Dựa vào truyện tranh và các câu mở đoạn, kể lại từng đoạn của câu chuyện.
Dựa vào truyện tranh và các câu mở đoạn, kể lại từng đoạn của câu chuyện.
Dựa vào truyện tranh và các câu mở đoạn, kể lại từng đoạn của câu chuyện.
Đoạn 1: Ông Phạm Bân là quan thái y thời Trần.
Đoạn 2: Ông thường mua thuốc tốt và thóc gạo để dành chữa bệnh cho dân. Gặp người bệnh lở loét, ông cũng không quản ngại. Người nghèo thường được ông nuôi, chữa cho khỏi bệnh mới về.
Đoạn 3: Năm ấy trong nước xảy ra dịch bệnh. Ông bỏ tiền xây nhà để làm nơi chữa bệnh cho dân và đã cứu sống hơn nghìn người.
Đoạn 4: Sau trận dịch, một lần có người đến khẩn cầu: - Quan thái y cứu vợ tôi với! Bà ấy chết mất.
Phạm Bân bảo: - Đừng lo! Ông dẫn tôi đi!
Người ấy rất cảm động, nói: Đa tạ Ngài cứu mạng.
Đoạn 5: Vừa lúc đó, có một viên quan đến truyền lệnh triệu ông vào cung, chữa cho một phi tần bị cảm. Ông Phạm Bân bảo: - Có người đang nguy kịch, tôi phải cứu đã.
Viên quan ngạc nhiên hỏi: - Ngài kháng lệnh vua, không sợ mất đầu sao?
Ông Phạm Bân khảng khái đáp: - Mạng người phải cứu trước đã. Mạng tôi tính sau.
Đoạn 6: Khi vào chầu, ông bị vua quở trách. Ông cứ thực tình giãi bày: - Có người bệnh nặng quá, thần không thể nhắm mắt bỏ qua.
Không ngờ, nghe ông nói, vua lịa khen: - Người vừa giỏi vừa có lòng nhân từ. Ta chỉ mong có nhiều thầy thuốc như vậy.