Đề bài: Tả cây tre
Dàn ý chi tiết tả cây tre
Dàn ý chi tiết tả cây tre số 1
1. Mở bài
Tuy không sinh ra và lớn lên ở làng quê, nhưng em cũng có những ấn tượng sâu sắc về lũy tre làng, bởi mỗi dịp về thăm quê, bước tới đầu làng, thứ đầu tiên em thấy vẫn là lũy tre xanh tốt đang đung đưa trước gió như chào mời, vẫy gọi.
2. Thân bài
* Giới thiệu bao quát về lũy tre làng:
- Tre là loài vốn sống đoàn kết, tựa như cái tinh thần của người dân Việt Nam, tre chẳng thích mọc riêng rẽ trơ trọi một thân một mình bao giờ, mà lúc nào cũng ưa mọc thành hàng, thành lũy, ôm ấp, vun vén cho nhau, tránh khỏi giông bão.
- Tre mọc thẳng, bao đời nay vẫn thế, thẳng từ lúc tre mới chỉ là cái búp măng bé xíu vừa trồi lên khỏi mặt đất.
- Đi khắp làng khắp xóm, người ta thấy tre xanh mướt mọc thành lũy kiên cố ở đầu làng như bức tường thành bảo vệ, còn trong giữa xóm làng, cứ thỉnh thoảng lại có một bụi tre mọc.
* Tả chi tiết về cây tre:
- Tre là loài cây thuộc họ lúa, nhìn bề ngoài trông giống những cây mía xanh ngắt.
- Một thân tre như vậy mọc cao hết cỡ cũng tầm vài chục mét, mà chẳng ai đi đo đếm được, thân cây gồm nhiều gióng, nhiều ống rỗng ghép lại với nhau bằng các mấu đặc ruột.
- Cả thân cây mang một màu xanh thẫm, vỏ ngoài sờ vào thấy khá nhẵn nhụi, thân rất cứng và chắc. Trên thân tre còn có cả gai, nhưng ít chủ yếu mọc ra từ chỗ mấu nối.
- Lá tre nhiều và tập trung hết ở phần ngọn, lá mỏng nhỏ, thuôn dài và hơi nhọn, màu xanh lục, sờ thấy nhám, cạnh sắc nếu không cẩn thận có thể làm đứt tay.
- Hoa tre thì hiếm ai gặp được, nhưng nghe nói rất đẹp, cả một đời, một thân tre chỉ có một lần ra bông.
* Giá trị của cây tre
- Tre dựng nhà, làm đồ gia dụng, tre cũng tham gia vào lao động sản xuất, thời kỳ chinh chiến tre lại cũng tham gia chiến đấu.
- Tre chính là người bạn thân thiết của con người, là biểu tượng của làng quê Việt Nam.
3. Kết bài
- Em không có nhiều kỷ niệm với lũy tre làng, nhưng trong tâm trí em tre xanh vẫn luôn mang một ý nghĩa đặc biệt, thể hiện tinh thần đoàn kết, bền bỉ của con người Việt Nam ta.
- Tre cũng lưu giữ những vẻ đẹp đơn sơ, mộc mạc; thiếu lũy tre làng, quê hương Việt Nam bỗng trở nên thiếu vắng hẳn đi một nét đặc trưng, chân chất.
Dàn ý chi tiết tả cây tre số 2
1. Mở bài
- Giới thiệu chung về cây tre (loài cây quen thuộc với làng quê Việt Nam).
2. Thân bài
- Tả hình dáng cây tre (dáng tre, họ tre, lá tre, thân tre, rễ tre…).
- Nêu công dụng của cây tre (làm rổ, tỏa bóng mát…).
- Cây tre thân thiết với nhân dân như thế nào (biểu tượng của làng quê…).
- Tình cảm đối với lũy tre làng (yêu thương, gắn bó…).
3. Kết bài
- Đất nước có vô vàn sắc màu tươi trẻ nhưng không thể thiếu đi màu xanh của cây tre. Màu xanh ấy đã trở thành bản sắc, biểu tượng cho dân tộc.
Sơ đồ tư duy tả cây tre
Tả cây tre ngắn gọn nhất
Tả cây tre (Mẫu 1)
Ở quê em, đi đến nơi nào cũng nhìn thấy những bụi tre. Hình ảnh cây tre đã trở nên quá quen thuộc đối với em từ lúc em còn nhỏ cho tới bây giờ.
Những cây tre mới đẹp làm sao. Thân của cây tre thẳng và mọc lên cao vút đâm thẳng lên bầu trời. Vỏ của thân tre nhẵn mịn, khi sờ vào có cảm giác mát lịm. Thân tre được chia làm nhiều đốt khá bằng nhau. Em không thể đếm được mỗi cây tre có bao nhiêu đốt tre bởi vì nó có rất nhiều đốt. Nhưng có lẽ không có cây tre nào có đủ 100 đốt tre như trong chuyện Cây tre trăm đốt. Thân cây tre to bằng cổ tay của người lớn và có rất liều lá. Những cái lá tre dài, mỏng manh, đầu nhọn và có màu xanh. Lá của cây tre mọc sát nhau, chỉ cần có cơn gió thoảng qua là chúng chạm vào nhau kêu xào xạc như đang cùng nhau trò chuyện. Những buổi trưa hè, tre tỏa bóng mát cho người dân đi làm đồng về ngồi nghỉ bên dưới. Những chú chim nhảy nhót trên bụi tre và cất tiếng hót véo von. Những gốc tre mọc túm tụm lại với nhau tạo thành lũy tre, bụi tre. Những cây con mọc xung quanh gốc khiến cho cây tre trở nên chắc chắn hơn. Cây to che chở cho cây nhỏ.
Mỗi buổi chiều em thường ngồi dưới bụi tre để hóng gió mát. Không gian làng quê lúc này thật yên bình mang đến cho em cảm giác bình an.
Tả cây tre (Mẫu 2)
Lũy tre đã trở thành biểu tượng quen thuộc của làng quê. Ở quê em cũng vậy, nơi đâu cũng thấy những bụi lớn nhỏ xanh ngăn ngắt nhưng em thích nhất là bụi tre ngà ở đầu làng.
Sao mà chúng đẹp và thân thương đến thế! Thân tre thẳng, cao vút lên bầu trời, Ấp má vào đó thấy thật mát và nhẵn như da em bé, không một vết sần sùi. Vì là tre ngà nên nó mang một màu vàng óng ả. Thân cây có nhiều đốt mà dường như đốt nào cũng bằng nhau, tạo hóa thật khéo sáng tạo. Nhìn những đốt tre ấy làm em nhớ tới câu chuyện cổ tích “Cây tre trăm đốt” với câu thần chú: “Khắc xuất, khắc nhập” mà bà nội vẫn hay kể. Xinh xắn nhất là những chiếc lá tre nhỏ bé. Lá tre dài, mỏng mảnh, màu xanh, đầu nhọn nhọn. Lá tre mọc sát nhau nên mỗi khi có cơn gió thổi tới, chúng cọ vào nhau xào xạc, xào xạc như đang thầm thì nói chuyện. Nhất là vào buổi trưa hè, bụi tre tỏa bóng mát. Có chú trâu buộc dưới gốc cây cọ mình vào thân tre mát quá nên lim dim đôi mắt. Bỗng đâu một tiếng chim vang lên lanh lảnh, chú trâu giật mình như vừa tỉnh giấc mộng.
Bao giờ tre cũng mọc gần nhau thành từng bụi, từng khóm không tách rời. Chúng chẳng khi nào tranh cãi nhau mà sống rất hoà thuận. Những cây tre cao lớn vươn mình như để che chở cho cây con. Gốc cây chụm lại với nhau và tán thì xoè rộng như cây ô khổng lồ. Một vài có con mọc ở bên là thế hệ tương lai thay thế cho thế hệ trước. Nom chúng rất khoẻ khoắn.
Em rất thích ngồi dưới bụi tre vào những buổi chiều về. Những khi thanh vắng, không gian tĩnh lặng, em như còn nghe thấy chúng thủ thỉ tâm sự nữa.
Tả cây tre (Mẫu 3)
Ở đầu làng em có một khóm tre già. Em không biết nó trồng từ lúc nào nhưng bây giờ nó đã to, cao hơn cả ngôi trường em đang học.
Bụi tre này cao trên tám mét, thân thẳng đuột. Những cây tre ôm sát nhau đếm không xuể. Thân cây được chia làm nhiều đốt, không có màu nâu đất như nhiều loại cây khác mà óng óng một màu xanh. Những nhánh tre thường rất nhỏ, mọc ngay dưới gốc và hay có gai gồ ghề. Lá tre nhỏ bằng một nửa lá xoài, lúc còn non cũng cuộn lại như lá chuối, sau dần dần xòe ra cho gió đưa đẩy.
Quanh khóm tre được bao bọc bằng những dây lá bát. Khóm tre dày nhất là ở phần gốc, càng lên cao càng thưa dần. Tuy là một loài cây lấy gỗ, nhưng rễ của nó lại là rễ chùm, chằng chịt như có hàng triệu con giun khổng lồ. Rồi ngày tháng qua đi, những cây tre cũng dần già đi bị chủ chặt về, để nhường chỗ cho những búp măng: búp màu xanh, búp màu nâu xen kẽ nhau trông thật vui mắt. Thế rồi những búp măng ấy cũng lớn dần dần, từ giã lớp vỏ bên ngoài để trở nên vững chãi và rắn chắc hơn.
Tre rất có ích. Lá tre có thể nhóm lửa. Gỗ để đóng bàn ghế, giường…Thỉnh thoảng, người ta còn nhổ cả rễ tre về làm thuốc. Nếu ai có dịp được thưởng thức những búp măng thì thật tuyệt! Do tre có ích như thế, nên em yêu biết bao những khóm tre đầu làng.
Tả cây tre (Mẫu 4)
Mỗi loại cây một vẻ đẹp riêng, một công dụng riêng. Nhưng gần gũi và thân thuộc nhất với con người Việt Nam vẫn là cây tre.
Dáng tre thẳng đứng từ gốc tới ngọn. Gốc bám chặt với lòng đất nên rất cố định. Thân tre thẳng đứng, vỏ láng và được phân vào nhiều mắt trông rất đẹp. Càng lên cao thân nó càng thu nhỏ lại và đâm thẳng lên trời, cây tre cao khoảng mười mét, lá tre dài và nhọn, màu xanh đậm đều đặn được tỏa mát phía sau nhà, cây tre rất có lợi trong đời sống sinh hoạt và trong chiến đấu. Quê em cây tre dùng để phục vụ đời sống con người, tre dùng để làm cột nhà, làm đũa ăn, làm rổ để đựng cá và các dụng cụ khác, tre dùng để làm chông gai, tầm vông vạt nhọn để chống quân xâm lược. Cây tre là hình ảnh quen thuộc của làng quê Việt Nam.
Cây tre tượng trưng cho lòng dũng cảm, ngay thẳng, đùm bọc và thương yêu nhau. Dù có đi đâu xa em vẫn luôn nhớ về quê hương với những rặng tre xanh rì rào.
Tả cây tre chi tiết nhất
Tả cây tre (Mẫu 1)
Quê hương – hai tiếng giản dị mà nặng trĩu ân tình. Quê hương trong các bạn là gì? Là cây đa, bến nước, sân đình hay cánh đồng thẳng cánh cò bay? Quê hương trong tôi là những gì bình dị, thân thuộc nhất, một tình yêu nồng đượm: yêu quê là yêu cả lũy tre xanh rì rào trong gió.
Tôi chẳng hay biết lũy tre xanh có tự bao giờ, chỉ biết bao năm tháng qua đi, nó vẫn lặng lẽ ở đây như vị Thần làng canh giấc ngủ bình yên cho quê hương. Thân tre cao vút, xanh, mọc thẳng. Trên thân chia ra thành những đốt nhỏ cao chừng một gang tay người lớn. Cây có những cành tăm chi chít đan xen như những ngón tay bé nhỏ vẫy chào cuộc đời, con người. Lá tre không xanh thẫm một màu sức sống. Lá tre không dài, dáng thuôn nhọn, to chỉ bằng một nửa lá nhãn. Tre mọc thành từng rặng chứ không sống đơn lẻ. Phải vậy mà khi nhắc tới tre, người ta thường nghĩ tới tinh thần đoàn kết của cả một dân tộc? Ở dưới gốc là những búp măng nhọn khỏe khoắn mà chúng tôi từng tự hào là biểu tượng cho tuổi nhi đồng thơ ngây, trong sáng.
Tre đã sống cùng quê hương cả một đời dài đầy thăng trầm. Tre rủ bóng che mát cả một quãng đường dài đầy nắng vào những ngày hè chói chang. Tre chứng kiến không biết bao nhiêu những trò ô quan, nhảy dây, chuyền chắt,… của lũ trẻ chúng tôi. Trưa làm đồng về mệt, các bác, các cô ngồi nghỉ dưới rặng tre, trò chuyện rôm rả. Chiều chăn trâu, lũ mục đồng buộc trâu ở gần rặng tre để thả diều, thổi sáo,… Tre đã gắn bó với cuộc sống sinh hoạt của quê hương.
Người ta thường nói: “Như tre mọc thẳng, con người không chịu khuất” – tre là biểu tượng của sự dũng cảm, bất khuất, là biểu tượng của lối sống ngay thẳng, kiên cường, cứng cỏi, dẻo dai của con người Việt Nam. Nhắc đến quê hương Việt Nam, người ta thường nhắc tới lũy tre là vì vậy? Tre có mặt trong cuộc sống sinh hoạt của con người quê tôi: cái rổ, cái rá bà đan, quang gánh của mẹ, que chuyền của lũ chúng tôi,… Tre trở thành một người bạn không thể thiếu với quê hương tôi.
"Tre xanh… Xanh tự bao giờ?” – Tre ngàn năm vẫn mãi tươi màu như thế, mãi gắn bó với quê hương tôi và trong tim mỗi người nơi đây. Ngày mai rời xa miền quê yên bình này, tôi sẽ mãi nhớ quê hương, nhớ về một lũy tre luôn rì rào trong gió.
Tả cây tre (Mẫu 2)
Cây tre là một loại cây được trồng phổ biến ở khắp các vùng miền, đặc biệt là các vùng nông thôn của Việt Nam. Như bao vùng quê khác, quê hương em trồng rất nhiều tre, hầu như mỗi nhà đều trồng trước cửa một khóm tre xanh. Những khóm tre này lúc nào cũng tươi tốt, sống đoàn kết bên nhau và dù thời tiết có khắc nghiệt đến đâu thì những rặng tre này vẫn kiên cường, cùng nhau chống đỡ và phát triển.
Trước cửa nhà em có trồng một khóm tre rất lớn, thân cây xanh mướt, thẳng tắp. Những cây tre này mọc rất cao, khoảng từ bốn đến năm mét, mỗi khi có gió lớn, những cây tre này lại đung đưa, nghiêng ngả theo gió. Tuy nhiên, nhìn bề ngoài những cây tre có thể mềm yếu nhưng không dễ bị quật ngã chút nào, dù có gió bão, mưa dông lớn đến đâu thì chúng cũng kiên cường cùng nhau chống đỡ. Bão đi qua thì những cây tre này vẫn hiên ngang đứng thẳng tắp, như chưa hề trải qua sự tàn phá dữ dội nào vậy. Những cây tre không mọc đơn lẻ như những loài cây khác, chúng thường mọc thành khóm, mỗi khóm có từ bảy đến mười cây tre, to nhỏ khác nhau. Cũng khóm tre này cũng liên tục phát triển, những cây tre nhỏ vẫn tiếp tục được mọc ra từ những cây măng, vì vậy mà mọi người có câu: “Tre già măng mọc”. Những cây tre rất vững chắc là bởi vì chúng mọc thành khóm, cũng bởi vì cấu tạo của thân tre. Thân tre được nối liền với nhau bởi những mắt tre, hay còn gọi là mấu tre. Những mấu này rất cứng, chúng hợp lại với thân tre, tạo ra sự mềm dẻo nhưng vô cùng vững chãi, mưa gió không thể quật đổ. Lá tre rất nhỏ và dài, thường mọc ra ở ngọn tre. Tre cũng có hoa nhưng rất khó để có thể nhìn thấy, phần vì tre ở trên cao, phần vì tre cũng rất hiếm khi ra hoa. Em chỉ nghe bà em kể lại, hoa tre có màu trắng và nở rất đẹp.
Tre vô cùng gần gũi với cuộc sống của người dân Việt Nam, trong thời kỳ đấu tranh chống giặc ngoại xâm, tre làm thành những chiếc chông, những chiếc gậy, cùng con người xông pha trận mạc. Trong truyền thuyết “Thánh Gióng”, khi xông pha chiến trận, khi đánh nhau với kẻ thù, Thánh Gióng đã dùng những cây tre ven đường, lũ giặc cũng vì vậy mà bị tiêu diệt hết. Trong đời sống sinh hoạt hàng ngày, tre vô cùng hữu ích với cuộc sống của con người. Tre dùng làm những chiếc rổ, chiếc rá. Tre làm thành những chiếc tăm, làm những chiếc gậy để gẩy rơm, thành những chiếc cọc vững chắc…
Như vậy, tre xanh không chỉ là một loài cây được trồng phổ biến ở các làng quê Việt Nam, mà tre tự bao giờ đã trở thành biểu tượng của người Việt Nam, cứng cỏi kiên cường, dù có khó khăn, chông gai đến đâu cũng không làm khó được tre. Dù trong hoàn cảnh khắc nghiệt nhất thì những cây tre vẫn đoàn kết bên nhau và phát triển mạnh mẽ.
Tả cây tre (Mẫu 3)
Cây tre gắn bó với người nông dân Việt Nam từ hàng nghìn năm rồi. Hình ảnh làng quê Việt Nam từ xưa gắn liền với luỹ tre làng.
Cây tre đã đi vào cuộc sống của con người Việt Nam như một hình ảnh bình dị mà đầy sức sống, dẻo dai chống chịu thiên tai, gió bão và giặc ngoại xâm.
Tre có rất nhiều công dụng khác nhau: làm nhà cửa (vì kèo, lanh tô, phên liếp, vách tường…), làm vô số vật dụng: cái cần câu, cái vó cất tôm cất tép, cái đó, bè mảng, cái cầu ao và cả những cái cầu bắc qua những con mương, con kênh nhỏ; làm chông, làm tên bắn chống giặc ngoại xâm…Tre từng được sử dụng phổ biến để làm đồ gia dụng: bàn ghế, giường chõng, các loại vật dụng sinh hoạt từ cái đòn gánh và đôi quang (thứ vật liệu đa dụng để gánh mọi thứ ra đồng và gánh lúa từ đồng về nhà, chưa kể còn được dùng như một thứ “tủ lạnh” thông thoáng để bảo quản thức ăn và chống chó, mèo, chuột hữu hiệu) đến cái khung cửi, cái xa quay sợi, cái rổ, cái rá, cái giần, cái sàng gạo, cái rế đựng nồi, cái gáo múc nước, cái bừa, cái cào, cái ách khoác lên cổ con trâu cày đến con dao cật nứa cắt rốn lúc chào đời, cái quạt nan, đôi đũa, cái tăm… nhiều thứ vật dụng làm bằng tre còn được dùng đến ngày nay. Đấy là còn chưa nói tới các loại vật dụng của nhà nông, cũng như nhiều loại vũ khí thời xưa của cha ông ta đều có phần cán, phần tay cầm làm bằng một loại cây nào đó thuộc họ tre. Cây gậy tầm vông thời đánh Pháp xâm lược là một chứng tích đã đi vào lịch sử. Cây nêu dựng lên trước cửa nhà vào dịp năm mới thời xưa để trừ ma quỷ, cái ống đựng bút và quản bút lông của các nhà nho mà những năm gần đây về nơi thôn dã ta còn thấy, đến những cánh diều mà hôm nay con trẻ còn chơi… tất cả đều làm từ tre.
Đã bao đời nay, tre gắn bó với mảnh đất làng quê của em. Em cũng coi cây tre như một người bạn với nhiều kỉ niệm thật tuyệt vời.
Tả cây tre (Mẫu 4)
Hình ảnh quê hương trong tâm trí em thật đẹp, thật thanh bình và yên ả. Vẻ đẹp ấy được dệt nên từ sự hiền hòa của những dòng sông quê, từ những cánh đồng lúa xanh ngát bao la, từ những rặng dừa thẳng tắp... Nhưng đối với em thì hình ảnh lũy tre làng xanh mát, rì rào trong gió thanh luôn đẹp nhất và thân thuộc nhất.
Tre là một loại cây truyền thống của Việt Nam, đã có từ rất lâu như có người đã nói: "Tre xanh xanh tự bao giờ/ Truyện ngày xưa đã có bờ tre xanh". Tre không bao giờ mọc riêng lẻ từng cây mà mọc thành từng khóm, từng bụi, từng lũy. Nhìn từ xa, rặng tre làng như bức tường thành vững chãi bao bọc, ôm ấp những mái nhà ngói san sát đỏ. Không giống những loài cây khác, tre có một đặc tính rất riêng là luôn mọc thẳng. Từ khi còn là mầm măng nhỏ bé đến khi lớn cao chừng mười mét che luôn đâm lên thẳng tắp, mặc cho mưa gió bão bùng.
Phải chăng đó cũng là một phẩm chất đáng quý của người Việt ta: luôn sống ngay thẳng, dù nhỏ bé nhưng biết đoàn kết để vượt qua mọi thử thách, gian nan. Thân tre không to như những loài cây cổ thụ khác. Nó có hình tròn, khoác lên mình tấm áo xanh thẫm, gầy guộc nhưng rất cứng và khỏe khoắn. Có thể nói tre là loại cây duy nhất có một sức sống mãnh liệt. Tre có thể sống ở những nơi sỏi đá khô cằn hay những vùng đất màu mỡ. Có được điều ấy một phần là bởi bộ rễ của tre rất xum xuê, đâm sâu xuống lòng đất để hút chất dinh dưỡng từ đất mẹ. Từ thân tre mọc ra tua tủa biết bao nhiêu cành lá. Cành tre khá nhỏ, đâm ra tứ phía như những cánh tay vươn ra đón lấy ánh nắng mặt trời. Lá tre màu xanh thẫm, thuôn dài và rất mỏng. Vào những trưa hè nóng nực, trong cơn gió mát từ cánh đồng bao la, bụi tre lại xì xào như tiếng nói chuyện của những chiếc lá. Thỉnh thoảng, một vài chiếc lá lìa cành, chao nghiêng giữa không trung rồi đáp xuống mặt nước nhưng những chiếc thuyền bé nhỏ dạo chơi trên sông. Nhiều người thường nghĩ rằng tre không có hoa nhưng thực ra tre chỉ ra hoa một lần. Mỗi khi từng chùm hoa nhỏ li ti màu trắng ngà điểm xuyết cành lá cũng là dấu hiệu của một vòng đời sắp kết thúc.
Tre rất gắn bó với cuộc sống người nông thôn đồng thời góp phần tô điểm cho cảnh sắc quê hương em. Dưới gốc tre mát là nơi vui chơi lý tưởng của bọn trẻ nhỏ. Rồi cành tre là những đồ chơi hữu ích từ chiếc cần câu dẻo dai đến từng chiếc hộp cứng cáp. Tre còn là bạn của nhà nông. Tre làm cán cuốc, cán cày giúp người nông dân đỡ mệt nhọc. Thân tre còn được đan thành những chiếc chõng vững chãi, là nơi say giấc cho bao đứa trẻ, là nơi trò chuyện của các cụ già bàn về một vụ mùa bội thu. Tre còn điểm tô vẻ đẹp cho các cô gái Việt. Hình ảnh những người con gái duyên dáng với chiếc nón tre đã đi vào bao áng văn thơ như một vẻ đẹp thanh khiết và trong trẻo. Không chỉ làm bạn với con người thời bình mà tre còn là người chiến sĩ anh dũng trong công cuộc kháng chiến chống ngoại xâm từ những chiếc cọc tre trên sông Bạch Đằng đánh đuổi quân Nam hán đến những chông tre, gậy tre đánh bại kẻ thù thời kháng chiến chống Pháp, chống Mĩ.
Cây tre thật đẹp và có ích. Tre vừa mang trong mình vẻ đẹp rất Việt Nam lại là người bạn đồng cam cộng khổ, người đồng chí đồng đội gắn bó với nhân dân ta từ bao giờ. Em mong cây tre xanh sẽ luôn đồng hành cùng dân tộc ta trên từng chặng đường dài.
Tả cây tre (Mẫu 5)
Có nhà thơ đã viết:
"Thân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao nên luỹ nên thành, tre ơi!"
Luỹ tre làng em đẹp lắm. Đứng trên rú Chàng, đứng trên cầu Độ mà ngắm, luỹ tre làng em xanh um một màu. Trời giông bão, cây tre ôm chặt lấy nhau, chở che cho mái đình, mái chùa, bảo vệ cho hàng trăm ngôi nhà. Trời nắng hạn, nóng như nung, lũy tre tỏa bóng mát. Gió thổi, lũy tre phấp phới rung lên, xua đuổi cái nóng, quạt mát cho em nhỏ, cho cụ già. Thời kháng chiến, luỹ tre làng là chiến hào chống càn, là nơi từng phơi đầy xác giặc.
Tre đủ loại. Có tre to để đan lát, làm hàng thủ công, để làm nhà cửa, lều quán. Có tre gai làm cho luỹ làng kiên cố. Mùa xuân, măng tre mập mạp, nhọn hoắt như chông, mọc lên tua tủa. Luỹ tre làng em là nơi trú ngụ của đàn cò, bầy vạc, là nơi trú ngụ của hàng trăm loài chim. Sáng sớm bình minh, chim chóc cất tiếng hót rồi tung cánh bay đi tìm mồi. Trời chập choạng, luỹ tre là tổ ấm cho đàn chim trời hiền lành, đáng yêu kéo về kêu râm ran, tỉ tê trò chuyện.
Đêm đêm nằm ngủ, em nghe luỹ tre thầm thì.
Bước ra khỏi nhà, khỏi làng, trên đường đi học, em ngoái cổ lại nhìn luỹ tre làng, lòng xôn xao tự hào về nơi chôn nhau cắt rốn thân yêu. Luỹ tre làng là bến quê của em.
Tả cây tre (Mẫu 6)
Tuổi thơ của một đứa trẻ ở nông thôn như em là những ngày tháng cùng với bạn bè nô đùa trên những cánh đồng, những con đường rợp bóng những lũy tre xanh.
Khi con nhỏ, tre chỉ là một mầm măng yếu ớt với cái thân hình nón, trên đầu nhọn hoắc và khoác ngoài nhiều lớp áo xếp chồng lên nhau bao lấy tấm thân nhỏ bé. Đến khi trưởng thành tre vươn lên cao lớn. Thân tre gầy guộc, hình ống và nên trong rỗng, bên trong màu xanh lục, đậm dần xuống gốc. Lá tre mỏng manh, có màu xanh non mơn mởn với những hình gân song song trên lá như những chiếc thuyền nan rung rinh theo những cơn gió thoảng. Rễ tre thuộc loại rễ chùm, gầy guộc và cằn cỗi nhưng bám rất chắc chắn vào đất giúp giữ mình không bị đổ trước những cơn gió dữ.
Hình ảnh bụi tre gắn liền với cuộc sống và con người thôn quê, cùng với cây đa, giếng nước, cây tre đã trở thành một thứ “đặc sản” của làng quê Việt Nam. Từ Nam ra Bắc, vùng quê nào bạn cũng có thể bắt gặp hình ảnh rặng tre xanh mát đung đưa vui đùa cùng gió. Dưới bóng trẻ, bác nông dân có nơi để ngả lưng chợp mắt sau buổi làm đồng vất vả, những chú trâu có chỗ nghỉ chân mà nhởn nhơ gặm cỏ, những chú chim nhỏ có nơi đậu lại để cất tiếng hót vang...
Tre gần gũi trong cuộc sống của con người. Từ chiếc nôi tre ta nằm lúc bé hay cái giường, tủ tre, cho đến cái cán cày cán cuốc, chiếc rổ bắt cá... Tre được dùng để đan thành mành làm trang trí, tre làm đũa ăn cơm, tre làm điếu cày, ấm trà, ống tiêu ống sáo... Từ trẻ con đến người già, từ phụ nữ đến nam giới, chắc chắn ai cũng đã sử dụng đồ dùng nào đó được làm bằng tre. Ngoài ra, măng tre được dùng làm thực phẩm, lá tre thì có thể làm thức ăn cho gia súc. Em vẫn nhớ đến hương vị đậm đà của món canh măng nấu với xương của mẹ mỗi dịp tết đến.
Riêng em, cây tre giống như một người bạn. Tre gắn bó với những kỉ niệm tuổi thơ tươi đẹp bên những người bạn. Tre xuất hiện trong những câu chuyện cổ tích của bà. Em yêu cây tre cũng vì như vậy đó.
Tả cây tre hay nhất
Tả cây tre (Mẫu 1)
“Tre xanh xanh tự bao giờ
Chuyện ngày xưa đã có bờ tre xanh”
Mỗi cây một vẻ đẹp riêng, một công dụng riêng. Nhưng gần gũi và thân thuộc nhất với con người Việt Nam vẫn là cây tre, nếu thiếu đi lũy tre già thì không còn là làng quê nữa.
Nhìn từ xa xa, các bạn sẽ thấy lũy tre như bức tường thành kiên cố đang bảo vệ bao quanh thôn xóm mình. Nhưng khi bước tới gần mới thấy “thân gầy guộc lá mong manh”, cây tre nhỏ nhắn với thân dài thẳng, được chia thành những đốt nhỏ đều nhau. Thân cây thường có màu xanh thẫm, các đốt thì có màu hơi xanh đậm hơi vàng. Cây tre không đứng riêng lẻ với nhau, mà thường tạo thành từng lũy với cây này tựa cây kia, dựa vào nhau cùng vươn lên bất chấp nắng mưa để đón lấy ánh sớm bình minh.
Các nhánh tre thường không mọc trên cao mà mọc ngay gần dưới đất, chúng có rất nhiều gai gồ ghề và thường rất nhỏ. Còn lá tre thì mỏng, nhọn, to chỉ bằng nửa lá xoài mà thôi, tuy lá tre trông mảnh khảnh nhưng rất dẻo dai. Họ nhà tre có đến vài chục loại khác nhau, nhưng cùng một điểm tương đồng, đó là cùng có mầm non măng mọc thẳng. Và tre cũng có hoa đó các bạn, nhưng phải hơn một trăm năm nó mới ra hoa một lần. Hoa tre mọc thành từng chùm có màu vàng nhạt. Mùi thơm của hoa tre cũng rất đặc biệt.
Cây tre có nhiều loại, mỗi loại lại mang đến cho chúng ta một công dụng riêng. Có tre to để đan lát, có tre để làm hàng thủ công. Tre còn có thể được sử dụng để làm nhà cửa, lều quán. Tre gai lại là người canh gác giúp cho cho luỹ làng ta trở nên kiên cố.
Nói tóm lại, cây tre đã góp phần tô điểm cho cảnh sắc quê hương. Tre ôm lấy xóm làng, làm phong cảnh làng quê thêm phần duyên dáng, thêm phần thanh bình. Còn gì đẹp hơn những hình ảnh những mái đình, ngôi chùa thấp thoáng dưới bóng tre xanh, ánh trăng vàng treo lơ lửng trên ngọn tre.
Tả cây tre (Mẫu 2)
Đối với con người Việt Nam, cây tre là loài cây thân thuộc và gần gũi nhất. Từ bao đời nay, cây tre đã gắn liền với đời sống của người dân và là biểu tượng của làng quê Việt Nam.
Tre mọc với nhau từng lũy, từng thành bảo vệ quanh thôn xóm. Nếu tách riêng từng cây tre thì chúng có thân gầy guộc và lá thì mỏng manh, nhỏ và nhọn. Thân cây tre thẳng đuột và dài tới vài mét, thậm chí là cả chục mét. Cái thân nó chia thành nhiều đốt nhỏ và rất đều nhau. Chúng có màu xanh thẫm. Tuy nhỏ bé nhưng cây tre nọ nằm tựa vào cây tre kia tạo thành một khối vững chắc. Chính vì vậy mà dù mưa gió bão bùng chúng vẫn luôn đứng thẳng.
Nhánh của cây tre mọc ngay gần dưới đất. Chúng có những cái gai nhỏ gồ ghề. Xung quanh gốc tre có những cây ăng non mọc thẳng tắp. Mỗi cây tre có tuổi thọ cả trăm năm. Cả vòng đời, tre chỉ ra hoa đúng 1 lần. Chúng mọc thành từng chùm và có màu vàng nhạt.
Tre có nhiều loại khác nhau, mỗi loại tre lại có ột công dụng riêng. Người ta thường dùng tre để đan lát hay làm đồ thủ công, dựng nhà cửa, làm đồ dùng gia đình,…
Nhờ có những cây tre mà quê hương Việt Nam trở nên tươi đẹp hơn. Tre như người lính canh giữ cho làng quê, bảo vệ làng quê thêm thanh bình, tươi đẹp.
Tả cây tre (Mẫu 3)
Nhắc tới quê hương, đồng quê, chúng ta không thể không nhắc tới hình ảnh những bác nông dân cần cù chịu khó trên cánh đồng lúa, hay mái đình cong cong, lũ trẻ con nô đùa thả diều trên đê biển. Đối với em, hình ảnh ấn tượng nhất có lẽ là lũy tre làng xanh mướt một màu.
Có thể nói, ở cây tre là những đặc tính của một người quân tử, ngay thẳng, sống giản dị, mộc mạc nương tựa vào nhau như những người nông dân nơi thôn quê dân dã. Thân cây tre thẳng tuột, chia thành từng đốt tre như loài mía. Thân cây có màu xanh đậm, trên mỗi đốt tre tròn là những chiếc gai sắc nhọn như vũ khí chống lại kẻ thù, chính vì thế mà người dân nông thôn thường trồng tre quanh nhà như một lớp hàng rào vững trãi. Lá tre dài, mảnh cũng một màu xanh rì rào hòa với màu xanh của lũy tre. Chúng em thường vặt những cái lá tre để gấp thành những con cào cào, châu chấu rất đẹp. Đặc biệt, có câu “ tre già măng mọc “, quả vậy, dưới những lũy tre mọc lên rất nhiều những búp măng non, búp thì mới nhô khỏi mặt đất, búp thì đã cao ngang đầu gối. Đối với cây tre, những búp măng non đó chính là những người con được chăm sóc cần cù, vất vả bao nhiêu ngày tháng. Vào những trưa hè nóng nực, sau những buổi đồng áng mệt mỏi, chính lũy tre là nơi các bác nông dân quê em dành ra ít phút ngả lưng, uống hớp nước chè. Bởi vậy mới nói lũy tre làng gắn bó với người nông dân biết nhường nào.
Tre từ bao lâu nay đã đi vào cuộc sống dân dã, thôn quê con người quê hương em, nó đã trở thành biểu tượng cho làng quê, cho cuộc sống người nông dân khiến em nhớ mãi không bao giờ quên.
Tả cây tre (Mẫu 4)
Ngày còn nhỏ, em được mẹ kể cho nghe rất nhiều câu chuyện về thời mà mẹ còn nhỏ xíu. Trong những câu chuyện mẹ kể, hầu như câu chuyện nào cũng có sự xuất hiện của cây tre đầu làng. Rồi lớn hơn một chút, em có thể tự đọc truyện và cũng đã đọc được rất nhiều truyện hay có nói về cây tre. Khi ấy, em đã ao ước được tận mắt nhìn thấy cây tre ngoài đời. Cuối cùng thì mong ước ấy của em cũng đã có thể thực hiện được.
Em còn nhớ mãi, đó là vào một ngày hè trời đổ nắng to. Mẹ dẫn em về quê nội của mẹ. Mẹ kể cuộc sống cứ cuốn mẹ vào nên chẳng có dịp nào được thong thả mà về quê thăm lại họ hàng. Lần này nhân dịp em được nghỉ hè, mẹ xin nghỉ phép vài ngày để đưa em về chơi. Em vui lắm. Vừa bước xuống ô tô, một cảm giác vô cùng khác lạ ngập tràn trong em. Không khí ở quê quả thật tươi mát hơn ở thành phố rất nhiều. Hai mẹ con em phải đi bộ gần 1 cây số nữa thì mới đến được đầu làng. Vừa đi, mẹ lại vừa kể cho em nghe rất nhiều chuyện khi mà bà nội của mẹ còn sống. Đôi lúc, em thấy mắt mẹ nhòe đi, có lẽ mẹ đang rất xúc động.
Nhìn từ xa, em đã thấy bụi tre lấp ló phía sau cái cầu. Đôi chân em cố rảo bước thật nhanh. Em muốn chạy để được nhìn thấy cây tre ngay lập tức nhưng mẹ đã níu em lại. Mẹ muốn em đi chậm một chút để mẹ che ô kẻo trời nắng. Mẹ cũng muốn em đi chậm để cảm nhận được mùi hương lúa chín hai bên đường. Cuối cùng thì hai mẹ con cũng tới được đầu làng nơi lũy tre làng đang đứng. Lũy tre giống như người dân làng đầu tiên. Chúng luôn đứng đó để đợi có người đi qua là vẫy chào.
Cây tre đặc biệt ở chỗ chúng không mọc một mình. Chúng mọc túm tụm lại với nhau thành từng bụi, từng lũy. Có lẽ vì vậy mà tre trở thành biểu tượng cho sự đoàn kết của dân tộc Việt Nam. Là tượng trưng cho sức mạnh quật cường của dân tộc. Bên dưới những bụi tre lại có những cây măng non đang mọc. Chúng không ngừng sinh sôi và phát triển giống như con người. Có lẽ vì vậy mà trẻ nhỏ chúng em thường được ví là những búp măng non. Búp măng non lớn lên trở thành những cây tre trưởng thành còn chúng em lớn lên cũng sẽ trở thành chủ nhân của đất nước.
Không chỉ có lũy tre đầu làng thôi đâu, đi khắp làng em đâu đâu cũng nhìn thấy tre. Ở nhà của cụ cũng trồng tre khắp bốn xung quanh. Tuy tre chẳng có hoa như những cây hoa nhưng chúng vẫn mang trong mình một vẻ đẹp lạ kì. Lá của hoa dài và nhọn. Từ những chiếc lá non chưa nở, mẹ đã dạy em cách để xâu chúng thành một chiếc vòng đeo cổ. Mẹ nói ngày còn nhỏ, mỗi lần được về thăm quê là mẹ thích lắm. Chính cụ đã dạy mẹ cách xâu vòng như vậy để bây giờ mẹ dạy lại cho em.
Cây tre không chỉ gắn liền với tuổi thơ của mẹ mà đã gắn liền với cả dân tộc Việt Nam. Khi xưa, người anh hùng Thánh Gióng đã nhổ tre để đánh giặc. Hình ảnh cây tre đã thi vào trong thi ca Việt Nam với biết bao nhiêu là bài thơ hay. Em cũng đã được đọc những bài thơ về cây tre nên càng thêm yêu mến loại cây này.
Em chỉ mong sao cây tre được người dân gìn giữ mãi đến muôn đời.
Tả cây tre (Mẫu 5)
“Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm
Thương nhau tre không ở riêng
Luỹ thành từ đó mà nên hỡi người
Chẳng may thân gãy cành rơi
Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng…”
Mỗi khi lời bài thơ "Tre” của Nguyễn Duy vang lên hình ảnh cây tre Việt nam lại hiện lên trong tâm tưởng của em rất đỗi giản dị mà thân thuộc.
Cây tre cao khoảng 5-8m. Tre mọc theo từng khóm, từng chùm. Những cây tre có nhiều cành và gai nhọn.Cây tre dáng thẳng, thân tròn và nhẵn nhụi một màu xanh. Tre không chịu mọc riêng lẻ, mà mọc từng bụi, giăng thành hàng, thành lũy ngay cạnh cổng làng. Lá tre xanh non, nhỏ, thuôn dài mảnh khảnh nhưng trong nó chứa một sự dẻo dai tràn sức sống. Khi tre chưa lớn, chúng là những mầm non măng mọc thẳng giống hình như cái búp. Những búp măng ấy trở thành biểu tượng cho các cháu nhi đồng chăm ngoan. Dáng tre vươn cao, hơi cong cong ở ngọn, sắc tre tươi, cứng cáp, dẻo dai như người dân Việt Nam xưa vậy. Khi chiều về, những cây tre xanh thân gầy guộc rì rào trong gió như một bản tình ca hoàng hôn thanh bình. Rễ tre thuộc họ rễ chùm giúp cây bám chắc vào đất hút chất dinh dưỡng cần thiết và chống trọ với những tác động xấu bên ngoài của thời tiết.
Chúng ta ai có thể nhìn thấy hoa tre bởi mỗi cây chỉ ra hoa một lần và sau lần ra hoa ấy cây sẽ trở nên già nua và yếu sức sống rồi lụi tàn dần để nhường chỗ cho những cây tre mới mọc ra.Những cây tre đứng đầu làng, hài hòa với sắc màu cổ kính của mái đình cây đa. Tre như người lính dũng cảm, ngày đêm bảo vệ bình yên cho nhân dân xóm làng. Còn gì đẹp hơn khi màn đêm buông rèm đen huyền ảo, ánh trăng vàng lơ lửng giữa trời đầy sao, thả bóng như tiên nữ giáng trần lả lướt trên từng ngọn tre xanh rì. Tre sống cùng với với nhân dân, cùng nhân dân lao động, tre cùng những anh dân quân xông vào trận chiến, tre xẻ lối đánh tan quân thù.Và khi đất nước bình yên, nhân dân ta bắt tay vào công cuộc đổi mới, tre vẫn thế xanh, xanh mãi một màu tươi mới, phơi phới trong không khí dựng xây của muôn dân. Tre cùng người dân dựng nên những cột nhà vững chắc, thân tre gầy mà dẻo dai, chịu bao mưa nắng vẫn như thường. Tre nứa đan thành rổ, thành rá,... phục vụ cuộc sống sinh hoạt của biết bao người dân Việt.
Tre là nhân chứng lịch sử, chứng kiến bao hy sinh của người lính, tre chứng kiến các anh hết mình hy sinh chiến đấu vì tổ quốc, tre nhìn các anh ngã xuống nơi vùng biên ải xa xôi, tre gầm lên từng khúc độc hành thương nhớ người lính trẻ. Màu tre xanh hòa cùng màu máu đỏ lấp lánh ngôi sao vàng, tre đi cùng năm tháng, khắp mọi miền tổ quốc, nuôi dưỡng biết bao khát vọng bảo vệ tổ quốc.
Tả cây tre (Mẫu 6)
Tre xanh xanh tự bao giờ
Chuyện ngày xưa đã có bờ tre xanh
Thân gầy guộc lá mong manh
Mà sao nên lũy, nên thành tre ơi.
Bốn câu thơ ấy đã khắc sâu vào trong tâm trí của những người dân quê hương Việt Nam. Từ lâu, tre đã trở thành một người bạn tri kỉ đồng hành cùng chúng ta từ đời này qua đời khác, từ thế hệ này qua thế hệ khác. Đối với em, cây tre cũng là cả một niềm tự hào.
Cây tre có thân tròn và mọc thẳng tắp. Mỗi thân tre lại chia thành từng đốt dài ngắn khác nhau. Tre không đứng một mình mà đứng thành từng bụi, từng khóm tạo nên hàng, nên lũy. Có lẽ chính vì như vậy mà cây tre trở thành biểu tượng cho sức mạnh của con người Việt Nam. Năm xưa, người anh hùng Thánh Gióng đã nhổ tre đánh giặc, ngày nay tre tiếp tục giữ làng, giữ nước, giữ mái nhà chung.
Lá của cây tre khá mỏng và nhọn. Nhìn những cái lá trông có vẻ mảnh khảnh vậy nhưng lại rất dẻo dai. Vào mùa măng mọc, chúng ta sẽ được nhìn thấy những búp măng non nhô lên từ bên dưới những gốc tre. Chúng là những cây tre con. Một ngày nào đó, chúng sẽ lớn lên và trưởng thành như những cây tre bây giờ. Chúng sẽ tiếp tục làm công việc bảo vệ và gìn giữ quê hương. Măng non cũng giống như thế hệ học sinh chúng em. Một ngày nào đó chúng em cũng sẽ lớn lên và làm chủ đất nước, xây dựng đất nước như cha ông ta đã làm bao đời qua.
Toàn bộ cây tre phủ lên một màu xanh mướt. Đó là màu xanh của lá cây, màu xanh của thân cây, màu xanh của một sức sống tiềm tàng. Tre xưa kia chẳng bị khuất phục bởi chiến tranh thì giờ đây những trận gió to, những cơn bão lớn cũng chẳng khiến tre đổ nghiêng. Ngày ngày, chúng vẫn rì rào trong gió nhưng sau đó, tre luôn đứng thẳng. Giống như con người Việt Nam lúc nào cũng hiên ngang ngẩng cao đầu.
Nếu như có dịp về quê hương em, mọi người sẽ thấy bát ngát tre. Dường như cây tre bao bọc lấy cả xóm làng. Những bạn nhỏ chăn trâu trên cánh đồng quê thường rất thích chơi đầu bên dưới những bụi tre. Ở đó gió lồng lộng và râm mát. Những chú trâu dường như cũng chỉ muốn loanh quanh gặm cỏ non bên dưới những bụi tre già. Phía sau những bụi tre ấy, những ngôi nhà nhỏ lấp ló hiện đằng xa. Chẳng phải nhà xây cao tầng mà sao vẫn đẹp đến lạ. Rồi khi đêm xuống, ánh trăng treo lơ lửng ở trên những ngọn tre. Khung cảnh ấy mới thật nên thơ làm sao. Cây tre cứ như vậy gắn bó với người dân lao động nơi thôn quê. Tre chứng kiến những khó khăn, vất vả của người dân. Tre chia ngọt, sẻ bùi với con người. Và tre cũng mang đến cho con người sự ấm áp, bình yên.
Mọi người biết không, cây tre cũng có nhiều công dụng hữu ích lắm nhé. Năm xưa, người dân thường phải dùng tre để đan phên nứa, dựng vách nhà. Tre còn có thể dùng làm cột hay làm nên những đồ vật có ích cho nhà nông như cán cuốc, cán cày. Đối với các cụ già, tre trở thành người bạn đồng hành với việc biến mình thành một chiếc điếu cày. Đối với các em bé nhỏ, tre đưa các em vào những giấc ngủ ngon bằng cách trở thanh những chiếc nôi êm. Đối với các bà, các mẹ, các chị, tre giúp họ đan rổ, đan rá. Ngày nay, người ta vẫn dùng tre để tạo nên nhiều đồ dùng mĩ nghệ khác. Cây tre đã giúp người dân lao động cải thiện được đời sống của chính mình. Đất nước mình nhờ vậy mà cũng phát triển hơn lên. Những đồ dùng làm từ tre không chỉ được người Việt Nam yêu mến mà còn được bạn bè quốc tế đón nhận.
Tre thân thuộc là vậy, có ích là vậy nên bao đời qua, người Việt Nam vẫn luôn gìn giữ cây tre. Tre già thì măng mọc, thế hệ chúng em cũng sẽ tiếp bước ông cha bảo vệ cây tre đến mãi mãi về sau.
Tả cây tre (Mẫu 7)
Đầu làng em có những khóm tre xanh mát, không biết những khóm tre ấy có từ đời nào, nhưng chỉ biết rằng chúng rất thân với người dân quê tôi.
Nhìn từ xa, lũy tre làng như một bức tường thành bao quanh thôn xóm. Tới gần, mới thấy bức tường thành ấy được tạo bởi nhiều cây tre, gầy guộc, khẳng khiu. Cây này nương tựa cây kia, bất chấp nắng mưa bão giông, vươn lên trên cao, đón nhận ánh sáng mặt trời. Các bà trong làng thường bảo: “Cây tre cũng như người dân quê mình một nắng hai sương, chịu thương chịu khó, bất khuất kiên cường”.
Thân tre tròn lẳn lại nhiều gai, trên thân cây tua tủa những vòi xanh ngỡ như những cánh tay vươn dài. Dưới gốc, chi chít những búp măng non. Búp thì mới nhô khỏi mặt đất, búp thì cao ngang ngực tôi, có búp vượt đầu người. Em cứ nghĩ những búp măng ấy chính là những đứa con thân yêu của tre. Năm năm tháng tháng được mẹ chăm chút ngày một lớn lên, ngày một trưởng thành trong bóng mát yêu thương.
Những ngày hè oi bức, nắng như đổ lửa trên đồng, lũy tre là nơi nghỉ ngơi của bà con, cô bác. Buổi trưa, tre che nắng cho trâu nằm, ru cho trâu ngủ. Buổi chiều, chúng em ra ngồi dưới gốc tre trò chuyện, vui chơi. Có những đêm rằm, bọn trẻ con chúng em còn mang đèn treo lên những cành tre. Ánh sáng lấp lánh, chúng em nhảy múa, cười đùa, vui ơi là vui! Lá tre rì rào tiếng hát, rầm rì kể chuyện ngày xưa có tre làm bạn cùng chúng em.
Tre đi vào cuộc sống của con người quê em. Đó là người bạn tâm tình của nhiều thế hệ người làng. Ai đi xa cũng nhớ về cây tre, cũng nhớ về lũy tre làng xanh mát yêu thương, ngay cả em cũng vậy.
Tả cây tre (Mẫu 8)
Tuổi thơ của em là những năm tháng vui đùa với cánh đồng và lũy tre xanh.
Lũy tre làng em đẹp lắm! Từ trên con đê nhìn xuống, những luỹ tre xanh um một màu. Tre là loài cây thân đốt, mọc thành bụi, thành lũy kiên cố. Lá trẻ nhỏ, mảnh và có màu xanh. Rễ tre thuộc họ rễ chùm giúp tre bám chắc vào lòng đất. Dưới gốc tre thường mọc lên những mầm măng. Mùa xuân, măng tre mập mạp, nhọn hoắt như chông, mọc lên tua tủa.
Luỹ tre làng trở thành nơi trú ngụ của đàn cò cùng hàng trăm loài chim ưa đất lành. Sáng sớm bình minh, chim chóc cất tiếng hót rồi tung cánh bay đi tìm mồi. Trời giông bão, cây tre ôm chặt lấy nhau, chở che cho mái đình, mái chùa, bảo vệ cho hàng trăm ngôi nhà khỏi gió mưa. Trời nắng hạn, tre toả rợp bóng mát, mang làn gió tới cho em nhỏ, cho cụ già và cho các bác nông dân nghỉ ngơi sau mỗi giờ làm việc vất vả ngoài cánh đồng. Trong cuộc sống hàng ngày, tre trở thành một vật liệu không thể thiếu dùng để đan lát, làm hàng thủ công, làm nhà cửa, lều quán... Tre làng anh dũng trong những cuộc kháng chiến chống ngoại xâm, là chiến hào chống càn, là nơi từng phơi đầy xác giặc.
Hình ảnh lũy tre khiến lòng em xôn xao tự hào về quê hương. Em rất yêu quê hương của mình cũng như rất yêu lũy tre của làng em.
Xem thêm một số bài văn mẫu hay khác:
TOP 30 bài văn tả cây cối (2024) HAY NHẤT
Top 20 bài tả cây bóng mát 2024 SIÊU HAY
TOP 20 bài văn tả cây phượng hay nhất (2024)