Kể lại "Chuyện cổ tích về loài người" bằng lời của em.

Kể lại "Chuyện cổ tích về loài người" bằng lời của em.

Trả lời

Ngày xửa ngày xưa, Trái đất vốn chưa có gì xuất hiện cả! Mặt đất toàn trần trụi, ngọn cây, con vật cũng chưa xuất hiện. Cuộc sống buồn tẻ tràn ngập mặt đất.

Để làm vơi cạn không khí ảm đạm này. Trẻ con được tạo ra. Chúng lít nhít những đám đông thật đông. Nhìn đâu đâu cũng thấy là trẻ con. Ánh sáng dần hiện ra, thế giới dần tô điểm trong mắt những đứa trẻ.

Đám trẻ trông có vẻ bơ vơ? Và vậy là trời đã dùng phép màu để sinh ra cho mỗi bé một người mẹ hiền từ để bế bồng, chăm sóc. Muốn cho trẻ thông minh, Trời lại sinh ra cho mỗi bé một người bố hiểu biết. Bố dạy bé rằng biển thì rộng, núi thì cao, con đường đi xa tắp, trái đất thì tròn.

Biết bao điều hay, điều lạ được bố nói, bé cứ tròn xoe mắt để nghe. Thích lắm nhưng khó nhớ, mau quên. Thấy vậy, Trời sinh ra cái chữ để ghi lại những điều bố nói. Tiếp sau đó, lớp học, trường học và thầy giáo cũng được sinh ra. Ngày ngày, trẻ em được tung tăng đi học, vui ơi là vui!

Cái bảng đen to bằng chiếc chiếu được treo ngay ngắn trên bức tường chính giữa lớp học. Thầy giáo cầm viên phấn trắng tinh, nắn nót viết từng chữ: Chuyện cổ tích về loài người.