TOP 10 Đoạn văn tả em bé đang tập đi tập nói (2024) SIÊU HAY

Dưới đây là TOP 10 Đoạn văn tả em bé đang tập đi tập nói hay nhất hướng dẫn chi tiết, giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức cho học sinh, giúp cải thiện khả năng viết văn của các em. Mời các em tham khảo:

Đề bài: Đoạn văn tả em bé đang tập đi tập nói.

Dàn ý: Đoạn văn tả em bé đang tập đi tập nói.

1. Mở bài

  • Giới thiệu em bé định tả.

2. Thân bài

a. Tả bao quát

  • Em bé bao nhiêu tuổi?
  • Em bé là bé trai hay bé gái?
  • Tên em bé là gì?

b. Tả chi tiết

* Ngoại hình:

  • Gương mặt: bầu bĩnh, đáng yêu, hai má ửng đỏ.
  • Đôi mắt: long lanh, to tròn.
  • Miệng: như nụ hồng chúm chím, khi cười để lộ má núm đồng tiền vô cùng dễ mến.
  • Quần áo: bé mặc một chiếc áo dài truyền thống.

* Tính tình:

  • Bé rất hay cười.
  • Em rất ngoan, ai bế cũng được.
  • Gặp ai bé cũng vẫy vẫy tay ra vẻ chào.
  • Em rất thích kẹo, nhìn thấy kẹp là chạy ngay tới xin.
  • Được ai thơm má bé đều quay lại mở to đôi mắt rồi vẫy tay tỏ vẻ vui mừng.

* Hoạt động:

  • Đang tuổi tập nói nên thi thoảng bé phát ra những âm gọi non nớt: “mẹ…mẹ”
  • Bé mới biết đi nên thi thoảng còn hay ngã, cần người lớn phải dắt.
  • Dáng bé bước đi nghiêng ngả trông rất đáng yêu.
  • Thi thoảng đi mệt bé lại ngồi phịch xuống đất, huơ huơ tay đòi mẹ ra bế.
  • Tay chân bé lúc nào cũng hoạt động, dường như bé không thể ngồi im được.

* Kể lại kỉ niệm/ ấn tượng về em bé

  • Bé cố gắng mang hộp kẹo đến cho mẹ dù ngã mấy lần khiến ai cũng phải phì cười vì quá đỗi đáng yêu.

3, Kết bài

  • Nêu cảm nghĩ của em về bé.

Một số bài văn mẫu: Đoạn văn tả em bé đang tập đi tập nói.

Đoạn văn mẫu số 1

Bé Na là con của dì Năm em, bé vừa tròn mười hai tháng. Khi em đến chơi, bé đang đứng trên chiếc nôi gỗ, giậm chân, nũng nịu giơ tay ra đòi bế. Em dang tay đón bé vào lòng.

Hôm nay bé được mặc một chiếc váy đầm ngắn màu xanh da trời, trước ngực có kết ren trắng và thêu hoa rất xinh. Da bé trắng hồng, mịn màng. Đôi má bầu bĩnh trông rất dễ thương. Em thích hôn thật nhẹ vào chiếc má phúng phình ấy để bé cười lên như nắc nẻ. Cặp mắt bé lúc nào cũng mở to, tròn đen lay láy như hai hạt nhãn. Chiếc miệng với đôi môi hồng tươi tắn luôn nhoẻn cười để lộ mấy chiếc răng sữa nhỏ xíu, trắng muốt trông dễ yêu làm sao! Nhìn xa, trông bé như con búp bê biết khóc biết cười trong tủ kính ở hiệu bán đồ chơi ngoài phố.

Nhiều khi em lại thấy bé giống chú hề lật đật không lúc nào yên một chỗ. nhất là lúc tập lật, tập ngồi. Đến khi bé được hơn mười tháng, bắt đầu bập bẹ tập nói, bé thường bắt chước các chị làm đủ các động tác, cử chỉ, kể cả nói từng tiếng rất ngộ nghĩnh dễ yêu. Bé rất hay cười mà cũng lại hay khóc nhè! Chiều chiều em hay bồng bé đi chơi, tập cho bé đi từng bước chập chững. Chưa đi vững mà lại thích đi nhanh nên cứ té hoài. Bây giờ em đã tập cho bé đi được năm bước rồi. Ngày nào đi học về em cũng ghé chơi với bé một chút, khi em đi bé khóc sướt mướt đòi theo, thương làm sao!

Em rất yêu bé, cố gắng dạy bé nói, tập bé đi cho vững, chơi đùa với bé để bé không nhõng nhẽo với dì và mau chóng biết thêm nhiều điều khác nữa.

Viết đoạn văn tả hoạt động của bạn nhỏ hoặc em bé (6 mẫu) - Tập làm văn lớp  5

Đoạn văn mẫu số 2

Vào tháng 2 năm ngoái, gia đình em đã rất hạnh phúc đón chào thêm một thành viên mới, đó là bé Mỡ. Hiện tại bé Mỡ đã tròn một tuổi, trộm vía bé ngày càng đáng yêu, bụ bẫm, thời gian này bé đang tập nói, tập đi nên nhà em lúc nào cũng tràn ngập tiếng nói, tiếng cười.

Bé Mỡ tên thật là Nguyễn Việt Anh, bé là con của anh trai em, tuy là một bé trai kháu khỉnh nhưng bé có nước da trắng hồng, đôi má phúng phính lúc nào cũng hây hây hồng vô cùng đáng yêu. Mỡ có đôi mắt rất giống anh trai em, to tròn, đen lúng liếng, khuôn miệng nhỏ hồng thì lúc nào cũng líu lo những tiếng ê a không rõ nghĩa. Bố mẹ và anh chị em thường dạy Mỡ nói những tiếng đơn giản như bố, bà, mẹ...Do đang tuổi tập nói nên Mỡ rất thích nói theo người lớn, tuy chỉ là những tiếng ê a nhưng cũng làm cho không khí gia đình em rất vui vẻ. Em nhớ có lần bé Mỡ vô tình phát âm được tiếng "Bà, bà", mẹ của em đã xúc động rơi nước mắt và lại ôm chầm lấy Mỡ đang chơi gần đó.

Dạo gần đây bé Mỡ cũng rất hiếu động, bé bò khắp nhà, có khi tự vịn lên thành ghế sô pha để di chuyển. Để giúp Mỡ tập đi, bên cạnh việc dùng xe đẩy, bố và anh trai em thường dắt tay Mỡ để bé tự bước đi. Những bước đi chập chững, nghiêng ngả của Mỡ rất đáng yêu, bé dường như cũng rất vui khi được dắt đi như vậy, bé cười và ê a đầy vui vẻ.

Thật hạnh phúc khi gia đình em có một thành viên bé nhỏ như Mỡ, em sẽ luôn yêu thương và cùng bố mẹ, anh chị chăm sóc tốt cho bé Mỡ.

Đoạn văn mẫu số 3

Hè năm nay, cô chú tôi có về quê và cho cả em Bông về nữa. Tôi thích lắm vì tôi rất quý Bông, rất muốn được chơi cùng em.

Em Bông năm nay đã được một tuổi rưỡi. Trông em đáng yêu lắm. Hai bím tóc tơ suôn mượt lúc nào cũng được buộc chổng lên, ngoe nguẩy theo mỗi bước đi của em. Khuôn mặt em tròn với nước da căng mịn, trắng hồng như búng ra sữa. Tôi nhìn rất muốn vuốt ve khuôn mặt đáng yêu ấy. Đôi mắt em to, tròn, hai mí với lông mi cong cong. Một vẻ đẹp rất cuốn hút mà vẫn rất tự nhiên. Cái miệng em nhỏ nhắn, phớt hồng, lúc nào cũng chúm chím như nụ hồng e ấp chỉ chờ dịp khoe nở. Tôi rất thích bé Bông cười. Em cười tươi và duyên lắm, để lộ ra hai răng sữa mới mọc trông đáng yêu như búp bê vậy.

Hè năm nay, em ở lại nhà tôi một tuần, tôi có dịp chơi với em Bông nhiều hơn. Bông rất thích chơi búp bê. Hai chị em tôi thường ngày ngày đem búp bê ra chơi với nhau. Ở quê vốn nuôi rất nhiều gà con. Bông lại cũng rất thích gà con. Tôi thường xin mẹ bắt gà con lên hiên để cho em vuốt ve. Ánh mắt em tròn xoe, nụ cười khúc khích, tay vuốt vuốt mỗi khi tôi để gà con cạnh em. Mỗi buổi chiều, cu Bin hay mang bóng sang nhà tôi đá. Bông thường chạy theo quả bóng của cu Bin. Đôi chân non nớt với những bước đi chưa vững chãi, nhiều lúc em không giữ được thăng bằng, suýt ngã nhưng lại vẫn tiếp tục giữ thăng bằng để chạy tiếp. Hình như Bông mạnh mẽ lắm, rất ít khi em khóc. Mấy lần tập đi, chẳng may bị va vào cái ghế nhựa, em chỉ cười rồi lại lon ton đi tiếp. Những ngày mẹ sang thăm nhà các bác, em cũng không khóc khi phải xa mẹ mà ngoan ngoãn ở nhà nghe tôi dạy nói. Cái giọng trong trẻo mỗi khi em nói : "Con yêu mẹ! " dù ngọng líu nhưng nghe vẫn đáng yêu lắm.

Tôi thích Bông cũng bởi sự ngây ngô, dễ thương như thế. Hi vọng em mau ăn chóng lớn để những năm sau em về, tôi sẽ dẫn em đi chơi khắp làng quê thân yêu này.

Đoạn văn mẫu số 4

Trong gia đình em có một nàng công chúa nhỏ đáng yêu là bé Ngọc Hân. Em đã được 24 tháng tuổi.

Ngọc Hân thật bụ bẫm nên trông bé như một chú gấu bông xinh xắn, dễ thương. Tóc em là tóc tơ, lưa thưa như những ngọn cỏ non mới mọc bay trong gió. Khuôn mặt Ngọc Hân tròn trịa, bầu bĩnh trông thật đáng yêu. Em có làn da mịn màng, hồng hào như một thiên thần nhỏ dễ thương. Cặp mắt tròn xoe, đen láy dưới hàng lông mi cong và dài của Ngọc Hân ánh lên vẻ thông minh, nhanh nhẹn. Nó khắc sâu vào tâm trí em dễ dàng như sự hồn nhiên, trong sáng của trẻ thơ. Cái mũi của nàng công chúa Ngọc Hân hơi tẹt trông yêu ơi là yêu! Em có má bầu lúm đồng tiền hồng hồng phính ra hai bên như hai quả cà chua khiến ai đi qua cũng chỉ muốn bẹo mấy cái.Trên đôi môi đỏ thắm, chúm chím của Ngọc Hân hay rạng ngời nụ cười tươi tắn y như nụ hoa xinh vừa hé mở. Và mỗi khi nụ hoa ấy bung nở thì để lộ năm cái răng trắng nõn của bé. Em có đôi bàn tay mũm mĩm hình búp măng cứ nắm chặt vào nhau, ngọ nguậy như những con sâu đo. Trên đôi bàn tay trắng trẻo ấy được mẹ đeo cho chiếc lắc vòng bạc óng ánh rất đẹp. Ở nhà, miệng em bi bô suốt ngày không lúc nào nghỉ.

Nàng công chúa nhỏ đáng yêu của em không những dễ thương mà còn rất ngộ nghĩnh. Mỗi lần không vừa ý điều gì hay bị trêu là Ngọc Hân lại giả vờ khóc, úp mặt xuống gối rồi đợi mọi người đi lại ngẩng đầu lên, nom thật buồn cười! Mỗi khi tập đi, mẹ và bà phải đỡ bên cạnh nếu không bé sẽ ngã. Ngọc Hân đi lẫm chẫm, vài bước rồi lại đòi bò. Đặc biệt, mỗi lần ăn em lại tự xúc cháo bằng thìa nhưng đang ăn thì cô bé tinh nghịch này lại vứt thìa và bò đi chơi chỗ khác. Bé mỗi lần ăn lại nhai chóp chép trông thật ngộ! Những lúc như vậy Ngọc Hân lại dang rộng hai chân ra ôm chọn cái mâm. Em thường hay cho bé tập vẽ nhưng mỗi khi vẽ cô bé nghịch ngợm này lại vẽ ra những nét nguệch ngoạc trông rất buồn cười.Những lúc như vậy, Ngọc Hân ngỡ em chê xấu nên lại lăn ra ăn vạ đòi mẹ. Lúc ấy, mắt em húp lại thật đáng yêu! bé rất thích xem phim hoạt hình. Mỗi lần được xem lại reo hò sung sướng.

Em rất yêu quý Ngọc Hân – cô công chúa nhỏ đáng yêu luôn mang lại niềm vui cho ngôi nhà của em.

Đoạn văn mẫu số 5

Bé Na là em gái của em, hiện đã được gần tám tháng tuổi. Trông em lúc nào cũng thật là đáng yêu.

Bé Na là một cô bé khỏe mạnh. Cao chừng trên đầu gối em một chút, với nước da hồng hào, mềm mịn. Bàn tay, bàn chân của bé nhỏ xíu, có thể dễ dàng nắm vừa trong lòng bàn tay. Người của bé Na lúc nào cũng thơm mùi sữa. Em thích nhất là vùi vào bụng của em để trêu em cười khanh khách. Tóc của em chưa mọc dày và nhiều như người lớn, nhưng cũng đủ để mẹ buộc cho một cái nơ điệu đà. Đối với em, bé Na như là một thiên thần nhỏ. Lúc nào em cũng cười tươi tíu tít. Đôi mắt đen to tròn sẽ nheo lại, cái miệng nhỏ sẽ toe toét, để lộ mấy chiếc răng sữa con con.

Dạo này, bé Na bắt đầu tập nói, tập đi. Bé thường bập bẹ từng tiếng theo người lớn. Nghe bé gọi từng tiếng bố, mẹ, anh mà em vui mừng khôn xiết. Vui nhất, là lúc tập đi cho bé Na. Nhìn em lẫm chẫm từng bước một, cười toe toét chạy về phía mình, em cảm thấy trái tim mình như đang tan chảy ra vậy.

Nhìn bé Na lớn lên từng ngày, em lại càng thêm yêu quý em gái mình hơn. Em sẽ cố gắng trở thành một người anh trai tốt và là tấm gương sáng cho bé.

Đoạn văn mẫu số 6

Cạnh nhà em vừa có một gia đình mới chuyển đến. Lúc sang chơi, em có gặp con gái nhỏ của cô chú ấy. Bé gái tên là Nhi, vô cùng đáng yêu.

Nhi chờ hai tháng nữa là tròn một tuổi. Bé khá nhỏ, nằm trên xe nôi trông đáng yêu như búp bê. Da của bé trắng trẻo, mềm mịn như chiếc bánh kem vậy. Khuôn mặt bé chỉ nhỏ bằng hai bàn tay của em chụm lại thôi. Cái mắt đen bóng, cái mũi nhỏ xinh, hai cái má thì ứng hồng, phúng phính như hai cái bánh mochi đào. Tóc của Nhi còn ít, mới lưa thưa nhưng vẫn được mẹ làm điệu cho bằng cái bờm nhỏ có chú bướm vàng.

Thấy em ngồi trước mặt, Nhi tò mò nhìn em, rồi huơ huơ bàn tay bé xíu để vẫy chào. Cái miệng cười toe, khoe mấy cái răng nhỏ xíu. Đôi mắt híp lại. Bật ra tiếng cười khanh khách yêu không thể tả.

Em Nhi dễ thương lại ngoan, nên ai cũng quý. Từ lúc quen Nhi, chiều nào đi học về em cũng sang chơi với bé cả.

Đoạn văn mẫu số 7

Bé Mai là bé gái của nhà hàng xóm bên cạnh gia đình em.

Hôm trước, em lần đầu được vào chơi với bé Mai. Ngay cái nhìn đầu tiên em đã rất thích bé. Bé Mai còn nhỏ xíu, nằm gọn trong cái nôi làm bằng gỗ. Da bé trắng hồng, chạm vào mềm mại như thạch. Bé mũm mĩm lắm, cổ, rồi tay, chân nần nẫn những ngấn. Khuôn mặt em tròn xoe, hai cái má phúng phính, đôi môi đỏ hồng chứ chép chép ra vẻ đang đói lắm. Đôi mắt bé Mai tròn xoe, đen bóng như viên trân châu quý. Bé chưa có nhiều tóc, mới lưa thưa ở trên đầu, nhưng đã được mẹ cài cho cái bờm có chiếc nơ hồng để làm duyên rồi. Vì còn nhỏ, nên bé Mai chỉ mặc bỉm và một cái yếm màu tím. Khi thấy em lại gần, bé chăm chú nhìn về em, thật ra là nhìn vào cái trống lắc trên tay em. Thấy em lắc lắc cái trống, bé Mai lập tức bật cười khanh khách, hai cái tay giơ ra, mở ra nắm vào rồi a a vài tiếng như muốn xin được cầm đồ chơi. Bé Mai ngoan lắm, dù không xin được đồ chơi cũng sẽ không khóc, chỉ là mở to đôi mắt nhìn em ngân ngấn nước, khiến em tự nguyện đưa đồ chơi cho bé.

Trở về nhà, em cứ nhớ mãi dáng vẻ ngây thơ, hoạt bát của bé Mai. Em ấy thật đáng yêu biết bao. Em mong rằng, bé Mai sẽ hay ăn, chóng lớn, sớm có thể ra ngoài đi chơi cùng với em.

Đoạn văn mẫu số 8

“Bé bé bồng bông, hai má hồng hồng..”. Đó là tiếng hát ngọng nghịu của bé Bống. Bé đang ở tuổi tập đi, tập nói. Bống là cháu gái gọi em bằng cô.

Bé Bống có thân hình nhỏ nhắn, bụ bẫm rất dễ thương. Bé thích mặc áo đầm. Bé có làn da trắng hồng, nõn nà, để lộ những mạch máu nhỏ li ti trên khuôn mặt. Nhìn bé, ai cũng muốn ôm bé vào lòng mà hôn lên đôi má phúng phính của em.

Đầu bé Bống hơi thon thả, nhỏ như trái dừa xiêm, tóc đen và xoắn tròn. Đôi mắt to đen, tròn như hai hạt nhãn. Mũi bé hơi cao và cái miệng chúm chím rất dễ thương. Chân mày dài, mờ mờ cong cong, cùng với đôi môi đỏ hồng như có ai thoa son. Đôi cánh tay bé tròn tựa như ống chỉ đầy nguyên. Bàn tay, bàn chân năm ngón mũm mĩm xinh xinh. Em thích cầm đôi bàn tay bé vỗ vào má em lúc em bế Bống.

Bé đi chưa vững vậy mà bé rất thích chạy, đôi lúc còn đòi chơi lò cò với chị. Mỗi khi mẹ đi chợ về, bé hay chạy ra đón, chân bước loạng choạng, băng xiên, hai tay vỗ mừng, cười toét miệng gọi mẹ.

Bé Phương hay hát, bạn em đến chơi cùng thường dạy bé hát. Bé hát đôi lần là nhớ được ngay. Nhìn cái miệng duyên dáng hát ca, đôi chân xinh xắn bước chưa vững, em thấy thương bé vô cũng, cứ muốn cắn vào cái miệng bé mỗi lần bé ngồi lên xe gọi “i…o, i… o”.

Bống là niềm vui của gia đình. Vắng bé một buổi là em thấy nhà vắng hẳn đi. Mỗi lần đi học về, em chạy liền đi tìm bé. Em mong bé chóng lớn để được dẫn bé cùng đến trường.

Xem thêm các bài văn mẫu hay khác:

TOP 19 bài văn tả cảnh bình minh trên quê hương em (2023) HAY NHẤT
TOP 35 bài văn tả cảnh (2023) HAY NHẤT
TOP 35 bài văn tả cô giáo (2023) HAY NHẤT
TOP 33 bài văn tả con đường từ nhà đến trường (2023) HAY NHẤT
TOP 37 bài văn tả bố (2023) HAY NHẤT
 
 
 
Bình luận (0)

Đăng nhập để có thể bình luận

Chưa có bình luận nào. Bạn hãy là người đầu tiên cho tôi biết ý kiến!