Con Sông Đà tuôn dài tuôn dài như một ông tóc trữ tình, đầu tóc chân tóc ẩn hiện trong
Đọc đoạn trích sau đây và trả lời các câu hỏi dưới đây
Con Sông Đà tuôn dài tuôn dài như một ông tóc trữ tình, đầu tóc chân tóc ẩn hiện trong mây trời Tây Bắc bung nở hoa ban hoa gạo tháng hai và cuồn cuộn mù khơi núi Mèo đốt nương xuân. Tôi đã nhìn say sưa làn mây mùa xuân bay trên Sông Đà, tôi đã xuyên qua đám mây mùa thu mà nhìn xuống dòng nước Sông Đà. Mùa xuân dòng xanh ngọc bích, chứ nước Sông Đà không xanh màu xanh canh hến của Sông Gâm, Sông Lô. Mùa thu nước Sông Đà lừ lừ chín đỏ như da mặt một người bầm đi vì rượu bữa, lừ lừ cái màu đỏ giận dữ ở một người bất mãn bực bội gì mỗi độ thu về.
(Người lái đò Sông Đà – Nguyễn Tuân)
Nội dung chính của đoạn trích trên là gì?
A. Sự ảm đạm, cô liêu của núi rừng Tây Bắc
B. Thiên nhiên bốn mùa ở Tây Bắc
C. Nỗi nhớ con sông Đà của tác giả