Câu hỏi:
10/04/2024 103Tác phẩm Gió lạnh đầu mùa trích từ tác phẩm nào?
A. Gió lạnh đầu mùa
B. Lời ru trên mặt đất
C. Mầm sống
D. Uống một ngụm nước biển
Trả lời:
Gió lạnh đầu mùa trích từ tác phẩm Gió lạnh đầu mùa (Thạch Lam)
Đáp án cần chọn là: A
CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ
Câu 2:
Biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa là?
Câu 3:
Xác định nội dung chính của đoạn trích dưới đây:
Buổi sáng hôm nay, mùa đông đột nhiên đến, không báo cho biết trước. Vừa mới ngày hôm qua trời hãy còn nắng ấm và hanh cái nắng về cuối tháng mười để đồng ruộng và làm khô những chiếc lá rơi. Sơn và chị chơi cỏ gà ở ngoài đồng còn thấy nóng bức, chảy mồ hôi.
…
Mẹ Sơn yên lặng không nói gì. Nhưng đến lúc vời Sơn lại gần để mặc áo, Sơn thấy mẹ hơi rơm rớm nước mắt.
(Gió lạnh đầu mùa – Thạch Lam)
Câu 5:
Phương thức biểu đạt nào không được sử dụng trong truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa?
Câu 6:
Truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa của Thạch Lam ca ngợi điều gì?
Câu 7:
Tác phẩm Gió lạnh đầu mùa của Thạch Lam thuộc thể loại nào?
Câu 8:
Xác định nội dung chính của đoạn trích sau:
Nhưng cái vui của Sơn không được bao lâu. Bữa cơm về tới nhà, Sơn không thấy mẹ đâu cả, hỏi vú già:
- Mợ tôi đi đâu hở vú?
- Chị Lan và cậu cứ ăn cơm trước đi. Mợ còn đi ăn giỗ đến trưa mới về.
…
Mẹ Sơn với cái âu đồng, lấy tiền đưa cho bác Hiên:
- Đây, tôi cho mượn năm hào cầm về mà may áo cho con.
Khi bác Hiên bước ra khỏi cửa, mẹ Sơn vẫy hai con lại gần, rồi âu yếm ôm vào lòng mà bảo:
- Hai con tôi quý quá, dám tự do lấy áo đem cho người ta không sợ mẹ mắng ư?
(Gió lạnh đầu mùa – Thạch Lam)
Câu 9:
Nội dung chính của đoạn trích dưới đây:
Sơn đã mặc xong áo ấm: cả cái áo dạ chỉ đỏ lẫn áo vệ sinh, ngoài lại mặc phủ cái áo vải thẫm dài. Sơn đứng trên giường trước mặt mẹ, đã quay đi quay lại ba, bốn lần để mẹ Sơn ngắm áo. Sau cùng, mẹ Sơn vuốt các tà áo cho phẳng phiu, rồi đẩy Sơn ra, bảo:
- Thôi, con đi chơi
…
Sơn bây giờ mới chợt nhớ ra là mẹ cái Hiên rất nghèo, chỉ có nghề đi mò cua bắt ốc thì còn lấy đâu ra tiền mà sắm áo cho con nữa. Sơn thấy động lòng thương, cũng như ban sáng Sơn đã nhớ thương đến em Duyên ngày trước vẫn cùng nói với Hiên đùa nghịch ở vườn nhà. Một ý nghĩ tốt bỗng thoáng qua trong trí, Sơn lại gần chị thì thầm:
- Hay là chúng ta đem cho nó cái áo bông cũ, chị ạ.
- Ừ, phải đấy. Để chị về lấy.
Với lòng ngây thơ của tuổi trẻ, chị Lan hăm hở chạy về nhà lấy áo. Sơn đứng lặng yên đợi, trong lòng tự nhiên thấy ấm áp vui vui.
(Gió lạnh đầu mùa – Thạch Lam)