Bố cục của bài thơ: .....................................................................
Bố cục của bài thơ: .....................................................................................................................................
Bố cục của bài thơ: .....................................................................................................................................
Bố cục bốn phần: đề – thực – luận – kết.
- Đề (câu 1 – 2): cái nhìn bao quát về cảnh vật vắng vẻ và đìu hiu, thể hiện tâm trạng cô đơn, buồn bã của tác giả.
- Thực (câu 3 – 4): miêu tả cuộc sống, con người ở Đèo Ngang.
- Luận (câu 5 −6): mượn thanh âm và khung cảnh tự nhiên để gửi gắm tâm trạng nhớ nước, thương nhà của tác giả.
- Kết (câu 7 – 8): thể hiện tình cảnh và tâm sự cô đơn của tác giả.