thanh khiết đến bao nhiêu. Thế rồi, ta như ấn tượng nhất đó chính là quả cau kết thành buồng. Ta như thấy được với mỗi buồng có vài chục quả đến vài trăm quả. Và những quả cau hình trứng hoặc tròn hơi dài nhìn có màu xanh khi già cũng chính vàng, bên trong có một hạt. Cau kết trái mỗi năm hai vụ quả. Còn đối với câu lưu niên lại ra hoa, kết trái quanh năm. Đặc biệt hơn khi ta bổ quả cau ra, hạt có hoa văn rất đẹp như có ai vẽ kỳ công mới có được những hoa văn đó.
Và cứ mỗi lần em đi học về nhìn thấy những hàng cau chạy dài thẳng tắp em lại nhớ về hàng cau quê nội. Thân cây câu như cũng thật tròn, nhỏ hơn cây dừa nhưng đổi lại cây cau được xếp vào hàng những loài cây cao nhất. Thế rồi ta như cũng thấy được chính thân cây chẳng có cành thay vào đó là những khía tròn quanh thân để người có thể trèo lên hái trái. Cây cau cũng lại có được những tàu lá cau xanh tốt xòe ra bốn phía như chiếc dù che mưa nắng cho thân.
Em rất thích những hàng cau này như giúp cho con ngõ nhà em như được điểm tô đẹp hơn với hai hàng cau xanh ngút ngàn thìn thật đẹp đẽ biết bao nhiêu.
Bài văn tả cây cối (Mẫu 15)
Mùa xuân đến hoa đua nhau khoe sắc nở.Hoa nào cũng đẹp, hoa nào cũng toả hương thơm. Nhưng tôi lại thích ngắm nhìn cây mai vàng trổ hoa trong những ngày tết đến. Gia đình tôi ở Miền Nam nên không có hoa đào như ở Miền Bắc.
Lá mai nhọn, hao hao giống lá chè. Trời cuối đông, lá mai vàng úa rồi lác đác rụng. Mỗi chiếc lá có một tâm tình riêng. Có chiếc lá thản nhiên rụng xuống cho xong chuyện, không do dự vẩn vơ. Có chiếc lá nhẹ nhàng bay lượn với làn gió thoảng. Có chiếc lá ngần ngại, rụt rè, lưu luyến khi phải xa cành, phải đợi người trồng mai tận tay tỉa chúng. Trước khi đón tết, mai vàng chỉ còn lại những cành khẳng khiu, trụi lá. Duy nhất, là có cái gốc trông vững chãi. Tuy vậy, mai vẫn có dáng chiều quằn, chiều lượn, uyển chuyển lắm. Nhìn cây tôi tưởng rằng cây không còn sức sống nhưng đâu nghĩ được rằng đó là sự hi sinh cao cả. Những chiếc lá già đã nhường chỗ cho những chiếc lá non đang lặng lẽ ươm mầm, tiếp tục vươn lên để làm đẹp cho đời. Ngày tết đến, cùng với cảnh giao mùa, cây mai vàng nở rộ, lung linh những chùm hoa tươi thắm. Hoa mai cũng năm cánh như hoa đào nhưng cánh hoa mai to hơn cánh hoa đào một chút. Màu hoa vàng tươi, ấm áp. Cây mai vàng làm đẹp cho sân nhà, đậm đà hương vị của ngày tết. Những câu đối đỏ, những lời chúc mừng năm mới trong những cánh thiệp nhỏ treo trên cành mai thì ý nghĩa biết nhường nào. Nắng xuân ấm nồng, rải nhẹ lên cành cây kẽ lá. Cây mai vàng lại càng đẹp hơn. Mai trông thanh cao, duyên dáng hơn người. những chú ong rù rì đôi cánh đi tìm mật.Thấp thoáng vài chị bướm trắng, bướm nâu rập rờn trong vòm lá xanh non. Chim chóc cũng vui mừng trước sắc xuân, dường như chúng cũng ngợp mắt trước màu vàng trù phú của cây mai ngày tết. Mai vàng thật đẹp, thật quí. Cây mai có mặt từ miền quê yên ả cho đến thành phố lộng lẫy các loại hoa. Mai ung dung đứng trước nhà, chắc nó rất hãnh diện về mình.Cây mai được ông tôi đặt ngay phòng khách, mai vui cung con người đón tết, đón xuân sang. Mỗi khi thấy mai nở, thì tôi lại nhớ đến tết.
Những hình ảnh, ký ức của ngày tết đã làm cho tâm hồn tôi thêm phong phú. Bây giờ tôi nhớ lại những kỉ niệm lúc nhỏ thì tôi lại muốn xuân đến mãi, đến mãi.
Mỗi dịp tết đến, xuân về cùng với hình ảnh của mâm trái cây được đặt trên bàn thờ tổ tiên ông bà thì hình ảnh của cây mai với những cánh hoa vàng rộ càng làm tăng thêm sắc xuân của ngày tết. Như một bài thơ của Mãn Giác đã viết:
“Xuân ruổi trăm hoa rụng
Xuân đến trăm hoa cười
Trước mắt việc đi mãi
Trên đầu già đến rồi
Đừng tưởng xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua xuân trước nở cành mai”
Bài văn tả cây cối (Mẫu 16)
Tụi nhỏ chúng em ai mà chẳng thích hoa, nhưng mỗi người đều có những ý thích riêng mình. Bạn thì yêu hoa hồng, người thì yêu cẩm chướng. Riêng em, em thích nhất là hoa hướng dương, một loài hoa luôn hướng đến ánh mặt trời.
Biết ý em, bố em đã mua một chậu hoa hướng dương để trước nhà trong dịp đón Tết. Bố bảo: Con hãy chăm sóc nó vì đây là loài hoa mà con yêu thích.
Từ hôm có cây, chiều nào em cũng ngắm hoa và bắt sâu, tưới nước cho nó. Thân cây không cao lắm, chỉ độ chừng một mét: Nó thuộc loại thân mềm, ruột xốp. Những chiếc lá to phè phè như cái tai voi. Mép lá có răng cưa, sờ vào nghe nham nhám. Trên ngọn, lá nhỏ bằng bàn tay em, có màu xanh non. Lá to ở dưới gốc,màu xanh sẫm trông thật nhũn nhặn. Hoa hướng dương nở vào dịp Tết. Chao ôi, bông hoa ở ngọn mới đẹp làm sao! Nhìn hoa, em cứ tưởng ông Mặt Trời be bé đang ngự trị trên đầu ngọn cây. Hoa tròn như chiếc đĩa kiểu. Nhị hoa to ở giữa, những cánh hoa mịn màng xếp quanh đều đặn. Nhìn xa xa, hoa thật giống đĩa xôi vàng ươm dưới nắng. Hoa hướng dương luôn quay về phía mặt trời. Có lúc ngắm hoa, em đã quên đi những đóa hồng nhung đang hé nở trước sân nhà. Để tôn thêm nét đẹp rực rỡ của cây hoa hướng dương, từ những nách lá ở giữa thân cây, những cành nhỏ chìa ra, mỗi cành đều có một bông hoa nhỏ hơn, nhưng chúng cũng rực rỡ dưới ánh mặt trời.
Hoa hướng dương thật đẹp, thật quí phái. Hoa tăng vẻ đẹp cho sân nhà, hoa tượng trưng cho một khát vọng vươn cao, vươn tới ánh sáng chân lí, vươn tới cái đẹp của cuộc đời. Bởi vì lẽ đó, em lại càng yêu thích loài hoa này. ôi, hoa hướng dương thật ý nghĩa với cuộc đời của mỗi con người. Em mong mọi người hãy sống như loài hoa hướng dương: luôn vươn tới ánh sáng tươi đẹp để hoàn thiện mình
Bài văn tả cây cối (Mẫu 17)
Cây vú sữa bố em trồng ở góc sân, thuở em còn là đứa trẻ lên năm, nay đã qua hai mùa trái ngọt. Mùa nào cũng sai bông trĩu quả. Và bây giờ, cây đang bước sang mùa quả thứ ba, nó đang độ tuổi trưởng thành.
Gốc cây to, một vòng tay em ôm mới xuể. Rễ cọc ăn sâu xuống đất, những chiếc rễ phụ trồi lên mặt đất, khum khum như con rắn. Vỏ cây màu nâu, sần sùi như đất nẻ vì nắng hạn. Thế nhưng, cây vẫn vững chãi với thời gian. Cây lớn trông thấy, mới ngày nào ngọn cây mới chấm mái hiên, nay cây đã cao khuất mái ngói của nhà em. Trên cao, thân tỏa nhiều cành, vòm lá xum xuê. Khác với nhiều lá cây khác, lá vú sữa có hai mặt phân biệt, mặt trên nhẵn bóng, màu xanh lục, mặt dưới nham nhám, màu gạch sẫm. Phía dưới lá có nổi những đường gân như xương cá. Đến mùa, hoa trổ từng chùm, nhỏ li ti. Đến kì hoa kết trái. Quả non màu xanh nhạt. Quả chín màu tím sẫm. Nhìn những quả tròn lủng lẳng trên cành thật thích mắt. Trái nào cũng căng tròn, bóng mượt. Nhìn cây vú sữa, em nhớ lại câu chuyện kể của bà về sự tích cây vú sữa. Ôi tấm lòng người mẹ trong câu chuyện như biển hồ lai láng. Tình mẹ như dòng sông chảy mãi. Mẹ luôn mang đến cho con những hương vị ngọt ngào như dòng sữa trong quả chín. Dòng sữa ngọt ấy thanh khiết biết bao.
Đúng là một cây ăn trái quý hiếm, giàu biểu tượng về người mẹ. Cầm quả vú sữa trên tay, em thầm cảm ơn bố đã trồng cây cho em ăn quả, cảm ơn mẹ đã nuôi dưỡng, sinh thành. Em nguyện ra sức học giỏi để không phụ lòng cha mẹ.
Bài văn tả cây cối (Mẫu 18)
Cứ mỗi lần về quê ngoại chơi, em rất thích ngồi dưới những gốc dừa ở ngoài vườn để hóng mát. Cơn gió thoảng qua, từng tàu lá xào xạc nghe rất vui tai.
Thoạt nhìn cây dừa như một cái ô khổng lồ vươn thẳng lên trời, phủ bóng mát cả một góc vườn. Gốc dừa lớn, tua tủa chùm rễ ăn sâu, bám chắc xuống đất. Thân dừa cao, xốp màu nâu xám có những khoanh tròn nối nhau. Trên ngọn, lá mọc thành vòng tròn xoe đều. Có tàu dừa lớn, dài đến cuống. Mỗi lá có nhiều khía, tách lá làm nhiều mảnh nhỏ. Từ các nách bẹ, từng chùm quả mập mạp màu trắng sữa chìa ra, dần dần biến thành quả. Lúc đầu màu trắng đục như sữa bò, dần dần lớn lên xanh dần. Khi lớn bằng trái bưởi, mỗi cuống quả dừa có một cái râu dài. Trái dừa tròn, phía dưới đuôi hơi thon lại. Ngoài cùng là lớp xơ bao bọc đến lớp áo mỏng, cứng. Lúc hái xuống, dừa không có hương vị, nhưng khi bổ ra để lộ lớp cơm trắng tinh, béo ngậy. Trong cùng là nước dừa ngọt mát, trong lành.
Em nghĩ, cây dừa thật có ích cho con người. Mọi thứ từ cây dừa sinh ra đều dùng được. Nước dừa uống, cơm trái dừa dùng để ăn, ép dầu, làm kẹo, cung cấp cho công nghiệp chế biến thực phẩm... Lá dừa vừa che bóng mát, vừa dùng cọng để đan thành những chiếc giỏ đựng hoa thật xinh xắn.
Bài văn tả cây cối (Mẫu 19)
Bên vệ đường sừng sững một cây sồi. Có lẽ nó già gấp mười lần những cây bạch dương mọc thành khóm rừng này, nó to gấp mười và cao gấp đôi mấy cây bạch dương ấy. Đó là một cây sồi rất lớn hai người ôm không xuể, có những cành có lẽ đã gãy từ lâu, vỏ cây nứt nẻ đầy những vết sẹo. Với những cánh tay to xù xì không cân đối, với những ngón tay quều quào xoè rộng, nó như một con quái vật già nua cau có và khinh khỉnh đứng giữa đám bạch dương tươi cười. Chỉ có cây sồi là không chịu khuất phục cái phép màu nhiệm của mùa xuân, không chịu đón lấy mùa xuân và ánh nắng. Dưới gốc cây sồi cũng có hoa, có cỏ, nhưng nó vẫn thế, cau có, lầm lì, què quặt và kiên gan đứng im giữa đám hoa cỏ ấy.
Bây giờ đã là giữa tháng sáu. Cây sồi già bây giờ đã đổi mới hẳn, toả rộng thành vòm lá xum xuê xanh tốt thẫm màu, đang say sưa ngây ngất, khẽ đung đưa trong ánh nắng chiều. Không còn thấy những ngón tay co quắp, những vết sứt sẹo, vẻ ngờ vực và buồn rầu trước kia không còn dấu vết. Xuyên qua lớp vỏ cứng già hàng thế kỉ, những khóm lá non xanh tươi đã đâm thẳng ra ngoài. Thật khó lòng tin được chính cây sồi già cằn cỗi kia đã sinh ra chùm lá non xanh mơn mởn ấy.
Bài văn tả cây cối (Mẫu 20)
Cây cam vườn bà là giống cam Canh ở ngoại thành Hà Nội. Một người bạn cựu chiến binh thời chống Pháp đã tặng ông cây cam này. Cây cam sum sê cành lá, tỏa bóng trên một diện tích vườn độ hai chiếc chiếu trải ra. Ngọn cam chỉ cao độ hai mét. Lá cam dày, một mặt bóng, rộng và dài độ ba ngón tay người lớn. Hái một lá non, vò vào lòng bàn tay, một mùi thơm nồng nàn tỏa ra. Bà vẫn hái lá cam lá chanh nấu nước gội đầu, nấu nước tắm cho các cháu.
Tháng chạp, tháng giêng, cây cam nảy lộc, lá xanh mơn mởn đâm ra tua tủa. Tháng 2 tháng 3 trong tiết mưa xuân và nắng ấm áp, cam trổ hoa. Những nụ hoa trắng tím bằng hạt đậu nành lớn dần lên, xòe nở. Cây cam phủ đầy hoa nở trắng. Đêm đêm, hoa cam tỏa ra một mùi thơm nồng nàn đưa em vào giấc ngủ say. Dưới ánh xuân ban mai, hoa cam ướt đẫm sương, long lanh như muôn ngàn chiếc cúc bằng bạch ngọc.
Cánh hoa rụng trắng gốc cây, rụng trắng vườn. Cam đã kết trái. Lúc đầu chỉ bằng hạt đậu, rồi bằng hòn bi, bằng quả cà, bằng quả bóng bàn. Càng lớn trái cam càng xinh, vỏ cam xanh thẫm, bóng mượt. Mưa nắng, khí trời, chất màu mỡ của đất đem đến cho trái cam một sức sống căng tròn. Đến tháng 7 tháng 8, nhẹ bóc quả cam, đặt những múi cam vàng óng lên bàn tay, nhẹ cắn một múi cam vừa ngọt vừa chua thấm vào lưỡi. Tháng 11, cam đã chín. Những trái cam mọng nước chín vàng. Cành cam trĩu quả. Những năm được mùa, bà hái được gần nghìn trái cam. Cam Canh 7-8 quả được 1 cân là thứ cam bóc, vỏ mỏng, không hột, tép cam sóng sánh chất mật ong, có vị ngọt đậm. Mỗi cân cam Canh có lúc bà bán được 30.000 đồng. Mồng 8 tháng 11 giỗ ông, bà hái cam để cúng, đó là những quả cam đầu tiên của mùa cam vườn bà. Năm nào, bà cũng để lại trên cây hai ba chục trái cam để sau đó hái bày mâm ngũ quả và cho con cháu làm quà tết.
Mùa hoa cam, mùa trái chín, con cháu lại nhớ đến ông. “Ăn quả nhớ kể trồng cây” sao không nhớ ông được?
Bài văn tả cây cối (Mẫu 21)
Trước nhà, mấy cây bông giấy đã nở hoa tưng bừng. Trời càng nắng gắt, hoa giấy càng bồng lên rực rỡ. Màu đỏ thắm, màu tím nhạt, màu da cam, màu trắng muốt tinh khiết... Cả vòm cây lá chen hoa bao trùm lấy ngôi nhà lẫn mảnh sân nhỏ phía trước. Tất cả như nhẹ bỗng, tưởng chừng chỉ cần một trận gió ào qua, cây bông giấy trĩu trịt hoa sẽ bốc bay lên, mang theo cả ngôi nhà lang thang giữa bầu trời...
Hoa giấy đẹp một cách giản dị. Mỗi cánh hoa giống hệt một chiếc lá, chỉ có điều mỏng mảnh hơn và có màu sắc rực rỡ. Lớp lớp hoa giấy rải kín mặt sàn, nhưng chỉ cần một làn gió thoảng, chúng tản mát bay đi mất.
Tôi rất yêu những bông hoa giấy. Chúng có một đặc điểm khác nhiều loài hoa khác: Hoa giấy rời cành khi vẫn còn đẹp nguyên vẹn, hoa rụng mà vẫn còn tươi nguyên; đặt trên lòng bàn tay, những cánh hoa mỏng tang rung rinh, phập phồng run rẩy như đang thở, không có một mảy may biếu hiện của sự tàn úa. Dường như chúng không muốn mọi người phải buồn rầu vì chứng kiến cảnh héo tàn. Chúng muốn mọi người lưu giữ mãi những ấn tượng đẹp đẽ mà chúng đã đem lại trong suốt cả một mùa hè: những vòng hoa giấy bồng bềnh đủ màu sắc giống hệt những áng mây ngũ sắc chỉ đôi lần xuất hiện trong những giấc mơ thuở nhỏ,...
Bài văn tả cây cối (Mẫu 22)
Trước sân nhà, ba em có trồng một cây hoa mai, tính đến nay đã được 20 năm, gấp hai lần tuổi của em.
Hằng năm cứ vào những ngày giáp Tết, tiết trời ấm áp muôn hoa đua nở là cây hoa mai nhà em lại trổ bông vàng tươi. Ba em thường bón phân, bắt sâu nên cây luôn tươi tốt. Cây cao khoảng hơn hai mét, rễ không uốn lượn trên mặt đất như rễ phượng, rễ me. Sờ tay vào thân cây, em thấy vỏ cây nham nhám. Cây có nhiều cành nhỏ đu đưa trước gió như những cánh tay đưa ra vẫy chào nắng sớm. Lá cây màu xanh nhạt lúc còn non, khi gần rụng lại có màu xanh đậm. Cũng có năm cánh nhưng so với hoa phượng thì hoa mai màu vàng óng, khiêm nhường hơn.
Mỗi cơn gió thoảng qua, những cánh hoa rơi như những con bướm vàng lượn bay trước khi rơi xuống đất. Nhị hoa màu vàng, hương hoa thoang thoảng quyến rũ những chú ong bay chập chờn trên những cánh hoa xinh. Hoa nở rộ báo hiệu năm mới bắt đầu. Mọi người chúc tụng nhau được nhiều may mắn bên những cánh hoa mai vàng tươi đẹp.
Muốn có nhiều hoa nở cùng một lúc đúng vào ngày đầu xuân, ba em ngắt hết lá trên cành vào trước rằm tháng chạp một hai ngày. Qua Tết, hoa rụng hết chỉ còn trơ cành, em giúp ba tưới nước cho cây, để cây đâm chồi non ra lá mới chuẩn bị cho mùa hoa năm sau. Bây giờ, thỉnh thoảng chỉ còn những chú chích bông nhảy nhót trên cành, tìm bắt những chú sâu ẩn náu trong nách lá, bảo vệ cho mai luôn xanh tốt.
Em rất thích hoa mai vì hoa mai có màu sắc đẹp đằm thắm để ngắm nhìn. Em luôn chăm sóc để cây mai nhà em khỏe mạnh, Tết năm sau nở được nhiều hoa.
Bài văn tả cây cối (Mẫu 23)
Trước ngôi chùa làng em, có cây đa cổ thụ cao vượt lên trên mái ngói xanh rêu, nổi bật trên nền trời, vẻ uy nghi hùng vĩ. Theo lời các cụ già, cây đa này đã có tới trăm năm tuổi. Cùng với ngôi chùa cổ kính, cây đa tạo thành một thắng cảnh nổi tiếng trong vùng.
Từ đằng xa, người ta đã thấy ngọn cao vút, thân cây to lớn và tán lá xanh rì. Khi mây thấp, tưởng chừng như cây chạm tới trời xanh. Những hôm trời nắng, bóng mát che rợp cả ngôi chùa.
Thân cây to lớn khác thường, ba người lớn dang tay ôm không xuể. Vỏ cây màu nâu đậm, xù xì như da cóc, rễ lớn ăn sâu, bò rộng xung quanh giữ vững thân cây. Đẹp nhất là những rễ phụ, buông từng dây xuống, lơ lửng trên không như râu bạch tuộc. Cành đa xòe rộng ra tứ phía, lá dày chi chít, xanh bóng rất đẹp. Trái đa chùm chùm vàng sậm, đỏ gạch trông đẹp mắt, mùa trái chín, chim sáo về ăn ríu rít cả sân chùa.
Cây đa đem bóng mát giữa trưa hè cho trẻ chăn trâu, cho người qua đường nghỉ chân ngắm cảnh. Cây đa là cảnh đặc trưng của làng quê Việt Nam, tạo không khí thanh bình, êm ả...
Bài văn tả cây cối (Mẫu 24)
Ở sân trường em trống rất nhiều cây bóng mát, nào là cây bàng, cây đa.Nhưng đối với em đẹp và lộng lẫy nhất vẫn là cây phượng vĩ, ở giữa sân trường.
Nhìn từ xa, cây phượng như một chiếc ô khổng lồ màu xanh đốm đỏ. Thân cây màu nâu sẫm, xù xì đẫm những u bướu. Lại gần, em thấy những chiếc rễ ngoằn ngoèo như đang uốn lượn trên mặt đất. Lá phượng thay đổi theo từng mùa trong năm.Mùa đông, cây rụng hết lá, phô ra những cành khẳng khiu như những bàn tay gân guốc đang ngửa xin chút gì của thời gian. Xuân sang, những giọt mưa phùn đã đánh thức các mầm non bé xíu. Chỉ sau một đêm, phượng đã khoác lên mình một chiếc áo mới màu xanh tuyệt đẹp. Từ lúc lá mơn mởn đến lúc kết nụ chẳng lâu là mấy. Nụ phượng đẹp lắm: bé bé xinh xinh như các cúc áo kết từng chùm trắng xoá. Xuân qua, hè về, phượng bắt đầu nở hoa. Mỗi bông phượng có năm cánh mỏng, màu đỏ rực. Hoa phượng có mùi hương chẳng giống loài hoa nào, một mùi hương mà chỉ đám học trò chúng em mới hiểu. Vào những ngày hè oi bức, còn gì thú vị hơn khi được vui đùa cùng đám bạn dưới gốc cây râm mát này cơ chứ!
Chúng em thường kể cho nhau nghe những câu chuyện tuổi học trò.Mấy đứa nghịch ngợm thì lấy nhụy phượng chơi chọi gà, đứa thì thách những cánh phượng làm thành chú bướm xinh ép vào trang vở. Cây phượng đẹp nhất vào tháng năm, lúc đó cả cây phượng nở tung ra một màu đỏ rực thắm giữa bầu trời xanh thoáng đãng. Khi ấy, phượng mang một sắc thái thật kiêu sa, dễ thương. Chúng em ngước nhìn lên cây phượng, bỗng thốt lên một câu:
Ôi! Đẹp quá! Đẹp quá! Hết mùa hoa phượng tàn dần, những cánh phượng rơi lả tả, lúc ấy cả sân trường tựa như trải lê tấm thảm nhung khổng lồ màu đỏ. Trên những cành phượng đã xuất hiện những quả phượng dài như quả bồ kết, khẽ đung đưa trước gió.
Bài văn tả cây cối (Mẫu 25)
Cạnh bờ ao nhà ngoại em có trồng một bụi chuối. Em yêu cây chuối vì nó mang đậm hồn quê mộc mạc giản dị, mang cả những kí ức tuổi thơ em.
Cây chuối không mọc riêng lẻ mà thường mọc thành từng bụi. Cây chuối mẹ ở giữa, to nhất, xung quanh là những cây chuối con đứng san sát nhau, em nhìn mà thường liên tưởng đến một “gia đình nhà chuối”. Thân cây chuối “mẹ” to tầm bắp đùi người lớn hoặc hơn. Không rắn chắc như thân xoan, thân đa, thân bàng, thân cây chuối mềm, được tạo nên từ nhiều lớp xốp, và càng lên cao thì càng thon lại. Tàu lá chuối dài và to tầm bằng lá dong. Lá mỏng, mỗi khi có gió thổi qua, cả bụi chuối lại vẫy vẫy những cánh tay dài, màu xanh, mềm mại. Trong khí những tàu lá to vươn ra hứng ánh nắng mặt trời, những chiếc lá non cuộn chặt lại như những phong thư còn chưa mở. Lấp ló trong tàu lá là bắp chuối màu tím thẫm, cuộn lại to bằng bắp chân trẻ con, nhọn nhọn như những búp sen. Xung quanh cổ bắp chuối là một vòng hoa trông như những vòng cổ thiên nhiên ban tặng để làm duyên làm dáng. Và cũng chính từ đó, là nơi mọc ra những buồng chuối. Một buồng có nhiều nải, một nải chuối lại có gần hai chục quả chuối. Chuối lúc xanh thì bé như ngón tay cái, có những đầu ruồi xinh xinh ở đầu. Khi chín, quả chuối bụ bẫm. rụng hết đầu ruồi, và đằng sau lớp vỏ nhẵn nhụi, sau màu vàng mỡ màng ấy là cái ngọt cái thơm đặc trưng của chuối tiêu. Hồi nhỏ em thích cùng lũ bạn ra chơi gần bụi chuối bởi chỉ cần nhìn màu xanh mát của những tàu lá đã thấy cái nắng hè oi ả dịu đi phần nào. Giờ mỗi lần về quê, vẫn mong những gói xôi nóng hổi bà gói vào lá chuối, những bát canh chuối xanh ngon ngọt, cái ngọt dịu của cốm quyện vào vị ngọt sắc của chuối khiến em không thể quên được…
Dù đi đến đâu, hình ảnh quê hương vẫn không phai nhạt trong tâm trí. Em sẽ lưu giữ mãi trong tim mình những hình ảnh bình dị nhất, nhỏ bé nhất, mà ý nghĩa nhất, trong đó có bụi chuối bên ao.
Bài văn tả cây cối (Mẫu 26)
Khu vườn nhà bà tôi xanh mướt với muôn vàn loài cây. Giữa những loài cây thân gỗ cứng cáp, góc vườn nhà bà xuất hiện một bụi chuối tiêu mềm mại, xanh tươi mơn mởn.
Từ xa nhìn lại, bụi chuối mọc liền sát nhau y như một gia đình đoàn kết với nhiều thế hệ khác nhau. Hai cây chuối lớn cao chừng hai mét chắc hẳn là ba mẹ của gia đình. Gốc chuối phình to hơn để nâng đỡ cả cây. Thân chuối thẳng đứng, to bằng cái cột đình, thuôn dần về ngọn và được khoác một chiếc áo choàng nâu bạc phếch. Chiếc áo này chính là những tàu lá đã già, bị khô cong rủ xuống. Lớp phía trong là lớp da màu xanh nõn, các tàu mềm mềm, mát mát xếp chồng lên nhau tạo nên thân chuối. Từ thân, các tàu lá chuối mọc dài như những chiếc quạt lớn. Lá chuối màu xanh biếc, nhẵn mịn, phấp phới trong gió. Chiếc lá trên cùng màu xanh nõn nà, còn cuộn tròn kín. Từ chính giữa các tàu lá mọc ra một bắp hoa chuối tim tím đỏ. Hoa chuối gần giống bắp ngô. Sau một thời gian, từng lớp hoa chuối rơi để lộ ra từng bẹ chuối xanh nõn, óng ánh như . Các bẹ chuối chi chít những quả. Quả chuối tiêu dài hơn một gang tay, cong cong hình lưỡi liềm. Khi còn non, chuối màu xanh tươi. Khi chín, loạt quả chuối xanh dần ngả vàng. Dường như, chuối giữ lấy màu vàng của nắng nên trái chuối chín cứ vàng tươi roi rói. Khi bóc lớp vỏ vàng, quả chuối bên trong tỏa ra hương thơm ngào ngạt như gọi mời người thưởng thức. Mấy cây chuối nhỏ hơn đứng bên ngả nghiêng theo gió. Một vài cây nhỏ xíu mới vươn khỏi mặt đất chẳng khác nào những đứa con mới chào đời. Nhìn “gia đình chuối” thật hạnh phúc bên nhau.
Dù chẳng phải thân gỗ cứng cáp, nhưng bao nắng mưa, bụi chuối tiêu này vẫn lặng yên đứng đó, cho ra bao trái ngọt thơm lừng. Tôi rất thích mùi hương ngào ngạt, thích vị ngòn ngọt khó cưỡng ấy của những quả chuối tiêu.
Bài văn tả cây cối (Mẫu 27)
Đi khắp các làng quê Việt Nam thì hình ảnh cây chuối thực sự là một trong những điều quen thuộc nhất như đã gắn bó với người nông dân từ bao đời nay. Và em cũng cảm thấy thêm yêu loại cây quen thuộc này rất nhiều.
Nhìn những tàu lá chuối ở trong vườn dường như vẫn cứ hớn hở ngửa bàn tay xanh lên trời, tàu lá dang rộng ra để có thể đón những làn mưa bụi của đất trời. Nhiều chiếc lá bị gió bão quật nát te tua trông thật giống một chiếc lược đang cứ chải đi chải lại trong không trung. Trong vườn có rất nhiều cây chuối, chuối cũng không mọc đơn lẻ một chút nào cả, ngay cả khi mới trồng thì bố em cũng trồng một cây một thôi. Theo thời gian thì cây đã lớn lên và mọc thêm biết bao nhiêu cây chuối con nữa. Khi cây chuối trưởng thành thì xung quanh nó cũng đã có đàn con đi theo. Có cả mầm chuối đang cố đội đất mọc lên nhìn thật vui và đông đúc.
Một đặc điểm nữa đó chính là ở phần thân chuối tròn có nhiều bẹ khéo đã cuộn chặt lại, kết lại thành thân. Ngay ở chính bẹ ngoài cùng mốc đen hoặc xanh nhạt thật đẹp mắt. Tất cả các tàu chuối mọc đều trên ngọn cây. Những tàu lá chuối to nhỏ và nó có độ dài ngắn khác nhau. Cây chuối đã lớn, trưởng thành thì đã ra các hoa chuối thật to, lâu dần nở bung ra và tạo thành nải chuối. Rất nhiều nải chuối được xếp lại thành buồng chuối sai quả thật thích mắt
Đặc điểm của cây chuối là chỉ ra quả một lần là bị thiêu chột, người ta lại chặt cây chuối đó đi. Quả chuối có rất nhiều chất dinh dưỡng, nếu như chuối xanh người ta hay dùng để nấu ốc, chuối chín ăn lại rất ngọt. Lá chuối cũng có thể gói bánh hay phơi khô để nhóm bếp. Thân cây chuối thái nhỏ làm thức ăn cho gia súc, gia cầm,…Cây chuối đã gắn bó với đời sống thân thiết của người nông dân Việt.
Cây chuối là một trong những loài cây ăn quả thật gần gũi với người nông dân. Đồng thời cũng có rất nhiều lợi ích trong cuộc sống. Em cũng rất thích cây chuối – cây biểu tượng cho thôn quê Việt này.
Bài văn tả cây cối (Mẫu 28)
Khắp dải đất Việt Nam, có một loài cây vô cùng quen thuộc với các làng quê, đó là cây chuối. Thân chuối to như cái cột nhà, màu xanh non, bóng loáng.
Những bẹ chuối già màu nâu nhạt, khi đã già héo vẫn nán lại, che chở cho con cháu trước mưa bão. Củ chuối to, rắn chắc, từ củ chuối ấy những cái rễ nhỏ bằng đầu ngón tay, như những con rắn vươn ra cắm xuống mặt đất nuôi cây. Lá chuối to, màu xanh non, xòe ra bốn phía. Búp chuối vươn ra từ chính giữa tàu lá, kiêu hãnh như một thanh kiếm chỉ thẳng lên trời. Chuối đứng thành từng bụi, cây trưởng thành đứng che chở cho những cây non vươn lên.
Em rất thích nhìn ngắm những cây chuối từ từ lớn lên, rồi ra hoa, kết quả. Chuối có quả quanh năm. Hoa chuối màu tím đậm, lúc đầu còn bé, từ từ lớn lên nghiêng hẳn về một bên. Rồi những bẹ hoa dần dần hé mở rồi tàn hơi, để lộ những quả chuối bé tí, màu trắng vàng hơi xanh, đầu còn gắn một bông hoa nhỏ, xếp sát nhau tạo thành nải chuối. Dần dần, quả chuối lớn dần, ngả sang màu xanh đậm. Cây chuối vì “đứa con” buồng chuối nặng chĩu mà nghiêng hẳn về một bên, nhưng vẫn gồng mình trước nắng gió nâng niu đàn con. Rồi ngày nó chờ đợi cũng đến, cả buồng chuối chín vàng, đưa hương bay xa.
Đó cũng là lúc cây chuối “từ giã cõi đời”. Mẹ em thường cắt những nải chuối vàng ươm ấy, đem biếu hàng xóm xung quanh. Còn thân chuối thì đem thái cho lợn ăn. Em rất thích ăn chuối, vị quả chuối ngọt thanh, bùi bùi trong miệng ăn rất thích. Em rất yêu quý cây chuối.
Bài văn tả cây cối (Mẫu 29)
Tết năm nào cả nhà em cũng về bà ngoại chơi, em cũng rất thích khu vườn của bà. Bà có một khu vườn rộng với nhiều cây ăn quả, mùa xuân nhìn khu vườn của bà như được khoác áo mới, cây nào cây nấy đều đâm chồi nảy lộc, bắt đầu ra hoa. Hôm ấy em để ý có thấy một cây chuối đang có buồng ở cạnh bờ ao.
Cây chuối cao khoảng 3 mét, trông rất xanh tốt, thân cây to chẳng khác gì cái cột đình, từ gốc lên đến ngọn thân cây nhỏ dần. Thân cây nhẵn bóng và tròn lẳn có chỗ màu xanh, chỗ lại mà mận chín, thân cây chứa rất nhiều nước nên ta sờ vào sẽ có cảm giác mát và dễ chịu. Thân cây chuối rất đặc biệt, nó không hề có cành mà chỉ có những tàu lá mọc ra trực tiếp trên ngọn cây. Lá chuối lại rất to vf dài, trông như những cái quạt khổng lồ, mặt trên màu xanh còn mặt dưới phủ lớp phấn trắng.
Điều đặc biệt là cây chuối đang có buồng, buồng chuối nặng dài hơn nửa mét đã kèo cây chuối nghiêng hẳn về một phía, trông cây chuối còng mình để gánh những đứa con mới tội nghiệp làm sao. Bà em có lấy một cái gậy lớn, chống cho cây chuối không bị nghiêng thêm nữa, vì nếu không chống, một trận gió to sẽ làm đổ cả cây lần buồng chuối. Buồng chuối được an toàn nên trông chúng rất mập mạp, phải có đến hơn chục nải chuối trên một buồng ấy, nải nào cũng to và nhiểu quả, quả chuối màu xanh to mập và dài ra trông thật thích mắt. Bà em bảo tiếc là chuối đợt này chưa chín, khi nào các cạnh quả chuối nhẵn ra thì lúc đó chuối mới già, cắt về mới chín ngon được, nhưng chuối chín như vậy sẽ không ngon bằng chuối chín cây.
Lần về quê ấy em đã không được ăn quả chuối chín nhà bà nhưng bù lại em đã được ăn món chuối xanh nấu ốc mà bà nấu, món ăn thật ngon và mang đậm hương vị đồng quê, em không bao giờ quên được hương vị đó.
Bài văn tả cây cối (Mẫu 30)
Mùa xuân, khi chim hót líu lo, những con bướm dập rờn trong nắng ấm thì cũng là lúc cây cối đâm chồi, nảy lộc. Trong dịp nghỉ tết, em được bố mẹ cho về thăm bà ngoại. Vừa về đến nhà, em chào mọi người rồi chạy tót ra vườn chơi. Em thích vườn nhà bà lắm. Mỗi dịp xuân về, mảnh vườn của bà như được khoác lên tấm áo mới, tươi sáng, sinh động hẳn lên. Ở đó có rất nhiều loại cây ăn quả. Nhưng em thích nhất một bụi chuối tiêu sai quả ở góc bờ ao.
Nhìn từ xa cây chuối cao hơn đầu người. Lại gần mới thấy có cây cao bằng mái ngói nhà bà em. Từ gốc lên đến ngọn, thân cây càng nhỏ dần. Thân cây chuối nhẵn bóng, có chỗ màu xanh nhạt, chỗ khác lại phơn phớt màu mận chín, sờ tay vào ta có cảm giác mát và dễ chịu. Nhưng đấy là phần thân cây còn tươi. Phần thân có lớp vỏ đã khô thì thô ráp, xù xì. Cây chuối rất đặc biệt: không có cành mà chỉ có lá mọc ra từ thân cây. Lá chuối rất to và dài, mặt trên có màu xanh thẫm, mặt dưới màu nhạt hơn, lại có một lớp phấn trắng mỏng phủ lên.
Buồng chuối dài hơn nửa mét. Mỗi buồng có đến chục nải. Hầu hết các quả còn xanh, chưa ăn được. Nhưng có vài quả đã chín, màu vàng tươi, trông rất hấp dẫn. Đó là món khoái khẩu của lũ chim chào mào, chúng thường xuyên đến đây, gọi nhau ríu rít. So với chuối trẩy xanh đem dấm thì chuối chín cây ngọt hơn hẳn và có mùi thơm lạ lùng khó quên! Viết đến đây em vẫn còn chảy nước miếng!
Hôm ấy bà kể cho em nghe là cây chuối không chỉ cho ta quả để ăn mà còn có rất nhiều công dụng khác nữa: thân cây dùng làm thức ăn cho lợn, lá chuối dùng để gói bánh, hoa chuối để làm nộm... Ngoài ra quả chuối xanh còn để nấu món chuối ốc ngon tuyệt.
Không ngờ cây chuối lại có nhiều ích lợi như thế. Em đã chụp được nhiều bức ảnh của bụi chuối ở vườn nhà bà. Và hình ảnh cây chuối vẫn còn in đậm trong trí nhớ của em.
Xem thêm một số bài văn tả hay khác:
TOP 22 bài Tả cây vải thiều (2024) SIÊU HAY
TOP 20 bài Tả cây hoa phượng (2024) SIÊU HAY
TOP 35 bài Tả cây bàng (2024) SIÊU HAY
TOP 50 Bài văn Tả cây xoài (2024) SIÊU HAY
TOP 50 Bài văn tả cây mít (2024) SIÊU HAY
TOP 50 Bài văn tả cây vú sữa (2024) SIÊU HAY
TOP 30 Bài văn Tả cây chuối trong vườn em lớp 5 (2024) SIÊU HAY