Đọc văn bản
Mùa xuân chín
(Hàn Mặc Tử)
Bài thơ này từng được sử dụng trong SGK Văn học 8 giai đoạn 1990-2002.
Nguồn:
1. Hoài Thanh, Hoài Chân, Thi nhân Việt Nam, NXB Văn học, 1988
2. Quách Tấn, Thơ Hàn Mặc Tử, NXB Đông Phương, 1942
3. Tinh tuyển văn học Việt Nam (tập 7: Văn học giai đoạn 1900-1945), Trung tâm Khoa học xã hội và nhân văn quốc gia, NXB Khoa học xã hội, 2004
4. Phạm Thanh, Thi nhân Việt Nam hiện đại - quyển thượng, NXB Xuân Thu tái bản, 1990
Tác giả – tác phẩm: Mùa xuân chín
Tác giả văn bản Mùa xuân chín
1. Tiểu sử
– Hàn Mặc Tử (1912-1940), tên thật là Nguyễn Trọng Trí, sinh ra ở Đồng Hới, Quảng Bình.
– Sớm mất cha sống với mẹ tại Quy Nhơn.
– Năm 21 tuổi ông vào Sài Gòn lập nghiệp.
– Đi làm công chức thời gian ngắn rồi mắc bệnh phong và mất.
2. Sự nghiệp văn học
a. Tác phẩm chính
Các sáng tác của Hàn Mặc Tử, gồm có:
– Lệ Thanh thi tập (gồm toàn bộ các bài thơ Đường luật)
– Gái Quê (1936, tập thơ duy nhất được xuất bản lúc tác giả chưa qua đời)
– Thơ Điên (hay Đau Thương, thơ gồm ba tập: 1. Hương thơm; 2. Mật đắng; 3. Máu cuồng và hồn điên-1938)
– Xuân như ý
– Thượng Thanh Khí (thơ)
– Cẩm Châu Duyên
– Duyên kỳ ngộ (kịch thơ-1939)
– Quần tiên hội (kịch thơ, viết dở dang-1940)
– Chơi Giữa Mùa Trăng (tập thơ-văn xuôi)
Tác phẩm Mùa xuân chín
1. Thể thơ: thất ngôn (7 chữ)
2. Xuất xứ và hoàn cảnh sáng tác:
– Chưa rõ thời điểm sáng tác Mùa xuân chín, nhưng theo Trần Thanh Mại thì: “Qua cái năm bệnh hoạn đầu, nghĩa là vào cuối năm 1937, Hàn Mặc Tử gom góp xong tập thơ làm trên giường bệnh, theo một thể tài mới mà chàng gọi Thơ Điên”, nghĩa là thi phẩm đã được sáng tác trước thời điểm đó.
3. Phương thức biểu đạt: Biểu cảm
4. Nội dung chính:
Với màu sắc cổ điển hài hoà với chất dân dã trẻ trung, bình dị, bài thơ “Mùa xuân chín” của Hàn Mạc Tử đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên mùa xuân trong sáng, rạo rực, say mê. Qua đó, nhà thơ gửi gắm niềm khát khao giao cảm với cuộc đời, nỗi nhớ làng quê da diết và bày tỏ nỗi trăn trở trước sự hiện hữu của cái đẹp.
5. Bố cục:
– Khổ 1: Khung cảnh mùa xuân
– Khổ 2+3: Tình xuân
– Khổ 4: Tâm trạng nhân vật khách
6. Tóm tắt
Với màu sắc cổ điển hài hoà với chất dân dã trẻ trung, bình dị, bài thơ “Mùa xuân chín” của Hàn Mạc Tử đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên mùa xuân trong sáng, rạo rực, say mê. Qua đó, nhà thơ gửi gắm niềm khát khao giao cảm với cuộc đời, nỗi nhớ làng quê da diết và bày tỏ nỗi trăn trở trước sự hiện hữu của cái đẹp.
7. Giá trị nội dung:
– Thể hiện vẻ đẹp mùa xuân đẹp đẽ, tươi mới.
– Niềm vui của con người khi xuân đến, tình yêu đời, khao khát giao hoà với cuộc đời, nỗi nhớ làng quê da diết.
8. Giá trị nghệ thuật:
– Tác giả sử dụng thành công các phép tu từ.
– Ngôn ngữ thơ da diết, giàu sức sống, rộn ràng.