Bài văn tả nàng tiên ốc lớp 4 ngắn
Dàn ý Kể chuyện Nàng tiên Ốc
1. Mở bài
- Ngày xưa, ở làng nọ, có một bà lão nghèo khó.
- Hằng ngày, bà vẫn phải đi mò cua bắt ốc để sinh sống...
2. Thân bài
- Một hôm, bà lão ra đồng và bắt được một con ốc rất đẹp.
- Vỏ của nó có màu xanh lơ, dưới ánh sáng mặt trời nó sáng long lanh.
- Bà lão thích quá, đem về nuôi...
- Hàng ngày, bà vẫn đi mò cua bắt ốc nhưng khi về đến nhà bà rất đỗi ngạc nhiên thấy sân nhà sạch sẽ, đàn lợn đã được ăn no, vườn rau sạch cỏ và cơm nước nấu tinh tươm.
- Bà băn khoăn và tự hỏi không biết ai đã giúp mình.
- Một hôm, bà lão không đi làm mà rình xem ai là người đã giúp đỡ mình.
- Bất chợt, bà thấy một cô gái từ chum nước bước ra.
- Bà liền bí mật đập vỡ vỏ ốc xanh đi, rồi ôm lấy người con gái.
- Từ đó cô gái ở với bà lão, họ sống yêu thương nhau và rất hạnh phúc.
3. Kết bài
Câu chuyện cho thấy những người giàu lòng yêu thương, sống nhân hậu sẽ được đền bù xứng đáng, sẽ được người khác giúp đỡ, yêu thương mình.
Các mẫu bài văn tả Nàng tiên ốc:
Bài văn mẫu số 1
Ngày xửa ngày xưa, tại một ngôi làng nọ, có một bà cụ nghèo khổ sống một mình không có con cháu. Hằng ngày bà ra ruộng mò cua, bắt ốc để kiếm sống.
Một hôm, bà mò được một con ốc to rất đẹp. Vỏ ốc có màu xanh lơ, sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời như viên ngọc quý. Nếu bà đem bán con ốc này cho nhà quan thì bà sẽ không phải vất vả ngày ngày như thế này nữa. Thế nhưng, càng nhìn con ốc, bà càng thấy trìu mến lạ thường. Vậy là, bà đem con ốc xanh về nuôi trong lu nước chứ không ăn hay đem bán.
Cũng từ hôm đó, trong nhà bà cụ xảy ra rất nhiều chuyện lạ lùng. Hôm nào, sau khi trở về nhà, bà cũng nhìn thấy sân nhà sạch sẽ, sân vườn sạch cỏ, đàn lợn đã được ăn no và mâm cơm tươm tất. Bà lấy làm lạ lắm, không biết là người nào đã tốt bụng giúp đỡ bà. Vì thế, bà quyết định phải biết bằng được người tốt bụng ấy là ai. Hôm sau, bà giả vờ đi làm như mọi ngày, rồi lại trở về nhà và núp ở bên ngoài xem xét tình hình. Bỗng nhiên, bà nhìn thấy con ốc trong lu nước bay lên và tỏa ra ánh sáng xanh kì diệu. Rồi từ trong con ốc bước ra một thiếu nữ trẻ và xinh đẹp. Nàng nhanh nhẹn giúp bà quét dọn nhà cửa và nấu cơm. Nhìn hình ảnh tất bật của cô, bà vô cùng cảm động. Bà vội chạy vào đập vỡ vỏ ốc, và ôm lấy cô rồi bảo:
- Con gái ơi, con hãy ở lại đây làm con mẹ nhé!
Cảm nhận vòng tay ấm áp và ánh mắt trìu mến của bà lão. Cô gái ốc cảm động đồng ý. Từ đó, hai mẹ con hạnh phúc sống cùng nhau rất lâu, rất lâu.
Qua câu chuyện này, em hiểu được rằng, khi chúng ta sống hiền hòa, tốt bụng, biết quan tâm người khác thì sẽ được nhận lại những điều tốt đẹp.
Bài văn mẫu số 2
Thuở ấy có một bà già nghèo sống độc thân. Bà tự mình ngày ngày ra đồng mò cua bắt ốc để kiếm sống qua ngày. Một hôm, bà bắt được một con ốc, vỏ nó phủ một màu xanh biếc trông rất lạ, rất xinh. Vì vậy, bà đem thả vào một chum nước.
Không hiểu sao từ ngày đó trở đi, mỗi lần bà đi làm về đều thấy một điều lạ lắm. Dường như có một bàn tay nội trợ khéo léo nào đó đã giúp bà làm hết mọi chuyện trong nhà. Từ quét dọn nhà cửa, vun xới vườn tược, cho lợn gà ăn uống đầy đủ no say đến mâm cơm cũng được dọn sẵn lên bàn, tươm tất đâu vào đấy. Bà quyết định tìm ra nguyên nhân sự lạ ấy. Một hôm bà giả vờ đi làm như mọi ngày, đến nửa đường bà bèn quay lại, tìm chỗ kín, ngồi rình xem chuyện gì đã xảy ra ở nhà mình. Bỗng nhiên, bà thấy một người con gái từ trong chum nước bước ra. Nàng đẹp như một cô tiên giáng trần, tuổi độ mười tám đôi mươi. Nàng mặc một bộ đồ màu xanh xinh xắn như một tố nữ trong tranh. Nước da trắng ngần, đôi môi hồng thắm chúm chím như đóa sen hồng sắp nở. Nàng bước vào nhà dọn dẹp… Bà nhẹ nhàng đến bên chum nước, cầm vỏ ốc lên rồi đập vỡ ra từng mảnh. Nghe động, người con gái vội vàng trở lại chum nước để chui vào vỏ ốc, nhưng đã quá muộn. Bà nhìn cô gái rồi nói:
- Con gái ơi! Hãy ở lại đây với mẹ!
Từ đó cô trở thành đứa con yêu của bà. Hai mẹ con họ sống thật đầm ấm hạnh phúc.
Bài văn mẫu số 3
Ngày xửa ngày xưa, ở một làng nọ, có bà già nghèo khổ quanh năm sống bằng nghề mò cua bắt ốc. Một hôm, bà bắt được một con ốc vỏ màu xanh biếc, khác hẳn ốc thường. Ngắm con ốc, bà thích lắm nên không bán mà đem thả vào trong chum nước.
Hôm sau, bà lại ra đồng kiếm con tôm con tép, mãi đến trưa mới về. Bà ngạc nhiên vô cùng vì thấy sân nhà sạch sẽ, đàn lợn no nê và vườn rau xanh mơn mởn cũng vừa được nhổ cỏ và tưới nước. Suốt đêm, bà không ngủ và tự nhủ rằng sẽ tìm bằng được nguyên nhân sự lạ ấy.
Một hôm, bà vẫn ra đồng như mọi khi, nhưng trời mới non trưa, bà đã quay về và nấp sau bụi chuối góc vườn rình xem. Từ trong chum nước, một nàng tiên xinh đẹp bước ra rồi đi vào trong bếp. Bà già mừng lắm, vội đập vỡ vỏ ốc xanh, không cho nàng tiên chui vào nữa. Bà ôm chầm lấy nàng tiên và nhận làm con. Từ đó, dưới mái tranh nghèo, hai mẹ con sống đầm ấm và rất thương yêu nhau.
Bài văn mẫu số 4
Từ rất lâu rồi, ở ngôi làng nọ có một bà lão hiền lành, phúc hậu nhưng không có con cháu, lúc nào cũng lủi thủi một mình. Ngày ngày, bà ra ruộng mò cua bắt ốc kiếm sống qua ngày.
Một hôm, lúc đang mò ốc, bà mò được một con ốc xanh rất to và đẹp. Nhìn ngắm một hồi bà quyết định đem ốc về nuôi. Sau khi bà lão bắt đầu nuôi chú ốc xanh, ngày nào bà cũng dành thời gian nói chuyện, tâm sự với ốc, xem ốc như người thân trong nhà. Nhưng cũng từ lúc đó, ngôi nhà của bà xuất hiện nhiều điều kì lạ. Mỗi khi bà đi làm về thì sân vườn đều đã sạch tinh tươm, đàn lợn đã được ăn no, tắm mát, và trong nhà luôn có sẵn một mâm cơm ngon lành đang chờ đợi. Lúc đầu bà nghĩ là có trộm vào nhà. Nhưng suy nghĩ lại thì bà thấy không phải, mà là một người hảo tâm nào đó. Thế nhưng vì sao người tốt bụng ấy lại phải trốn như vậy. Với những trăn trở ấy, bà quyết định ngày mai sẽ rình xem mọi việc là như thế nào. Nghĩ là làm, hôm sau, bà ra khỏi nhà từ sáng sớm, sau đó, bà quay lại nhà và núp sau cây cau trước nhà để quan sát. Thì bà nhìn thấy một cô gái trẻ vô cùng xinh đẹp, mặc bộ váy màu xanh lấp lánh bước ra từ chum nước nuôi ốc. Vậy là bà hiểu ra rồi. Cô ốc đang trả ơn bà đây mà. Nhìn bóng dáng cô tất bật dọn dẹp nhà cửa. Bà sinh lòng yêu thương trìu mến. Thế là bà chạy vào đập vỡ vỏ ốc, rồi nói với nàng ốc rằng: hãy ở lại làm con gái của bà, làm người thân của bà. Cảm động trước tình cảm của bà lão, nàng tiên ốc đồng ý. Từ hôm đó, hai mẹ con sống hạnh phúc bên nhau.
Qua câu chuyện trên, em hiểu được rằng, chỉ khi mọi người đối xử với nhau bằng những tình cảm chân thành, tốt đẹp thì khi ấy chúng ta mới có thể sống hạnh phúc và vui vẻ.
Bài văn mẫu số 5
Ngày xửa ngày xưa, ở một làng nọ có một bà cụ nghèo không chồng, không con, bà sống trong một túp lều tranh tuềnh toàng. Hàng ngày, từ sáng sớm tinh mơ bà đã thức dậy ra đồng mò cua bắt ốc để kiếm sống. Bà cụ có dáng người nhỏ bé, thân hình gầy còm bước đi chậm chạp, da mặt cụ đen và nhăn nheo, trông thật tội nghiệp. Nhưng đôi mắt của bà tinh tường và nhân hậu ai nhìn cũng thể hiện sự thông cảm, và gần gũi. Vì thế mọi người trong làng đều yêu thương và quý mến bà.
Cũng như mọi hôm bà cũng dậy sớm và ra đồng mò cua, bắt ốc. Tình cờ bà nhặt được một con ốc lạ, nó xinh xắn và rất khác với những con ốc bình thường. Vỏ nó màu hồng trông rất dễ thương. Vì thế bà không bán mà bà mang về thả ốc trong một cái chum để nuôi.
Một điều kì lạ, từ khi bà thả con ốc vào chum, mỗi lần bà đi làm về thì bao giờ nhà cửa cũng được quét dọn sạch sẽ từ trong ra ngoài ngăn nắp, cơm nước đã được dọn sẵn. Dường như có một người nào đó đang âm thầm giúp bà. Bà cụ quyết định phải tìm cho ra lẽ. Rồi một buổi sáng, bà giả vờ đi làm như mọi khi. Đến nửa đường bà quay trở lại, tìm một góc khuất núp kín, quan sát. Bỗng nhiên từ trong chum bà thả con ốc, một nàng tiên xinh đẹp hiện lên, rồi nhẹ nhàng bước vào nhà làm việc. Nhân lúc nàng tiên đang cắm cúi làm việc, bà rón rén đến bên chum nhặt chiếc vỏ ốc lên rồi đập vỡ ra. Thấy động nàng tiên quay lại chum nước định chui vào vỏ ốc nhưng đã muộn. Bà cụ bước lại ôm nàng tiên, xúc động nói: con hãy ở lại đây với ta.
Từ đó về sau hai mẹ con sống với nhau đầm ấm, hạnh phúc.
Bài văn mẫu số 6
Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nọ, có một bà lão nghèo sinh sống bằng nghề mò cua, bắt ốc. Mỗi sáng tinh mơ, bà lại dậy đi ra đồng bắt từng con cua, con ốc rồi đem ra chợ bán lấy tiền mua gạo. Đến chiều bà mới về căn nhà nhỏ bé của bà ở tận cuối làng.
Một buổi sáng, bà ra đồng bắt ốc như mọi hôm, lúc kéo giỏ lên bà thấy trong đó là một con ốc xinh xắn, vỏ nó màu xanh biêng biếc, tỏa sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời, khác hẳn với những con ốc bình thường bà đã bắt. Bà lão thấy con ốc đẹp quá, liền mang về thả con ốc xanh vào chum nước rồi lại đi làm. Buổi chiều về, bà bỗng thấy nhà cửa đã được dọn sạch sẽ, đàn lợn được ăn no nê đang ngủ trong chuồng. Bà định vào bếp thổi cơm thì lạ thay trong nhà đã có một mâm cơm vừa nấu còn nóng hổi chờ bà. Bà ngạc nhiên quá chạy ra vườn thì thấy vườn rau đã được tưới nước và không còn một đám cỏ dại. Hôm sau, bà vờ đi làm như thường lệ. Đến giữa chừng, bà bí mật trở về cổng nhà rình xem. Một lúc sau bà thấy từ trong chum nước, có một nàng tiên xinh đẹp mặc chiếc áo xanh với váy hồng thướt tha, nhẹ nhàng uyển chuyển bước ra, giúp bà làm việc nhà. Cô gái có làn da trắng như ngọc, mắt sáng như sao, ẩn dưới làn mi dài cong vút. Đôi môi đỏ tươi như son, khẽ mỉm cười để lộ ra hai hàm răng trắng đều như hạt bắp, cô vừa làm vừa hát, giọng cô trong trẻo, thánh thót như những giọt sương.
Bà lão bèn chạy vào sân, lấy vỏ con ốc xanh ra và đập vỡ nó. Nàng tiên nghe thấy tiếng động, bèn hóa thành một làn khói, chui vào vỏ con ốc nhưng không kịp nữa rồi. Đúng lúc đó, bà lão đã ôm lấy nàng xin nàng hãy ở lại với bà, cho bà đỡ cô đơn. Cô gái e thẹn nhận lời, và từ đó về sau hai mẹ con bà lão sống hạnh phúc bên nhau.
Bài văn mẫu số 7
Ngày xưa, ở một làng nọ, có một bà lão nghèo chuyên đi mò cua bắt Ốc để sinh sống. Một lần, bà bắt được một con ốc rất xinh đẹp, nó có một cái vỏ màu biêng biếc xanh, không hiểu sao bà rất yêu con ốc này, bà quyết định không bán và đem về nhà thả vào chum nước.
Hàng ngày, bà vẫn đi mò cua bắt ốc nhưng khi về đến nhà bà rất đỗi ngạc nhiên thấy sân nhà sạch sẽ, đàn lợn đã được ăn no, vườn rau sạch cỏ và cơm nước nấu tinh tươm. Bà băn khoăn và tự hỏi không biết ai đã giúp mình.
Thấy chuyện lạ, bà quyết định rình xem ai là người đã giúp đỡ bà. Bà không ngờ được người giúp bà chính là cô gái chui ra từ trong vỏ ốc xanh kia, từ trong chum nước bước ra. Bà liền bí mật đập vỡ vỏ ốc xanh đi, rồi ôm lấy người con gái. Từ đó, cô gái ở với bà lão, họ sông yêu thương nhau và rất hạnh phúc.
Câu chuyện ca ngợi tình yêu thương giữa bà lão và nàng tiên Ốc (bà lão thương nàng tiên Ốc, nàng liền biến thành người giúp đỡ bà). Qua đó nhắn nhủ con người phải biết sống yêu thương nhau.
Bài văn mẫu số 8
Ngày xửa ngày xưa, có một bà lão nghèo khó. Hằng ngày, bà phải lặn lội bên bờ sông để kiếm đồ ăn.
Một hôm, bà lão ra đồng và bắt được một con ốc rất đẹp. Vỏ của nó có màu xanh lơ, dưới ánh sáng mặt trời nó sáng long lanh. Bà lão thích quá, đem về nuôi. Hằng ngày bà vẫn ra sông mò cua bắt ốc nhưng khi về bà rất đỗi ngạc nhiên vì thấy nhà cửa sạch sẽ quá, còn có cơm nước tinh tươm. Bà không biết ai đã giúp mình. Một hôm, bà lão vờ đi chợ rồi quay về.
Bất chợt, bà thấy một cô gái từ chum nước bước ra. Bà liền bí mật đập vỡ vỏ ốc xanh đi, rồi ôm lấy người con gái. Từ đó cô gái ở với bà lão, họ sống yêu thương nhau và rất hạnh phúc.
Bài văn mẫu số 9
Ngày xưa, ở làng nọ có một bà lão sống một mình trong một ngôi nhà nhỏ. Bà đã già yếu, không thể cấy cày lại chẳng có con cháu đỡ đần nên cuộc sống rất nghèo khổ và chật vật. Bà chỉ có một bộ quần áo màu đen đã cũ sờn, hai bên vai có vài mảnh chấp. Nhìn cái thân hình gầy gò, cái lưng còng, dáng đi chậm chạp và khuôn mặt khắc khổ của bà ai cũng thương cảm. Ấy vậy mà, hàng ngày, bà vẫn phải ra đồng mò cua bắt ốc kiếm sống. Thấy bà cụ đã yếu, bà con trong làng cũng thỉnh thoảng sang đỡ đần bà vài việc nhưng cũng không thể lúc nào cũng chăm sóc bà cụ được. Bởi vậy, bà thường sống lầm lũi một mình.
Một hôm, trong lúc mò cua bắt tép, bà tình cờ bắt được một con ốc rất xinh đẹp. Vỏ của nó phủ một màu xanh biếc, lấp la lấp lánh dưới ánh mặt trời. Thấy ốc đẹp, không nỡ đem bán nên bà đã đem ốc về và thả trong cái chum nước ngoài sân.
Lạ thay, từ ngày đó trở đi, mỗi lần bà đi làm về đều thấy nhà cửa sạch sẽ, tươm tất, gọn gàng, vườn được vun xới, lợn gà được ăn uống no say. Đặc biệt lại có cả một mâm cơm được để trên bàn. Ban đầu, bà cũng tưởng hàng xóm thương mình già cả nên sang giúp. Nhưng khi biết là không phải, bà quyết định tìm cho ra ai đã lén giúp mình.
Một ngày nọ, bà giả vờ đi làm như mọi khi. Nhưng thực ra đi đến nửa đường bà bèn quay lại, tìm nơi kín đáo rình xem…Chờ mãi, cuối cùng bà cũng thấy một người con gái tuổi mới mười tám đôi mươi, đẹp như tiên sa giáng trần chui ra từ trong chum nước. Nàng có khuôn mặt tròn trịa phúc hậu như Vầng trăng tròn, đôi mắt đen và sáng lấp lánh, cái miệng nhỏ nhỏ hồng hồng rất xinh. Vẻ đẹp của nàng càng thêm rực rỡ khi nàng khoác trên mình chiếc áo màu xanh đẹp đẽ và mềm mại. Nàng tiên nhẹ nhàng đi vào nhà rồi cầm chổi quét dọn, lau chùi nhà cửa, sân vườn và cho lợn gà ăn….Bà hết sức ngạc nhiên. Đoán chắc nàng tiên này chui ra từ vỏ ốc, bà lặng lẽ lại gần chum nước, cầm vỏ ốc lên rồi đập vỡ ra thành từng mảnh. Bởi bà không muốn cô gái biến mất vào trong vỏ ốc, bà muốn cô gái sống với mình nên đã làm vậy. Nghe tiếng động, cô gái vội chạy đến bên chum nước để ẩn mình trong vỏ ốc, nhưng đã quá muộn. Trước khi cô gái hết ngạc nhiên, bà cụ đã thuyết phục cô ở với mình. Và từ đó đến nay, bà sống hạnh phúc với cô con gái xinh đẹp và ngoan ngoãn. Đúng là trời thương người. Bà lão ăn ở hiền lành nhân đức nên đã được hạnh phúc.
Xem thêm các bài Tập làm văn lớp 4 hay khác :
TOP 10 Đoạn văn tả cây bơ (2024) SIÊU HAY
TOP 10 Đoạn văn kể chuyện đôi cánh của ngựa trắng (2024) SIÊU HAY
TOP 10 Đoạn văn viết thư cho mẹ (2024) SIÊU HAY
TOP 10 Đoạn văn viết thư chúc mừng sinh nhật ông bà (2024) SIÊU HAY
TOP 10 Đoạn văn viết thư hỏi thăm người thân bị ốm (2024) SIÊU HAY