Bài văn tả mẹ hay nhất
Dàn ý tả người mẹ của em
a) Mở bài: Giới thiệu về mẹ của em
b) Thân bài:
- Miêu tả ngoại hình của mẹ:
- Mẹ của em tên là gì? Năm nay bao nhiêu tuổi? Công việc của mẹ là gì?
- Mẹ em có chiều cao, cân nặng khoảng bao nhiêu? Điều đó tạo nên một vóc dáng, dáng hình như thế nào?
- Nước da của mẹ em có màu gì? Màu sắc đó nhờ đâu mà có?
- Mái tóc của mẹ dài đến đâu, được tạo kiểu gì, nhuộm màu gì? Bình thường mẹ sẽ để tóc như thế nào?
- Khuôn mặt của mẹ có hình dáng như thế nào? Có hợp với kiểu tóc không?
- Đôi mắt của mẹ có màu gì, hình dáng ra sao? Mẹ thường dùng ánh mắt như thế nào để nhìn em?
- Đôi môi, nụ cười của mẹ có đặc điểm gì? Nụ cười ấy truyền cho em những cảm xúc gì?
- Đôi bàn tay của mẹ có đặc điểm gì? Khi cầm tay mẹ, em có những suy nghĩ và cảm xúc ra sao?
- Trang phục thường ngày của mẹ có đặc điểm gì? Khi có sự kiện đặc biệt thì mẹ thay đổi ra sao?
- Miêu tả hoạt động của mẹ:
- Hằng ngày ngoài công việc ở cơ quan thì mẹ phải làm những công việc gì?
- Mẹ có dành thời gian để trò chuyện, tâm sự và chơi với em không?
- Mẹ có bao giờ than thở, kêu ca về sự vất vả của mình không?
c. Kết bài:
- Tình cảm của em dành cho mẹ
- Những lời chúc tốt đẹp của em dành cho mẹ
Các bài văn mẫu Tả mẹ của em:
Bài văn mẫu số 1
Mỗi ngôi nhà ban đầu chỉ là một nơi xa lạ, nhưng nhờ có sự hiện diện của mẹ, mà trở thành một tổ ấm đúng nghĩa.
Mẹ của em năm nay 42 tuổi, hiện làm nghề bán cá ở chợ. Mẹ đã gắn bó với công việc này từ hồi chưa kết hôn, đến nay thấm thoát cũng đã gần 20 năm rồi. Mẹ có dáng người hơi thấp nhưng hơi mập, rắn chắc. Công việc của mẹ phải thường xuyên bưng vác các thùng xốp đựng cá có cả nước nên người mẹ rất khỏe và rắn rỏi. Khuôn mặt của mẹ phúc hậu lắm. Nước da của mẹ khá trắng, nên lúc nào cũng thấy rõ hai gò má ửng hồng lên khi ngại ngùng. Đôi mắt của mẹ là mắt một mí, lúc nào cũng híp híp lại như vầng trăng rằm. Kết hợp với hai cái má phúng phính và khuôn miệng nhỏ, trông mẹ thật là đáng yêu. Mẹ là người rất giản dị và tiết kiệm. Điều đó thể hiện rõ từ ngoại hình đến cách sinh hoạt. Đã rất nhiều năm rồi mẹ chưa làm tóc, lúc nào cũng để mái tóc đen dày dài nguyên bản, rồi búi gọn ở sau đầu. Áo quần của mẹ cũng rất ít khi mua mới, ngay cả cái túi đựng tiền ở chợ đã sứt chỉ mà mẹ còn may lại để dùng tiếp. Những món trang sức, mĩ phẩm của mẹ cũng rất ít, chẳng mấy khi dùng cả. Nhưng dù vậy, mẹ lại chẳng tiếc bất cứ thứ gì với người thân của mình cả. Em và anh trai được mẹ mua áo quần, giày dép mới thường xuyên. Mẹ cũng mua các món ăn ngon để tẩm bổ cho mọi người nữa. Sáng sáng mẹ phải dậy sớm để ra chợ đầu mối lấy hàng rồi ra chợ bán. Nhưng khi tan chợ về nhà, mẹ vẫn bận rộn cơm nước, dọn dẹp nhà cửa chứ chẳng đi nghỉ ngay. Sự chăm chỉ và hi sinh ấy của mẹ đã giúp ngôi nhà lúc nào cũng sạch sẽ và ngăn nắp.
Mẹ của em chẳng xinh đẹp, dịu dàng như mẹ của các bạn. Mẹ hơi luộm thuộm, lại ăn to nói lớn, không thích cắm hoa, làm bánh. Nhưng đối với em, chẳng có bất kì ai hay bất kì thứ gì trên thế giới này có thể tuyệt vời hơn mẹ của em cả.
Bài văn tả mẹ
"Mẹ là duy nhất trên đời
Mẹ đã quá vất vả rồi
Người dũng cảm tuyệt vời là mẹ, mẹ ơi
Giờ con lớn khôn rồi
Và con sẽ nên người
Thành người tốt trên đời, mẹ tự hào sớm thôi"
Mỗi khi ngân nga lời bài hát "Chưa bao giờ mẹ kể" tôi lại nhớ tới mẹ tôi, một người phụ nữ tần tảo, luôn cố gắng chăm chút từng tí một cho gia đình, và mẹ cũng là người tôi yêu nhất. Mẹ đã rất vất vả để lo cho tôi và hai em của của tôi, hôm nào mẹ cũng đi sớm về khuya, sau khi đi làm về lại phải nấu cơm cho cả gia đình. Mặc dù thế nhưng mẹ vẫn có thời gian giảng bài cho tôi, chơi với ba chị em tôi, vì vậy nên tôi rất yêu mẹ.
Mẹ tôi nay đã gần 40 tuổi, hiện đang là nhân viên kế toán tại công ty Viễn thông FPT. Mẹ có một nụ cười toả nắng, mang đến niềm vui cho mọi người. Dáng người của mẹ khá cân đối, xinh xắn cùng mái tóc ngắn ngang vai suôn mượt. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan, cùng đôi mắt đen long lanh. Đôi bàn tay mẹ hằn lên vết chai sạn, làn da mẹ đã có những nếp nhăn hiện lên sự vất vả, khó nhọc của mẹ. Nụ cười tươi cùng giọng nói trầm ấm của mẹ mỗi khi giảng bài cho tôi thật tuyệt vời. Mẹ là một người phụ nữ hiền hậu, thích cười nhưng những lúc tôi hư, không ngoan thì mẹ có hơi nghiêm khắc. Mẹ thích đọc những cuốn sách hay như: Vô Cùng Tàn Nhẫn, Vô Cùng Yêu Thương, Con Nghĩ Đi, Mẹ Không Biết!,... và vô vàn những cuốn sách khác, ngoài thích đọc sách ra, mẹ còn thích nghe nhạc nữa. Điềm đạm và hoà đồng là tính cách của mẹ đối với bạn bè, người thân và đồng nghiệp. Hằng ngày, mẹ đều phải dậy sớm từ 5 giờ sáng để dọn dẹp nhà cửa, đi chợ và nấu ăn cho cả nhà. Mẹ chăm chút đến từng bữa ăn, giấc ngủ cho mọi người trong gia đình. Mẹ vừa phải chuẩn bị cho em bé đến lớp lại phải đưa đón chúng tôi đi học. Mặc dù rất bận nhưng mẹ vẫn có thời gian chơi với chúng tôi. Mẹ lúc nào cũng quan tâm và nhắc nhở tôi phải đeo khẩu trang khi ra ngoài đường, mặc áo chống nắng và bôi kem chống nắng,...Kỉ niệm tôi nhớ nhất là khi tôi cùng mẹ đi biển Hạ Long, cùng tắm biển, cùng dạo chơi và cùng nhặt những vỏ sò, vỏ ốc để làm quà lưu niệm cho gia đình.
Tôi muốn nói với mẹ rằng: "Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm!". Tôi sẽ cố gắng xứng đáng là con ngoan trò giỏi để mẹ vui lòng.
Tả người mẹ của em
Mỗi ngày khi thức dậy, em sẽ ngay lập tức được chào đón bởi một thiên thần. Đó chính là mẹ của em.
Mẹ của em năm nay 35 tuổi, và đang làm công việc bán hàng online. Mẹ có vóc người nhỏ nhắn, hơi gầy một chút. Nhưng nhờ có nước da trắng hồng và gương mặt thanh tú, nên trông mẹ xinh xắn lắm. Khuôn mặt của mẹ khá nhỏ, nổi bật với đôi mắt to tròn và cái miệng chúm chím. Khi mẹ cười tươi, sẽ xuất hiện cái lúm đồng tiền nhỏ bên má trái, khiến nụ cười ấy thêm phần duyên dáng. Mẹ thường để kiểu tóc ngắn đến cằm, hơi cụp vào một chút và có để mái. Mẹ bảo như vậy sẽ giúp che khuyết điểm trên khuôn mặt, nhưng em thấy dù mẹ có vén hết tóc lên thì vẫn rất đẹp. Vì chủ yếu làm việc ở nhà, nên trang phục của mẹ luôn là những bộ quần áo ở nhà đơn giản và hầu như không hề trang điểm. Suốt ngày mẹ bận bịu kiểm tra hàng hóa rồi trả lời tin nhắn của khách. Có những hôm đã 11 giờ khuya, mẹ vẫn còn ngồi gói hàng. Dù vậy, mẹ vẫn chăm lo chu đáo cho cả nhà. Lúc nào nhà em cũng sạch sẽ và tươm tất. Bữa cơm cũng luôn nóng hổi và thơm ngon. Mẹ thật là giỏi. Bây giờ, em đã lớn, nên đã có thể giúp mẹ được nhiều việc hơn. Em thích nhất, là những tối học bài xong, sẽ sang cùng mẹ gói hàng. Vừa làm, em vừa kể cho mẹ nghe chuyện ở lớp. Mẹ sẽ chăm chú lắng nghe và nhìn em bằng ánh mắt dịu dàng, trìu mến. Còn bố sẽ ngồi ở bên cạnh, thỉnh thoảng chêm vào những câu bông đùa khiến hai mẹ con cười khoái chí. Đó là khoảnh khắc mà em trông đợi nhất trong ngày.
Em mong rằng, ngày nào gia đình em cũng trải qua bình yên và hạnh phúc như thế. Bởi nụ cười của mẹ là món quà tuyệt vời nhất đối với em.
Bài văn mẫu số 2
Mẹ ơi thương mấy cho vừa
Ơn sâu nghĩa nặng sớm trưa tảo tần.
Mỗi dịp đến sinh nhật của mình, em lại nhớ mẹ, thương mẹ nhiều hơn. Bởi vào ngày đó, người đã mang nặng đẻ đau sinh ra em, và vất vả sau ngày đó để nuôi em khôn lớn nên người. Sinh nhật là dịp để em tưởng nhớ và gửi lời cảm ơn đến mẹ: “Cảm ơn mẹ đã sinh ra con.”
Năm nay mẹ em đã ngoài 35 tuổi nhưng trông mẹ vẫn đẹp như các cô gái còn son trẻ. Mẹ em có dáng người nhỏ nhắn, mảnh khảnh. Mái tóc mẹ dài ngang vai, đen óng và rạng ngời thanh xuân. Mẹ có nước da màu bánh mật rám nắng rất khỏe khoắn. Trên má mẹ xuất hiện vài đốm đồi mồi tròn nhỏ nhạt màu, giống hệt cái đồi mồi trên má bà ngoại. Đốm đồi mồi của ngoại đậm hơn, khi mẹ già, chắc cái đốm đồi mồi của mẹ cũng sẽ đậm như của ngoại.
Mẹ em là cô giáo tiểu học. Mỗi sáng, mẹ mặc áo dài, đeo cặp táp, chở em trên chiếc xe đạp sơn màu xanh da trời đến trường. Em thích ngắm nhìn mỗi khi mẹ nghiêng đầu soạn bài bên trang giáo án. Đôi mắt màu nâu dịu dàng và say mê theo từng nét bút. Đuôi mắt khi cười sẽ hằn lên những vết chân chim. Đôi mắt màu nâu ấy thường ánh lên những ấm áp như tia nắng mặt trời mỗi khi mẹ cười vui, khi em làm việc tốt. Đôi mắt ấy cũng chan chứa nỗi buồn và long lanh những giọt nước mắt mỗi khi mẹ buồn lòng vì em phạm lỗi. Mỗi khi mẹ ngồi soạn bài, tay cầm bút, tập trung bên giáo án, đôi môi nhỏ hơi mím lại, mái đầu nghiêng nghiêng, những lọn tóc đen nhánh rũ trên vai mềm mại. Mẹ có bàn tay đẹp lắm. Đó không phải là bàn tay búp măng, cũng không phải những ngón tay ngòi viết. Tay của mẹ thon thả với những ngón tay gầy gầy xương xương. Lòng bàn tay vốn dĩ rất mềm mại nhưng luôn ráp vì bụi phấn bảng. Bụi phấn đã theo tay mẹ mười mấy năm mà dường như mẹ có rửa tay bao nhiêu lần cũng không thể sạch hoàn toàn.
Mẹ em là một cô giáo nghiêm khắc, trong tà áo dài thướt tha, dáng mẹ hiền dịu là vậy, mà học trò nào cũng sợ mẹ. Sợ nhưng rất thương. Có lần, mẹ nhận được lá thư anh học trò cũ, báo rằng vì hoàn cảnh gia đình, anh phải nghỉ học lên thành phố mưu sinh, em thấy mẹ rơi nước mắt. Những người học trò ấy sau này lớn một
chút, biết tự bôn ba ra đời, biết tìm cho mình một lối đi, lại tìm về lối cũ thăm nhà cô giáo cũ. Anh học trò có lần đến nhà, giấu trong ngăn tủ một cành hoa hồng. Em hỏi anh làm gì đó, anh cười bảo, “hoa hồng tặng cô, cô nghiêm quá, đến giờ vẫn sợ, không dám đưa tận tay”.
Mẹ về, em chạy ra đón ở ngõ:
– Mẹ ơi, mẹ ơi, anh học trò bỏ một bông hoa hồng trong ngăn tủ, nói là mừng mẹ ngày Nhà giáo Việt Nam!
Mẹ nhìn hai anh em, cười thật hiền và thật hạnh phúc.
Những ngày trời nắng chang chang, mẹ đi dạy về, mồ hôi ướt tóc mai, hai gò má đỏ bừng. Những ngày trời mưa dột từng góc một trong nhà, mẹ phải lo chèn lại cái cửa bếp lỏng lẻo, dùng xô chậu hứng những chỗ dột. Mẹ nấu nước nóng để tắm rửa cho các con. Ngày đông lạnh, ba mẹ con nằm với nhau trên chiếc giường, trong cái chăn thật ấm. Thằng nhóc em của em nhét cái mông của nó vào giữa em và mẹ, cố lấn cho được một chỗ ngay giữa, miệng thì xua em: “Xê ra, xê ra, chật chội quá, chật chội quá!” Em cũng lì, không chịu thua, hai chị em nhất quyết bâu lấy mẹ. Những lúc ấy, ôm chặt mẹ, em thích hít hà mùi hương của mẹ. Mẹ không dùng nước hoa, nhưng mẹ thơm lắm. Một mùi hương rất lạ, dịu nhẹ và ấm áp. Em thấy mình được yêu thương, ngay khi ôm mẹ và nghe mùi của mẹ nhẹ nhàng chui vào mũi, ngay khi bàn tay chừng như không bao giờ thôi ráp vì phấn viết bảng của mẹ vỗ về ôm lấy em.
Những đêm mùa đông lạnh, gió rít ngoài cửa sổ, em thường sợ bóng tối, thức giấc nửa chừng. Mỗi lần như vậy em lại quay sang mẹ, gọi khe khẽ, run run:
– Mẹ ơi, mẹ ôm con với…
Mẹ dịu dàng đưa tay xoa đầu em, những ngón tay luồn vào tóc em mân mê từng sợi, nhè nhẹ như vỗ về. Ngón tay mẹ còn động đậy giữa những lọn tóc, bàn tay mẹ còn mơn man xoa đầu, là em yên tâm mẹ hãy còn thức, rồi cứ thế bình an mà chìm vào giấc ngủ trở lại.
Mẹ có những mối lo toan của người lớn, nên không phải lúc nào cũng vui cười và dịu dàng được với em. Có lúc em thấy mẹ nằm ở võng thở dài buồn bã, nhắm mắt để giấu những giọt nước mắt vòng quanh mi. Có lúc em bị đòn đau vì làm bài sơ suất, vì không chịu mở cửa sổ phòng riêng cho thoáng mát như lời mẹ dặn. Những lúc bị la mắng như vậy, em giận mẹ lắm, viết đầy trong quyển nhật ký những lời trách móc. Lớn một chút rồi, em mới hiểu, người lớn thật nhiều gánh lo toan, những tâm sự mà trẻ con không thể hiểu. Và như vậy, thật khó để một người lớn luôn luôn dịu
dàng lắng nghe con trẻ. Em nhớ lời cô nhà văn đã viết thật hay: “Là con nít, đôi khi phải biết thứ tha cho những lỗi lầm của người lớn.”
Em còn nhỏ lắm, và em còn may mắn, vì có mẹ kề bên mỗi ngày, dù là khi dịu dàng ấm áp, hay lúc mắng chửi răn đe. May mắn là khi em còn được có mẹ, được gọi tiếng Mẹ ơi! Mẹ là người bạn lớn, là người dẫn đường, cũng là người duy nhất đủ bao dung đón em vào lòng sau mỗi lần té ngã. Ôm mẹ là ôm cả bình yên.
Sau này em sẽ lớn, mẹ sẽ già đi, lời hứa năm nào em hứa với mẹ, “khi con đi làm rồi, có tiền, con sẽ đưa mẹ đi du lịch khắp thế giới”, lời hứa ấy, không biết mẹ có đợi để em thực hiện được.
Em nghe lời sư ông và cô giáo dạy, mỗi lần soi mình trong gương, em thấy mắt em là mắt mẹ, tóc em là tóc mẹ. Cảm ơn mẹ vì đã sinh ra em, đã cho em một hình hài. Em sẽ trân trọng, nâng niu, sẽ yêu như yêu mẹ, cũng giống như lòng mẹ yêu em.
Chiều nay đi học về, em sẽ ôm lấy mẹ, nhìn vào mắt mẹ và nói: “Mẹ ơi, mẹ biết gì không?” Mẹ sẽ cười, hơi nhíu mày băn khoăn: “Biết gì?”
- “Biết là con yêu mẹ.”
Bài văn mẫu số 3
Thật tự hào và hạnh phúc biết bao khi mẹ của em cũng chính là cô giáo mầm non - giáo viên đầu đời của em.
Năm nay mẹ em đã tròn 40 tuổi và có gần 20 năm gắn bó với nghề giáo viên mầm non. Mẹ có dáng người nhỏ bé và hơi gầy, nhưng vẫn rất khỏe. Mẹ có thể một tay bế học sinh của mình, tay còn lại quét lớp, xếp đồ chơi cho ngăn nắp. Da của mẹ trắng hồng nhưng hơi khô, đôi bàn tay mùa đông thường bị bong da vì phải tiếp xúc nhiều với nước. Khuôn mặt của mẹ có dáng trái xoan, phần trán hơi ngắn nên mẹ thường để tóc mái bằng để che bớt đi. Đôi mắt của mẹ là mắt một mí, lúc nào cũng đeo một cặp kính cận để nhìn rõ hơn. Vì đặc thù nghề nghiệp, nên mẹ của em chẳng trang điểm khi đi làm, sợ dính son vào các bạn nhỏ. Trang phục của mẹ cũng là những bộ quần áo đồng phục màu xanh dương đơn điệu. Mái tóc cũng được tết lại gọn gàng hoặc búi lên phía sau đầu. Chỉ khi có dịp quan trọng đi đâu, mẹ mới xõa tóc ra và trang điểm. Lúc đó, em thấy mẹ trông thật đẹp biết bao nhiêu, chẳng kém các diễn viên trên tivi đâu. Công việc là giáo viên mầm non nên mẹ em luôn phải đến trường từ sớm và trở về nhà tối muộn. Dù vậy, mẹ vẫn luôn cố dành nhiều thời gian nhất cho gia đình. Bố là người nấu cơm cho cả nhà, thì mẹ sẽ rửa bát. Sau đó bổ hoa quả rồi ngồi ăn, trò chuyện với cả nhà.
Có thể mẹ của em chưa hoàn hảo trong mắt những người xung quanh. Nhưng với em thì mẹ chính là mặt trời hoàn mĩ nhất, vừa ấm áp lại xinh đẹp. Chẳng thể nào mà em sống được nếu như thiếu đi mặt trời nhỏ ấy dù chỉ một ngày.
Bài văn mẫu số 4
“ - À mẹ ơi có con dế
Luôn trong bao diêm con đây
Mở ra là con thấy ngay
Con yêu mẹ bằng con dế”
Lời thơ trong bài “Con yêu mẹ” của Xuân Quỳnh cho thấy tình cảm của đứa con dành cho người mẹ thật hồn nhiên, mà chân thành. Với em, mẹ có vai trò vô cùng quan trọng.
Năm nay, mẹ của em bốn mươi tuổi. Dáng người thanh mảnh. Mái tóc dài đen nhánh. Đôi mắt sáng như những vì sao. Đôi bàn tay đã có nhiều vết chai sần. Mẹ có một khuôn mặt phúc hậu. Ai nhìn cũng cảm thấy quý mến. Nụ cười của mẹ thật rạng rỡ và ấm áp.
Mẹ của em là một bác sĩ. Công việc của mẹ rất vả vả. Nhưng mẹ luôn dành thời gian cho gia đình. Mẹ không chỉ giỏi việc nước, mà còn đảm việc nhà nữa. Mọi công việc trong gia đình đều do bàn tay của mẹ chăm lo. Những bữa cơm gia đình đều ấm áp tiếng cười. Khi rảnh rỗi, mẹ thường sáng tạo ra những món ăn độc đáo. Mặc dù mẹ rất dịu dàng, nhưng cũng có lúc nghiêm khắc.
Tình mẹ giống như biển cả rộng lớn. Em rất yêu thương người mẹ của mình. Em cũng mong mẹ luôn khỏe mạnh và vui vẻ để có thể ở bên cạnh em thật lâu.
Bài văn mẫu số 5
Có lẽ khi còn nhỏ ai cũng được nghe câu hát ru, hay những vần thơ: “Con dù lớn vẫn là con của mẹ. Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”. Và trong bài văn này, em sẽ viết về người mẹ tuyệt vời của em – người luôn yêu thương con mình bằng cả cuộc đời.
Năm nay, mẹ em đã gần bốn mươi tuổi. Tuy vậy, nhưng dấu vết của thời gian cũng không làm mất đi vẻ xinh đẹp của mẹ. Mẹ em không cao lắm. Dáng người khá đầy đặn. Mái tóc mẹ vẫn còn rất dày và đen bóng. Dường như em được thừa hưởng nước da trắng hồng từ mẹ. Khi nhìn vào khuôn mặt của mẹ, ai cũng cảm thấy quý mến. Các bác hàng xóm thường bảo đó là một khuôn mặt phúc hậu.
Mẹ là một giáo viên dạy môn Toán. Công việc của mẹ rất bận rộn. Nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm đến gia đình. Mỗi bữa cơm của mẹ đều gửi gắm tình yêu thương. Cuối tuần, mẹ sẽ dạy em học, hoặc đưa em đi chơi. Mẹ rất dịu dàng, nhưng cũng rất nghiêm khắc. Mỗi lần em mắc lỗi, mẹ đều nhắc nhở.
Cô giáo em nói: “ Trong tất cả các kì quan thì trái tim người mẹ là kì quan vĩ đại nhất”. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để mẹ luôn cười mẹ nhé. Mẹ à! Con yêu mẹ.
Bài văn mẫu số 6
“Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đang thức vì chúng con.
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời”
Cứ mỗi lần nghe những câu thơ này của nhà thơ Trần Quốc Minh vang lên, em lại cảm thấy thật cảm động.
Năm nay, mẹ em bốn mươi tuổi. Mẹ có dáng người khá mảnh mai. Nước da ngăm đen đã bị rám nắng. Mái tóc của mẹ dài ngang lưng đã bị cháy nắng ngoài đồng ruộng, nắng chói để đem lại cho em một cuộc sống ấm no. Khi đi làm mẹ thường búi tóc lên, để lộ ra mấy cọng tóc xoăn trông thật duyên dáng. Đi với mái tóc ấy chính là khuôn mặt hình trái xoan của mẹ. Vầng trán của mẹ cao rộng, có lúc nheo lại lộ vẻ suy tư. Năm tháng, thời gian đã hằn lên khuôn mặt mẹ những nếp nhăn nho nhỏ.
Nhưng thời gian cũng không thể xóa nhòa được nét dịu hiền, phúc hậu trên khuôn mặt ấy. Đôi mắt mẹ đen láy thấm đượm sự bao dung, trìu mến. Người ta thường nói “Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn” quả là không sai. Nhìn vào đôi mắt mẹ, em có thể đoán được những suy nghĩ trong mẹ. Những lúc em làm được việc tốt đôi mắt ấy hạnh phúc như cười. Và cũng từng đỏ hoe khi mỗi lần em làm điều sai trái. Nhìn vào đôi mắt mẹ, em tự trách mình vì đã làm mẹ buồn. Cùng với đôi mắt mẹ là cặp lông mi dài và đôi chân mày lá liễu dày. Mũi mẹ cao cao, cái miệng nho nhỏ, khi cười để lộ hàm răng trắng, đều như hạt bắp.
Em yêu nhất là đôi bàn tay của mẹ. Đôi bàn tay đầy nghị lực đã nuôi em khôn lớn đến chừng này. Bàn tay ấy đã bị bao sậm, hằn những vết nứt nẻ. Bao nhiêu vết là bấy nhiêu vất vả gian lao của mẹ. Đôi bàn chân cũng vậy, nó cũng đã bị nứt nẻ. Những khi trời trở lạnh, đôi bàn chân ấy lại đau, nhức khiến mẹ phải ngâm vào nước muối. Đôi vai mẹ gầy đã trở bao nhiêu là mưa nắng. Nhìn tất cả những thứ ấy em cảm thấy yêu mẹ thật nhiều, thật nhiều.
Nhìn bàn tay mẹ chăm sóc từng đám lúa, luống rau, em cảm thấy mẹ yêu cây cỏ đến chừng nào. Mẹ là một người mà không thể thiếu trong gia đình. Hằng ngày, mẹ như một cô tấm với những công việc như nấu ăn, giặt giũ, dọn nhà… thật nhanh nhẹn, gọn gàng. Dù nhà cửa có bề bộn đến mấy, mà nếu được bàn tay siêng năng của mẹ thì sẽ trở nên gọn gàng. Vì lo cho cuộc sống của gia đình mà mẹ chẳng bao giờ rảnh rỗi cả, hết việc nhà rồi lại làm ruộng.
Mẹ là một người luôn dành trọn mọi sự yêu thương và lo toan cho em. Lúc em làm điều gì sai trái, mẹ không la mắng gì đâu mà mẹ dạy em những điều hay lẽ phải, khiến em luôn ghi nhớ trong lòng. Tuy mẹ bận rộn lắm nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm tới công việc học hành của em. Lúc em đau ốm, mẹ là bàn tay ấm áp, che chở cho em vượt qua.
Đối với mọi người trong làng xóm, mẹ rất hòa nhã, cởi mở với họ nên ai cũng quý mến mẹ. Trong công việc, mẹ rất nhiệt tình nên mỗi lần đi dặm hay gặt lúa thì ai cũng kêu mẹ đi.
Người mẹ thân yêu của em là như vậy đó, mẹ là một người rất yêu thương đứa con của mình. Em yêu mẹ lắm! Yêu mẹ rất nhiều. Em tự nhủ rằng sẽ cố gắng học tập thật giỏi để trở thành con ngoan, trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ, mai sau đền đáp công ơn to lớn của mẹ đã bao năm chăm lo cho em từ miếng ăn đến giấc ngủ.
“Mẹ như biển cả mênh mông
Con luôn ghi nhớ công ơn của người”.
Bài văn mẫu số 7
Mỗi ngày em luôn thành kính yêu thương và biết ơn mẹ của mình. Bởi mẹ em là người phụ nữ tuyệt vời nhất trên thế giới này.
Năm nay mẹ em khoảng bốn mươi tuổi. Hiện nay, mẹ đang là một nhân viên của nhà máy chế biến lương thực thực phẩm. Mẹ có vóc dáng nhỏ nhắn, nhưng rất khỏe mạnh. Một mình mẹ có thể làm được mọi việc, từ nấu cơm, dọn dẹp, chăm sóc con cái, chẳng kém gì các siêu anh hùng cả. Vì làm việc trong nhà thời gian dài, mẹ có nước da trắng sáng. Mái tóc mẹ dài đến giữa lưng, hơi xơ một chút ở phần đuôi. Bình thường, mẽ sẽ búi gọn tóc lên bằng một chiếc dây nhỏ. Khuôn mặt mẹ là khuôn mặt tròn đầy đặn, phúc hậu. Với đôi mắt hạnh đen láy và hàng lông mày lá liễu. Điều khiến em thích nhất, chính là nụ cười tươi tỏa nắng của mẹ. Nó như là một mặt trời thu nhỏ vậy. Thường ngày, mẹ luôn ăn mặc giản dị giống như tính cách của mẹ vậy. Tuy mộc mạc, nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp đằm thắm, ngọt ngào.
Là một người phụ nữ nông thôn Việt Nam điển hình. Mẹ vừa đảm việc nước, lại đảm việc nhà. Em luôn cảm nhận được tình yêu thương nồng nàn của mẹ qua mọi thứ. Từ những chiếc áo được giặt sạch, gấp gọn trong tủ. Từ những bữa cơm ngon lành. Từ những món quà nhỏ vào các dịp đặc biệt. Từ những cái ôm dịu dàng, những đêm thức trắng chăm sóc khi em ốm. Tất cả thật giản dị mà quý giá biết bao nhiêu.
Em luôn cảm thấy hạnh phúc và tự hào khi được là con của mẹ. Em sẽ cố gắng hơn nữa, để có thể trở thành niềm tự hào nhỏ của mẹ.
Bài văn mẫu số 8
“Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi. Và mẹ em chỉ có một trên đời”. Giai điệu của câu hát cất lên khiến lòng em không khỏi bồi hồi, xao xuyến nghĩ về người mẹ kính yêu của mình. Trong gia đình, người mà em yêu quý nhất đó chính là mẹ em, người giữ hơi ấm hạnh phúc, và tình yêu thương cho cả gia đình. Em yêu mẹ của em biết chừng nào!
Mẹ em năm nay đã ngoài ba mươi tuổi. Mẹ có một thân hình nhỏ nhưng cao ráo. Mẹ em có một khuôn mặt trái xoan vô cùng hiền lành và phúc hậu. Gương mặt mẹ em đã có nhiều chân chim, do thời gian và mưa nắng dãi dầu, cũng một phần là vì sự vất vả mưu sinh cho cuộc sống của gia đình em. Mái tóc mẹ em đen mượt và được để dài, lúc nào cũng được mẹ em búi hoặc buộc một cách vô cùng gọn gàng. Mái tóc mẹ em lúc nào cũng thoang thoảng mùi đinh hương, bồ kết. Do mẹ em là một người phụ nữ sống khá truyền thống nên mẹ không hay dùng các loại dầu gội đầu hiện đại. Bàn tay mẹ gầy gầy xương xương, nhưng chính đôi bàn tay lại ngày qua ngày, tháng qua tháng chăm sóc cho em từng bữa ăn tới giấc ngủ. Em thích nhất là ngắm nhìn nụ cười của mẹ. Nụ cười tỏa rạng như ánh bình minh, nhìn mẹ cười mà lúc nào trong lòng em cũng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Mẹ em lúc nào cũng yêu thương và chăm sóc cho gia đình em rất chu đáo. Đôi bàn tay gầy gầy xương xương của em, sớm nào cũng chuẩn bị những bữa ăn giàu chất dinh dưỡng, đủ năng lượng cho một người làm việc và học tập của bố con em. Mẹ là người vun vén, chăm lo cho từng bữa ăn tới giấc ngủ, giữ gìn hạnh phúc cho mái ấm gia đình. Mẹ tuy hiền nhưng cũng rất nghiêm khắc trong giáo dục con cái. Mẹ không bao giờ nuông chiều con cái quá mức mà luôn dạy, chỉ bảo cho em những bài học về cách cư xử, về đạo lý làm người.
Mẹ là người mà em yêu quý và kính trọng nhất. Em hứa sẽ cố gắng chăm ngoan học giỏi để mẹ luôn vui vẻ không bao giờ phải phiền lòng, buồn bã vì con cái.
Xem thêm các bài Tập làm văn lớp 5 hay khác:
TOP 10 Bài văn Tả cảnh biển Cửa Lò (2024) SIÊU HAY
TOP 10 Bài văn Tả chiếc đồng hồ báo thức (2024) SIÊU HAY
TOP 10 Đoạn văn tả ca sĩ Phương Mỹ Chi (2024) SIÊU HAY
TOP 10 Đoạn văn tả ca sĩ Khởi My đang biểu diễn (2024) SIÊU HAY
TOP 10 Đoạn văn tả một ca sĩ đang biểu diễn Mono (2024) SIÊU HAY