Đề bài: Tả bà đang kể chuyện
Bài mẫu số 1
Trong những ngày thơ ấu, khi ba mẹ thường xuyên phải đi công tác xa, tôi thường ngủ cùng bà nội. Kí ức về những buổi tối ấm áp được bao phủ bởi những câu chuyện cổ tích ngày xưa. Mỗi đêm trước khi lăn vào giấc ngủ, bà lại kể cho tôi một câu chuyện, một bài học nhân văn sâu sắc mà chỉ khi lớn lên tôi mới thấu hiểu được.
Với giọng kể chậm rãi, dịu dàng, đầy ấm áp và yêu thương, bà đã dẫn dắt tuổi thơ của tôi vào những giấc mơ kỳ diệu... Nơi đó có Bà Tiên, ông Bụt, chàng Thạch Sanh gan dạ, chàng Hoàng Tử trí tuệ và dũng cảm.... Và mỗi ngày, những câu chuyện trở nên hiếm hơn vì sức khỏe của bà đã dần suy giảm... Tôi trưởng thành thành một thiếu nữ với trái tim luôn hướng thiện, yêu thương quê hương và đất nước như lời bà dạy.
Những ngày đã trôi qua, đã 10 năm, không còn hơi ấm của bà, không còn sự âu yếm trìu mến của bà, không còn những đêm say sưa chìm đắm trong những giấc mơ thần kỳ từ những câu chuyện cổ tích bà kể... Tất cả đã bị thời gian vô tình cuốn đi. Tuy nhiên, kí ức về tuổi thơ và những giá trị thiêng liêng ấy sẽ mãi mãi còn sống trong lòng tôi.
Bài mẫu số 2
Tình yêu bao la của bố mẹ và sự chăm sóc đặc biệt từ bà ngoại đã tạo nên một môi trường ấm áp cho sự lớn lên của em. Mỗi đêm, trước khi em chìm vào giấc ngủ, những câu chuyện cổ tích mà bà kể đã làm cho em cảm thấy an bình và hạnh phúc.
Bà ngoại của em đã tròn bảy mươi tuổi. Dáng vẻ hiền lành, làn da nhăn nheo, và đôi mắt mỏi mòn của bà là biểu hiện của sự hy sinh và tình yêu vô bờ bến mà bà dành cho gia đình, đặc biệt là cho con cháu. Bà luôn dành thời gian an ủi, động viên em, thậm chí là tặng cho em từng miếng bánh nhỏ, quả cam, và kể những câu chuyện "Ngày xưa, ngày xửa".
Mỗi tối sau khi ăn cơm xong, em thường nằm trong lòng bà trên chiếc võng ngoài hiên nhà, nhìn những vì sao lấp lánh trên bầu trời đêm. Đó là khoảnh khắc em được bà kể những câu chuyện cổ tích thần kỳ. Bà kể về hai người bạn thân thiết, Bê Vàng và Dê Trắng, sống trong một thời kỳ khó khăn và nghèo đói. Khi bà kể, gương mặt bà hiện lên biểu hiện của nỗi buồn, như thể bà đang chia sẻ cảm xúc với nhân vật trong câu chuyện. Bà tiếp tục kể về hành trình đi tìm cỏ nuôi bạn của Bê Vàng, và cảm xúc tràn đầy khi Bê Vàng và Dê Trắng lạc nhau trong rừng sâu. Em cảm nhận được sự đau đớn của Bê Vàng khi không thể gặp lại Dê Trắng, và những giọt nước mắt của bà như làm cho em cảm thấy đau lòng cùng với nhân vật trong câu chuyện. Bà kể chuyện một cách sống động, gần gũi như một diễn viên đang thể hiện vai diễn của mình. Ngoài câu chuyện trên, bà còn nhiều câu chuyện khác thú vị mà em sẽ mãi nhớ.
Khi nhớ về bà, em không thể không cảm thấy bồi hồi trong lòng. Em mong rằng bà sẽ sống thật lâu để có thể dạy bảo em những điều quý báu và tiếp tục kể cho em nghe về những câu chuyện đáng nhớ từ quá khứ.
Bài mẫu số 3
Tình yêu bao la của bố mẹ và sự chăm sóc đặc biệt từ bà ngoại đã tạo nên một môi trường ấm áp cho sự lớn lên của em. Mỗi đêm, trước khi em chìm vào giấc ngủ, những câu chuyện cổ tích mà bà kể đã làm cho em cảm thấy an bình và hạnh phúc.
Bà ngoại của em đã tròn bảy mươi tuổi. Dáng vẻ hiền lành, làn da nhăn nheo, và đôi mắt mỏi mòn của bà là biểu hiện của sự hy sinh và tình yêu vô bờ bến mà bà dành cho gia đình, đặc biệt là cho con cháu. Bà luôn dành thời gian an ủi, động viên em, thậm chí là tặng cho em từng miếng bánh nhỏ, quả cam, và kể những câu chuyện "Ngày xưa, ngày xửa".
Mỗi tối sau khi ăn cơm xong, em thường nằm trong lòng bà trên chiếc võng ngoài hiên nhà, nhìn những vì sao lấp lánh trên bầu trời đêm. Đó là khoảnh khắc em được bà kể những câu chuyện cổ tích thần kỳ. Bà kể về hai người bạn thân thiết, Bê Vàng và Dê Trắng, sống trong một thời kỳ khó khăn và nghèo đói. Khi bà kể, gương mặt bà hiện lên biểu hiện của nỗi buồn, như thể bà đang chia sẻ cảm xúc với nhân vật trong câu chuyện. Bà tiếp tục kể về hành trình đi tìm cỏ nuôi bạn của Bê Vàng, và cảm xúc tràn đầy khi Bê Vàng và Dê Trắng lạc nhau trong rừng sâu. Em cảm nhận được sự đau đớn của Bê Vàng khi không thể gặp lại Dê Trắng, và những giọt nước mắt của bà như làm cho em cảm thấy đau lòng cùng với nhân vật trong câu chuyện. Bà kể chuyện một cách sống động, gần gũi như một diễn viên đang thể hiện vai diễn của mình. Ngoài câu chuyện trên, bà còn nhiều câu chuyện khác thú vị mà em sẽ mãi nhớ.
Khi nhớ về bà, em không thể không cảm thấy bồi hồi trong lòng. Em mong rằng bà sẽ sống thật lâu để có thể dạy bảo em những điều quý báu và tiếp tục kể cho em nghe về những câu chuyện đáng nhớ từ quá khứ.
Bài mẫu số 4
Trong ký ức của tôi, những ngày thơ ấu được tạo nên từ những kỷ niệm ngọt ngào khi ngủ cùng Bà Nội. Ba Mẹ thường xuyên phải đi công tác xa, để lại tôi dưới sự chăm sóc của Bà Nội. Và trong những đêm ấy, những câu chuyện cổ tích ngày xưa của bà đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi. Mỗi tối trước khi đi ngủ, bà lại kể một câu chuyện, một bài học nhân văn sâu sắc, mà tôi không thể hiểu rõ hết ngay từ lúc đó, nhưng sau này khi trưởng thành, tôi mới thấu hiểu được giá trị của những lời dạy của bà.
Với giọng kể chậm rãi, dịu dàng, ấm áp và đầy yêu thương, bà đã làm cho tuổi thơ của tôi trở nên phong phú hơn bao giờ hết. Trong những giấc mơ kì diệu, tôi được đắm chìm vào thế giới của Bà Tiên, ông Bụt, chàng Thạch Sanh dũng cảm, và chàng Hoàng Tử tài ba. Mỗi ngày, những câu chuyện đó dần trở nên hiếm hơn, vì sức khỏe của bà đã dần suy giảm. Tôi lớn lên với tấm lòng luôn hướng về điều thiện và yêu thương quê hương, đất nước, như lời bà đã dạy.
Những ngày đã trôi qua, đã 10 năm kể từ khi Bà ra đi, không còn hơi ấm của bà, không còn sự âu yếm của bà, không còn những giấc mơ thần kỳ từ những câu chuyện cổ tích mà bà kể. Thời gian vô tình cuốn đi tất cả, nhưng kí ức về những ngày thơ ấu vẫn mãi đọng lại trong tâm trí, luôn mang theo những điều thiêng liêng mà bà đã truyền đạt.
Bài mẫu số 5
Bên cạnh tình thương yêu bao la từ bố mẹ, cuộc sống của em còn được bao bọc bởi lời ru êm ái và tình thương của bà ngoại. Mỗi đêm, em được dìu vào giấc ngủ bởi những câu chuyện cổ tích thần kỳ mà bà kể.
Bà ngoại của em đã tròn bảy mươi tuổi năm nay. Bà có gương mặt hiền lành, làn da nhăn nheo, và đôi mắt mỏi mòn, biểu hiện của những năm tháng dày dạn kể từ khi bà dành cả cuộc đời cho con cháu. Bà luôn là người an ủi, động viên em, và thường cho em những món quà nhỏ như bánh ngọt, quả cam, kèm theo những câu chuyện "Ngày xửa, ngày xưa".
Mỗi tối sau khi ăn cơm, em thường nằm trong lòng bà trên chiếc võng ngoài hiên nhà, nhìn ngắm những vì sao lấp lánh trên bầu trời đêm. Lúc đó, em được bà kể những câu chuyện cổ tích. Bà kể về hai người bạn thân thiết, Bê Vàng và Dê Trắng, sống bên nhau trong những ngày khốn khổ của một năm hạn hán. Bà nhấn mạnh nét buồn của mình khi kể về những khó khăn mà hai nhân vật trong câu chuyện phải đối mặt. Bà nói về quyết tâm của Bê Vàng khi ra đi tìm thức ăn cho bạn, và cảm xúc của Dê Trắng khi không thấy Bê Vàng trở về. Em không khỏi chia sẻ nỗi buồn cùng với Bê Vàng qua những dòng nước mắt của bà.
Khi kết thúc câu chuyện, em vẫn còn ngồi đó, nhìn bà với ánh mắt tròn trĩnh. Bà như một diễn viên thực thụ, đã thể hiện vai diễn của mình với sự sống động và cảm xúc. Ngoài câu chuyện này, bà còn kể cho em nghe vô số câu chuyện cổ tích khác, mỗi câu chuyện đều để lại trong em những ấn tượng sâu sắc.
Khi nghĩ về bà, em tràn ngập trong những kỷ niệm đẹp. Em mong bà sẽ sống lâu để tiếp tục dành cho em những bài học và những câu chuyện đáng nhớ từ quá khứ.
Bài mẫu số 6
Hôm qua, ông nội ghé nhà em thăm và ở lại qua đêm. Đó là một cơ hội tuyệt vời, khiến em có thể nằm dài, nghe ông kể chuyện trước khi đi vào giấc ngủ.
Trong cái ấm êm của tấm chăn, em bò vào lòng ông. Bàn tay của ông êm đềm vuốt nhẹ tóc của em, kéo chăn lên cao để em ấm áp hơn. Rồi từ từ, ông bắt đầu kể chuyện. Ông kể về những kỷ niệm từ những Tết xưa, thời mà mẹ em còn là một đứa trẻ. Trong lúc kể, ánh mắt của ông lạnh lùng, như đang trở về quá khứ. Trái tim ông nhảy múa theo từng từng câu chuyện. Em nắm chặt tay ông, nghe chăm chú. Dưới tiếng kể ấm áp của ông, em hình dung ra một căn nhà nhỏ nhưng đầy ấm cúng. Trên tường, những câu đối đỏ rực, trên bàn có khay bánh mứt làm bằng gỗ. Bên cạnh đó, một cành đào nở rộ. Thỉnh thoảng, ông dừng lại, nhìn sâu vào đôi mắt em, và hỏi liệu em có hiểu những gì ông đang kể không. Đó là những món ăn giờ đã ít thấy, những nghi lễ đã phai nhạt. Em lắc đầu, và ông nhẹ nhàng giải thích. Trong vòng tay ấm của ông, dưới giọng kể dịu dàng, em dần dần lùi về giấc ngủ không lối thoát.
Dù em đã trưởng thành, nhưng em vẫn thích nghe ông kể chuyện. Không chỉ vì những câu chuyện đó thú vị, mà còn vì em muốn nằm trong vòng tay của ông, được ông vuốt đầu, vỗ lưng như khi còn bé.
Xem thêm một số bài tập làm văn 5 hay khác:
TOP 20 Kết bài tả mẹ (2024) SIÊU HAY
TOP 10 Dàn ý tả bà lớp 5 (2024) SIÊU HAY
TOP 10 Dàn ý tả ông lớp 5 (2024) SIÊU HAY
TOP 10 Đoạn văn mở bài tả bố (2024) SIÊU HAY
TOP 7 Đoạn văn tả hình dáng của người thân trong gia đình em (2024) SIÊU HAY