* Phân tích đoạn trích
- Giá trị, sức sống của tấm ảnh
Sau bao nỗ lực tìm kiếm, Phùng đã chụp được tấm ảnh ghi lại cảnh biển buổi sớm với một con thuyền lưới vó đang từ từ tiến vào bờ trong bầu sương mù màu trắng sữa có chút hồng hồng do ánh mặt trời chiếu vào. Đó là một hình ảnh thực đẹp và toàn bích, giàu ý vị nghệ thuật được phát hiện bằng một con mắt tinh đời và một trái tim say mê cái đẹp. Vì thế, nó đã trở thành một tác phẩm nghệ thuật giá trị vượt qua cả sự kiểm duyệt với những yêu cầu có phần khắt khe của vị trưởng phòng khó tính. Không chỉ được chọn vào bộ lịch năm ấy, tấm ảnh còn được biết đến rộng rãi, được nhiều người trân quý được treo ở nhiều nơi nhất là các gia đình sành nghệ thuật. Không những thế, nó còn có sức sống vượt thời gian không những trong bộ lịch năm ấy mà mãi mãi về sau. Như vậy, sự đón nhận, yêu thích của công chúng chính là thành quả xứng đáng mà Phùng nhận được sau những nỗ lực không mệt mỏi trên hành trình sáng tạo. Một lần nữa nó khẳng định Phùng là một nghệ sĩ đích thực.
- Những ấn tượng của Phùng về tấm ảnh
+ Là một nghệ sĩ luôn trăn trở về cuộc sống và con người lại trải nghiệm những bi kịch đằng sau bức ảnh nên Phùng không bằng lòng với cái nhìn dễ dãi, xuôi chiều luôn ngắm kĩ, rồi nhìn lâu hơn tấm ảnh. Đó là cái nhìn đầy suy tư, là khát vọng thấu hiểu, cảm thông nhiều hơn nữa với con người trong cuộc sống bộn bề.
+ Ấn tượng về màu sắc
Phùng nhận ra tuy là tấm ảnh đen trắng nhưng mỗi lần ngắm kĩ, tôi vẫn thấy hiện lên màu hồng hồng của ánh sương mai. Đó là ấn tượng đặc biệt về hiệu ứng màu sắc mà chính Phùng đã cảm nhận được khi quan sát cảnh biển buổi sớm. Đồng thời, màu hồng ấy cũng là biểu tượng cho chất thơ, cho vẻ đẹp lãng mạn của thiên nhiên, cuộc sống mà người nghệ sĩ tìm thấy từ chính thực tế.
+ Điều đặc biệt là khi mọi người chỉ nhìn bức ảnh với hai màu đen trắng thì Phùng lại thấy được đằng sau tấm màn tưởng như đơn điệu kia một gam màu thật hấp dẫn. Cũng như cuộc đời thầm lặng, vô danh của người đàn bà hàng chài tưởng như không có gì đáng nói, đáng kể mà lại ẩn chứa bao vẻ đẹp, bao ánh ngọc lấp lánh khiến anh phải ngỡ ngàng khi phát hiện rồi suy ngẫm để thay đổi quan niệm về cuộc đời và con người.
+ Ấn tượng về con người
Tuy tấm ảnh không hề có hoạt động của con người nhưng mỗi khi nhìn lâu hơn, Phùng lại thấy hình ảnh người đàn bà hàng chài bước ra. Điều này cho thấy Phùng luôn trăn trở trước hiện thực cuộc sống của những người dân miền biển lam lũ, khốn khổ đặc biệt là cuộc đời nhiều bi kịch của người đàn bà hàng chài.
Người đàn bà bước ra từ tấm ảnh của Phùng xấu xí cao lớn với những đường nét thô kệch, khuôn mặt rỗ; cuộc sống nghèo khó, lam lũ với tấm lưng áo bạc phếch, khuôn mặt nhợt trắng vì kéo lưới suốt đêm. Tất cả những chi tiết đó đã hoàn chỉnh chân dung của một con người bình dị đại diện cho những kiếp người lao động thời hậu chiến vất vả, hiện thân của cuộc sống bộn bề khó nhọc.
+ Những bước chân chậm rãi trên mặt đất hòa lẫn trong đám đông…. Đám đông là những là những con người bình thường, vô danh, thầm lặng vẫn luôn hiện diện quanh ta. Và những bước đi chắc chắn của người đàn bà giữa đám đông là minh chứng rằng dù có bất kì điều gì xảy ra thì cuộc sống vẫn tiếp diễn, mỗi con người sẽ tìm ra cho bản thân một cách thức riêng để thích ứng, tồn tại. Đồng thời, đây cũng là hình ảnh chứa đựng niềm tin mãnh liệt của người nghệ sĩ về sức sống về vẻ đẹp bất diệt và tương lai của con người trong hành trình cuộc sống.
- Đánh giá:
+ Nghệ thuật: Cách tổ chức tác phẩm đặc biệt khi mở đầu là hành trình tìm kiếm bức ảnh và kết thúc với những suy tư, chiêm nghiệm của người nghệ sĩ về chính tấm ảnh của mình; giọng văn trầm lắng; những hình ảnh giàu giá trị biểu tượng…
+ Với Phùng tấm ảnh nghệ thuật đẹp đẽ kia chỉ là cái vỏ bề ngoài, đằng sau nó còn ẩn chứa bao góc khuất, bao bi kịch của cuộc sống đời thường. Nhận thức được điều đó, anh khao khát thấu hiểu, cảm thông, chia sẻ nhiều hơn với những số phận khốn khổ để kéo gần khoảng cách giữa nghệ thuật và cuộc đời. Điều này khẳng định Phùng là một nghệ sĩ chân chính hết lòng vì nghệ thuật và cũng là một con người luôn day dứt trước những mảnh đời bất hạnh nhưng lại mang một niềm tin mãnh liệt về con người.
|