- Chủ đề của văn bản là: .............................................. - Thủ pháp trào phúng được sử dụng để thể hiện chủ đề là:
7
09/11/2024
- Chủ đề của văn bản là:
........................................................................................................................
- Thủ pháp trào phúng được sử dụng để thể hiện chủ đề là:
........................................................................................................................
- Biểu hiện của thủ pháp này trong văn bản:
........................................................................................................................
Trả lời
- Chủ đề của văn bản là: Sự tốn kém và lố bịc của ông Giuốc-đanh trong việc mặc lễ phục nhằm thỏa mãn ham muốn “học làm sang”.
- Thủ pháp trào phúng được sử dụng để thể hiện chủ đề là: thủ pháp phóng đại (nói quá), thủ pháp lặp lại và tăng tiến, thủ pháp phóng đại sự lố bịch bằng những động tác cơ thể, ..
- Biểu hiện của thủ pháp này trong văn bản:
+ Thủ pháp phóng đại có tác dụng tô đậm, chế giễu sự ngớ ngẩn của ông Giuốc đanh: ông tin vào một điều rất vô lí rằng: hoa may ngược trên lễ phục là “mốt” thời thượng, hay sở thích của những người quý phái.
+ Thủ pháp lặp lại và tăng tiến được sử dụng trong cả hai phần của VB: Ở phần đầu trong các cuộc thoại giữa ông Giuốc-đanh với phó may, có ít nhất ba lần ông Giuốc-đanh phát hiện ra sự gian dối bịp bợp của phó may (bít tất bị mua quá chật, hoa trên áo bị may ngược, vải bị ăn cắp trắng trợn), nhưng chỉ cần phó may giải thích rằng phải như thế mới đúng mốt, mới sang trọng, quý phái, ... thì ông ta lập tức hết ngờ vực, thậm chí còn tỏ ra hài lòng (Ô! Thế thì bộ áo này may được đấy). Trong ba lần ấy, sự bịp bợm trắng trợn của phó may lần sau cao hơn lần trước, tạo nên sự tăng tiến, cho thấy ông Giuốc-đanh càng về sau càng bị lừa bịp dễ dàng hơn, phi lí hơn. Sau cảnh mặc lễ phục, thủ pháp này tiếp tục được sử dụng: ba lần các chú thợ phụ thay đổi cách xưng hô phỉnh nịnh ông Giuốc-đanh, gọi ông ta là “ông lớn” - “cụ lớn” - “đức ông”; số tiền thưởng càng lúc càng hào phóng theo từ ngữ tôn xưng càng lúc càng cao. Điều đó cho thấy bản chất thấp kém, háo danh đến mức mù quáng của ông Giuốc-đanh càng lúc càng trầm trọng.